Chương : Lệ Minh Viễn! Cậu không đối nghịch với tôi thì sẽ chết sao
“Làm sao? Bà Kỷ sợ tôi xen vào việc của người khác như vậy sao?”
“Ai sợ cậu!”
Lệ Minh Viễn cười lạnh nói: “Bà Kỷ, quả thực không sợ tôi! Nếu không thì làm sao lại chạy tới công ty của cô nhóc nhà tôi, đập phá làm loạn!”
“Đây là công ty của Tô Noãn Tâm?”
“Mở cho nó!”
“Lệ Minh Viễn cậu thật sự là ra tay hào phóng! Mua tòa lâu đài của tôi tặng cho nó thì thôi đi, còn mở khai công ty cho nó?”
“Cô nhóc nhà tôi đáng giá có được những thứ này, ai cần bà lo? Còn có, bà điều tra nhà cô nhóc nhà tôi?”
“Làm sao? Không thể điều tra? Tôi tò mò tòa lâu đài vốn dĩ theo tôi sinh ra mới tồn tại, cuối cùng đã thuộc về ai, không được sao?”
“Được, thuộc về cô nhóc nhà tôi. Bà Kỷ đã vừa lòng chưa?”
“Tôi vừa lòng cái rắm! Cho cô bé sinh ra trong gia đình sa cơ thất thế như vậy, sớm biết thế tôi sẽ không bán!”
“Cho nên, bà Kỷ đời này, từ đầu tới cuối, vẫn luôn không ngừng tìm đường chết. Làm chuyện khiến cho chính mình hối hận! Gả cho Lục Viễn Phương cũng vậy, bản tòa thành cũng vậy. Nhưng, cảnh cáo bà Kỷ một lần cuối cùng, bà làm làm cái gì cũng không liên quan đến tôi, nhưng xâm phạm đến quyền lợi của cô nhóc nhà tôi, và những thứ em ấy để ý, thì chở trách tôi nhúng tay vào!”
“Không phải là một cái công ty rách nát nhỏ thôi sao! Tôi bồi thường là được, chuyện có bao nhiều đầu chứ!” Kỷ Vân Như cười lạnh nói.
“Còn có giáo viên của em ấy! Cũng là người bà không thể động!”
“Không thể nào!”
Lệ Minh Viễn nhìn lướt qua Lục Viễn Phương bên cạnh nói: “Ngay cả người phụ nữ của mình cũng quản không được, tổng giám đốc Lục còn không biết xấu hổ, còn ở bên ngoài diễu võ dương oai?”
Lục Viễn Phương trừng mắt nói: “Ai là người phụ nữ của tôi! Tôi cũng chưa từng chạm vào cô ay!”
Vẻ mặt Kỷ Vân Như rất khó coi nói: “Lục Viễn Phương ông thật vô liêm sỉ!!”
“Được lắm! Mặt đã quăng sạch rồi!”
“Cái này đã đủ chưa! Còn chưa ầm ĩ đến nỗi mọi người đều biết sao!”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Có tôi ở đây, chuyện này quả thực là mọi người đều biết không được. Bà Kỷ cho rằng ầm ĩ lên trên mạng, có thể thực hiện được? Như vậy tôi nói cho bà biết, những video đó, bất cứ ngôn luận gì không tốt về giáo viên của cô nhóc, đều sẽ không xuất hiện.
Một cái, cũng sẽ không”
“Lệ Minh Viễn! Cậu không đối nghịch với tôi sẽ chết sao!”
“Thế thì bà Kỷ, bà không làm cho cô nhóc nhà tôi lo lắng, sẽ chết sao? Năm lần bảy lượt, mỗi lần đều dọa cô nhóc sợ quá mức! Lúc gọi điện thoại cho tôi giọng nói đều đang run rẩy, chỉ sợ cô của em ấy lại gặp chuyện không may! Nếu không phải đang dẫn theo Minh Dao, em ấy hận không thể tự mình đã chạy tới đánh một trận với bà mới được!”
“Cậu liền tùy ý một người phụ nữ chi phối như vậy?”
“Tôi vui! Nhưng mà bà Kỷ yên tâm, bà đời này cũng không có loại mệnh này! Sẽ không có đàn ông, lại tùy ý cho bà điều khiển!”
Kỷ Vân Như sắp bị tức đến hộc máu.
“Tốt lắm! Lệ Minh Viễn, Lục Viễn Phương, hai người đều chờ đó cho tôi!”
“Bà Kỷ yên tâm, chờ anh trai bà tỉnh. Tôi sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ, nghênh chiến, tuyệt đối trên không chậm trễ!”
“Được được được! Tôi nhớ kỹ!”. | Kỷ Vân Như nổi giận đùng đùng rời đi, hầu như mỗi lần, đều là hai người đàn ông này, cắt ngang sự phát tiết bất mãn của bà ta. tru Vừa rời khỏi tòa cao ốc, Kỷ Vân Như trở lại trên xe, liền ẩn số điện thoại của một người.
Đầu kia điện thoại, rất nhanh liền truyền đến một giọng nam trầm thấp rất có từ tính nói: “Có việc?”
Làm sao, không có việc gì thì không thể gọi t điện thoại cho anh sao?” Kỷ Vân Như tức giận nói.
“Cần tiền, hay là có nhu cầu?” Người đàn ông trào phúng nói.
“Đều có! Anh vừa lòng chưa?”
“Gặp ở đâu?” Club lần trước. Trong vòng giờ nhìn thấy anh!”
Nhiếp Hạo nhíu mày nói: “Anh vẫn đang quay phim!” | “Quay phim quan trọng hay là em quan trọng?” Em..