Chương : Trước kia không tìm được người thích hợp hơn, chính là cô!
Một cảnh phim bắt đầu quay, ánh mắt của đạo diễn Khương cũng bắt đầu sáng lên…
Cảm giác cũng không qua thời gian bao lâu, hình như cô nhóc này thật sự được cao nhân chỉ dẫn.
Cảnh diễn ăn mày này diễn tốt hơn nhiều so với cảnh nữ thích khách trước đó.
Mặc dù vẫn chưa đạt đến tiêu chuẩn… nhưng cuối cùng đã đạt đến cảm nhận của anh ta, chỉ dạy một thời gian nữa là đến trình độ có thể dùng được. Tô Noãn Tâm quay xong cảnh này, đã lạnh đến nỗi cắn chặt hàm răng.
Lâm Xuân Mạn và Dương Diễm lập tức cầm áo khoác tới khoác lên cho cô.
Đạo diễn Khương thấy vậy thì nhíu mày nói: “Cô nhóc, quay phim ở trong đoàn phim của tôi gần như đều là cảnh thật, cũng không phân biệt xuân hạ thu đông, trong phim mùa gì thì cô sẽ phải mặc trang phục mùa đó, có thể chịu được sự vất vả này không?”
Khuôn mặt Tô Noãn Tâm đã nhắn lại thành một nắm, run lập cập nói: “Sự vất vả mà người khác có thể chịu được thì tôi cũng chịu được! Đạo diễn cứ nói, tôi diễn có được hay không?”
“Không được! Loại diễn xuất như cô nát chẳng ra gì, nếu không phải thật sự không chọn được người có linh hồn nhân vật như vậy, sẽ không đến lượt một cô nhóc không có kinh nghiệm gì như cô đến diễn!”
“Giới giải trí lớn như vậy, thế mà chẳng có ai dùng được!”
Tô Noãn Tâm cau mày nói: “Vậy nếu đã diễn nát còn chọn tôi làm gì! Cứ tìm tiếp là được.”
“Rèn dũa một chút, còn có thể dùng được… trước kia không tìm được người thích hợp hơn, chính là cô!”
“Hả… đạo diễn Khương, vốn dĩ con người tôi không thích mạnh miệng, nhưng nếu anh đã ghét bỏ tôi như vậy… tiếp sau đó tôi chắc chắn sẽ khiến anh phải lau mắt mà nhìn!”
Đến cả cô giáo cũng hướng về sự tồn sự của đạo diễn, chắc chắn cô cũng sẽ không phát cáu nói không muốn quay. Trên phương diện diễn xuất, cô sẽ không khiến cô giáo phải mất mặt!
“Ha ha ha ha… còn tưởng rằng cô nhóc nhà cổ khí phách cứng rắn, vứt gánh nói không diễn chứ! Được, vậy tôi đợi sau này có khiến tôi lau mắt mà nhìn!”.
“Vậy đạo diễn, bao giờ tôi vào đoàn?”
“Ngày mai bắt đầu, mặc kệ có phần diễn của cô hay không cô đều phải đi theo tôi, ngồi ở bên cạnh tôi mà xem! Xem diễn xuất. của các ảnh để nhiều một chút để học tập lấy, đến lúc cô cảm thấy cô có thể lên thì cô lên!”
“Đoạn của cô là cảnh phim phụ trong hồi ức, xem như là một bộ phận rất quan trọng!”
“Bộ phim này còn một nửa nữa, chưa quay xong! Cho nên không vội!”
“Hả? Ngày mai đến luôn à?”
“Làm sao? Cô nhóc còn có sắp xếp khác?”
“Cuối tuần muốn về nhà với mẹ tôi.” Còn cả chú nữa.
“Vậy thứ hai tuần sau?”
“Thứ hai tuần sau thì được!”
“Vậy thứ hai tuần sau đến đây đi!”
“Vâng thưa đạo diễn!” Đi ra từ đoàn phim, suýt chút nữa Lâm Xuân Mạn và Dương Diễm đã hưng phấn đến chết! “Trời ạ! Noãn Tâm à, chỉ cần cậu quay xong bộ phim này, sau này sẽ là phương nữ lang chắc rồi!”
“Nhưng mình không có lòng tin sẽ diễn tốt…”
“Noãn Tâm cậu cứ tự tin lên một chút, mình thấy vừa nãy cậu diễn còn tốt hơn nhiều so với nữ diễn viên đang hot kia!”
“Nhưng không đạt đến tiêu chuẩn của đạo diễn Khương…”
“Cậu nói thế chẳng khác nào nói nhảm! Nếu như ai cũng đạt tới yêu cầu của đạo diễn Khương thì đầu đến tình trạng giới giải trí lớn như vậy, hơn chục nghìn nữ diễn viên, thế mà đạo diễn Khương vẫn không tìm được người để dùng chứ?”
“Cũng đúng… yêu cầu của đạo diễn Khương này thật đúng là không phải cao bình thường! Noãn Tâm trước hết cậu đừng có áp lực, bây giờ chúng ta không đạt tới tiêu chuẩn không có nghĩ là sau này cũng không đạt tới, chẳng phải đạo diễn Khương cho cậu thời gian để mài giũa và học tập còn gì!”
“Cậu nắm chắc lấy, chăm chỉ học tập là được!”
“Nếu như cậu học thành tài, thì xuất phát điểm của cậu sẽ cao hơn gấp mấy lần so với tất cả mọi người trong lớp chúng ta, và không, là tất cả mọi người trong trường chúng ta!”
Dương Diễm cười nói an ủi cô.
“Cho nên ấy à, xuất phát điểm càng cao thì đường càng khó đi, nhưng nếu đi tốt thì chính là đường mà người khác thúc ngựa cũng không đuổi kịp! Noãn Tâm cố lên!”