Chương : Cô ta cảm thấy tất cả là do Tô Noãn Tâm gây ra
“Tên nghiệt tử này! Con cứ thử bỏ gánh xem!”
Tân Thiên cười khổ nói: “Con không dám…cho nên con vẫn luôn chịu đựng, bao nhiêu quản lý cấp cao, giám đốc lão làng đi theo tập đoàn nhà họ Tần chúng ta, ở bên dưới là hàng trăm nghìn công nhân… đều là gánh nặng trên vai con, nếu tập đoàn nhà họ Tân có chuyện gì, bọn họ cũng lâm vào cảnh thất nghiệp…cho nên bố, coi như là con cầu xin bố có được không?”
“Đừng có chiều chị như vậy nữa, làm sai chuyện gì cũng lấp liếm giúp chị ấy, có thể khuyên nhủ chị ấy chút không, bảo chị ấy đừng gây chuyện nữa!”
“Con gái nhà giàu khắp thủ đô này cũng không có ai giống như chị ấy!”
Tân Kiên có chút do dự nói: “Không phải nhà họ Kỷ cũng chiều con gái như vậy sao…”
“Bố cho rằng bố là Kỷ Trung Kiên, hay là Kỷ Vân Tiêu? Bọn họ có bản lĩnh làm được, để tất cả mọi người không ai dám trêu chọc con gái nhà họ Kỷ! Có thể để cô ta tùy ý thích làm gì thì làm, bố có thể như vậy sao? Nhà họ Tân chúng ta mới chỉ xếp thứ ba trong bốn gia tộc lớn mà thôi!”
“Bên trên còn có nhà họ Lục và nhà họ Lệ!”
“Nhà họ Kỷ đã suy bại… bố nhìn xem, không có hai bố con Kỷ Trung Kiên và Kỷ Vân Tiêu, hiện giờ nhà họ Kỷ đã thành ra thế nào rồi?
“Ngay cả Kỷ Vân Như bây giờ cũng không dám trêu chọc Lệ Minh Viễn, vậy mà chị con dám liều mạng tìm đường chết!”
“Cho dù chị ấy không nghĩ cho chính mình, thì cũng phải nghĩ một chút cho tập đoàn nhà họ Tần chúng ta chứ!”
Thật đúng là cho rằng tên mình một chữ “Kiên” giống Kỷ Trung Kiên là có thế đua đòi với người ta được sao?
Muốn cưng chiều con gái lên tận trời cũng phải có thực lực mới được!
Tần Kiên nhíu mày nói: “Vậy con nói bây giờ phải làm sao mới được?”
“Nếu bố có thể thuyết phục chị tự mình đi xin lỗi, thành tâm thành ý bảo đảm với Lệ Minh Viễn, sau này sẽ không tái phạm nữa, con có thể bảo Lệ Minh Viễn nể mặt nhà họ.
Tân chính ta, gặp chị ấy một lần, nếu không cho dù chị ấy đi cũng không gặp được”
“Nếu chị xin lỗi thật lòng, nói không chừng Lệ Minh Viễn sẽ nể tình hai nhà chúng ta mà xóa bỏ những bức ảnh đó…”
“Nếu không, để một thời gian nữa, cố phiếu của tập đoàn nhà họ Tần có lẽ sẽ chạm đáy… đến lúc đó tình hình trở nên rối rắm, bố muốn xử lý cũng không được”
Tuy rằng nhà họ Tân không có khả năng chỉ như vậy đã sụp đổ nhưng có lẽ sẽ chịu ảnh hưởng lớn Cho nên Tần Thiên thật sự rất lo lắng.
Tân Kiên suy nghĩ một lúc rồi nói: “Bố gọi điện thoại cho chị con..”
Tân Viên nghe nói chỉ cần tự mình đi xin lỗi là Tân Thiên có thể bảo Lệ Minh Viên gặp mình nên lập tức thoải mái đồng ý.
Nếu không thì… tuy rằng cô ta đã tới tập đoàn Quốc Doanh nhưng lại bị chặn ngoài cửa không cho tiến vào.
Lệ Minh Viễn đúng là khinh người quá đáng.
Lần đầu tiên Tân Viên thấy một người đàn ông tuyệt tình đến như vậy.
Hai nhà có quan hệ qua lại, cô ta còn thích anh mười mấy năm… từ những năm tháng tươi đẹp nhất cho tới tận bây giờ.
Từ một cô gái đơn thuần không biết gì cho tới khi đã trở thành một người phụ nữ trưởng thành, thuần thục.
Từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm xuôi gió…cô ta đột nhiên gặp nhiều suy sụp như vậy, trong lòng Tần Viên không tránh khỏi căm hận.
Cô ta cảm thấy tất cả những việc này đều là do Tô Noãn Tâm gây ra.
€on tiện nhân đó, cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô!
“Cô Tân… Tổng giám đốc chờ cô ở bên trong”
Cửa thang máy mở, Lý Mạnh chờ ở đó, Tân Viên bước từ thang máy ra, được anh ta dẫn vào.
Nhưng cả người có thái độ vô cùng lãnh đạm..
Tân Viên lạnh lùng quét mắt nhìn xung quanh: “Tô Noãn Tâm thường xuyên tới đây sao?”
Lý Mạnh nhàn nhạt nói: “Đúng vậy”
“ồ… có phải chỉ cần là người ông chủ các người coi trọng, các người sẽ như một con chó nghe theo anh ta, để mặc anh ta chơi đùa sao?”
Lý Mạnh nghe vậy nhíu mày nói: “Xin cô Tân hãy tự trọng!”
Tân Viên cười lạnh một tiếng, đi vào văn phòng Lệ Minh Viễn.
Sắc mặt Lý Mạnh tối sầm xuống đi theo phía sau.
Cửa văn phòng không khóa, Tân Viên trực tiếp đi vào, sau đó khóa trái cửa lại.
Lý Mạnh đi ở phía sau suýt chút nữa bị cửa đập vào, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ.