Chương : Có chủ nhà tôi ở đây, tôi không sợ gì hết!
“Tôi bức ép ông? Rõ ràng là ông ép tôi! Lục Viễn Phương, để tôi nói cho ông biết, ông càng như vậy, tôi càng không nói cho ông biết cô giáo của tôi đâu!”
“Vậy nếu tôi không thể này nữa mà thay đổi cách khác, có phải cô đồng ý không?”
“Xem biểu hiện của ông thế nào đã!”
“Sắp tới sẽ có một đạo diễn bí mật tới trường của các cô phỏng vấn để chọn diễn viên cho một vai rất quan trọng.”
“Cái quái gì thế?”.
“Tin tức nội bộ… vai diễn đó, chắc cô sẽ có hứng thú”
“Vai gi?”
“Vai diễn đó trong một phim điện ảnh chế tác lớn dự tính chiếu vào dịp Tết năm sau. Là phim cổ trang, phim này không có nữ chính, còn vai nam thì hầu như là những diễn viên có tên tuổi, ảnh để này kia, một trong số họ hình như là…?”
Tô Noãn Tâm vẻ mặt kinh ngạc nói: “Không có nữ chính? Vậy đạo diễn muốn tìm diễn viên cho vai gì?”
“Nữ phụ… là nữ phụ duy nhất trong phim. Cảnh quay không nhiều, nhưng yêu cầu khá cao… Hiện tại, các nữ diễn viên toàn làng giải trí đạo diễn đều không thấy vừa mắt, nên định làm một chuyến phỏng vấn bí mật, tìm một người mới diễn.
“
Tô Noãn Tâm nghe xong thì hơi nheo mắt, “Lục Viễn Phương, ông đang muốn trao đổi với tôi sao?”
“Không phải… Tôi sẽ không ép cô dẫn tôi đi tìm Bạch Kỳ Sương, chỉ muốn tạo quan hệ tốt với cô trước thôi. Cô nhóc này, sau này đừng luôn coi tôi là người xấu như thế chứ, tôi cũng không có ác ý gì với cô!” .
“Nếu sau này cô muốn giúp lại tôi, dẫn tôi đi gặp cô ấy. Tôi sẽ vô cùng biết ơn, nhưng tôi sẽ không ép buộc cô nữa”
Wow, thay đổi thái độ nhanh vậy sao?
Dù vậy Tô Noãn Tâm cũng không dám dễ dàng nhận lời.
Cô lảng tránh nói: “Thôi quên đi, là phim Tết chế tác lớn đó… với kỹ năng diễn xuất này của tôi, cũng không đủ lọt vào mắt các đạo diễn lớn đầu.
Lại còn được hợp tác với các ảnh đế nữa, tôi sợ bị người ta mắng cho chết”.
“Cô đừng hạ thấp mình như vậy, cô là học trò của Bạch Kỳ Sương… Cô giáo Bạch Kỳ Sương của cô Lúc trước chỉ cần có phim chế tác lớn khởi quay, cô ấy sẽ lựa chọn hàng đầu cho vai nữ chính của các đạo diễn lớn. Đáng tiếc, là tôi liên lụy cô ấy”
Tô Noãn Tâm cong môi nói: “Lục Viễn Phương, ông bớt ra vẻ nam chính si tình trước mặt tôi đi. Tôi nuốt không trôi đâu. Tôi cũng không muốn nhận ơn huệ gì đó của ông, cũng không nói ông biết cô giáo tôi ở đâu!”
“Ông bỏ ý định đó đi!”.
“Tôi thấy nói chuyện với cô nhóc như cô thật đúng là nước đổ đầu vịt! Tôi đã nói bây giờ tôi đã nghĩ thông suốt rồi, không gấp đi tìm cô ấy nữa.
Tôi đã nói sẽ không ép buộc cô nữa!”
Ông đây định đối phó với tên khốn Lệ Minh Viện trước đã!
Trước tiên nâng đỡ cô! Sau đó để tất cả mọi người biết được tin tức vị hôn thê của Lệ Minh Viễn là diễn viên trong làng giải trí!
Đến lúc đó để xem nhà họ Lệ còn đứng vững hay không! Lệ Minh Viễn dám hãm hại tôi, thì nhất định phải trả giá.
Tô Noãn Tâm vẫn không dễ giải quyết giống như trước: “Nhưng tôi thực sự không cần những thứ này… Bây giờ tôi chỉ muốn chuyên tâm học hành để có nền tảng vững chắc. Sau này nếu có vai diễn phù hợp với mình, tôi sẽ dựa vào kỹ năng diễn xuất để giành lấy!”.
“Cho dù giành không được, tôi cũng không hối hận… ít nhất là đã cố gắng hết sức.”
Lục Viễn Phương hít sâu một hơi nói: “Tính khí ngoan cố này của cô, thật là còn hơn cả cô giáo của cô!”
“Vậy thì ông cứ yên tâm đi, Lục Viễn Phương. Tôi tốt số hơn cô giáo tôi nhiều. Có chủ nhà tôi ở đây, tôi không sợ gì hết! Cho dù là ông, tôi cũng không sợ!”
Nói xong, Tô Noãn Tâm ngẩng đầu kiêu ngạo bỏ đi.
Lục Viễn Phương cười nhạo: “Tô Noãn Tâm… con đường của cô và Lệ Minh Viện vẫn còn dài lắm!”
Năm xưa ông ta và Bạch Kỳ Sương cũng yêu nhau thắm thiết ba năm yêu đến khắc sâu xương cốt.
Nhưng mối tình tưởng chừng không gì có thể thay đổi này đã bị phá nát. Chỉ chưa đầy một năm… nó đã bị tàn phá đến mức không thể nào hàn gắn được nữa.
Lệ Minh Viễn và Tô Noãn Tâm bây giờ cũng giống như thuở ban đầu giữa ông và Bạch Kỳ Sương trước đây.
“Không phải chuyện của ông!” Tô Noãn Tâm không quay đầu lại mà nói.
Thật là xúi quẩy.-