Chương
“Đó không phải là do em tình nguyện! Em chỉ cùng với ảnh để Nhiếp đọc kịch bản, hơn nữa còn mang theo Minh Dao. Ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện như thế này! “Còn dám có lần sau thì em chết chắc!”
“Lần này đủ đáng sợ. Không dám có lần sau!”
“Um.”
“Chú có mang quà cho em không?”
“Không!”
“Chú đã nói là sẽ mang quà về cho em!”
“Em đã mắc lỗi nên đã bị thu hồi”
“Em không quan tâm! Không có quà thì đừng có đến gặp em!”
Cô nhóc thúi này, đã làm sai chuyện mà còn có mặt mũi đòi quà, muốn bay lên trời luôn rồi!
Cô có ý thức chút nào về việc làm sai?
Lệ Minh Viễn hít một hơi thật sâu tự nhủ, thôi đi, trước mặt chúng nên không thể để cô nhóc mất mặt
Sau đó, với một nụ cười mỉa mai, anh trả lời: “Bây giờ đi đến cửa hàng miễn thuế ở sân bay mua cho em “Hừm, như vậy còn được!” Những người xem cho biết: “Thực sự là chọc mù mắt cẩu độc thân!”
“Tổng giám đốc ở đây không nghi ngờ vợ chưa cưới cắm sừng sao?”
“Cứ tin tưởng vậy sao?”
“Sao không gửi tin nhắn tin riêng tư! Cứ thể hiện trước mặt nhiều người như vậy sao? Luôn không thích loại người như Tô Noãn Tâm, nhưng không dám mắng cô ta! Tôi sợ bị tổng giám đốc Lệ giải quyết.
“Không phải! Tô Noãn Tâm là ai vậy? Cô ta có lai lịch gì? Làm sao lại lọt vào mắt của tổng giám đốc Lệ?”
“Trước đây không phải có người nói rồi sao? Tô Noãn Tâm là một sinh viên đại học bình thường, gia cảnh cũng bình thường! Đây là câu chuyện điển hình về hoàng tử và lọ lem!”
“Cùng là Lọ Lem, tại sao tôi lại không có được may mắn như thế này?”
“Chua quá, muốn thành trái chanh luôn rồi.
Mộ Diệc Thần đã rất tinh tế khi phát hiện ra rằng vì hai người Tô Noãn Tâm và Lệ Minh Viễn thể hiện tình cảm của họ trên mạng vào thời điểm này nên người follow của Tô Noãn Tâm tăng lên nhanh chóng.
Tô Noãn Tâm, người từng chỉ có hàng trăm nghìn người hâm mộ, mấy ngày nay bị hack và chửi bởi đã tăng lên một triệu. Nhưng khi danh tính vợ chưa của tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh được công khai thì đã tăng gấp đôi, gần hai triệu.
Một màn thể hiện tình cảm với tổng giám đốc Lệ như vậy, chỉ trong mười phút thì nó lại tăng lên gấp đôi, với gần bốn triệu người hâm mộ. Cô ấy trực tiếp sững sờ nói: “Cô Tô! Tôi nghiêm túc yêu cầu cô tiếp tục thể hiện tình cảm với tổng giám đốc Lệ trước khi anh ấy lên máy bay! Làm ơn đi!”
“À? Tại sao? Mấy phút nữa chú lên máy bay rồi!”
“Đừng hỏi. Nhanh lên!”
“Ồ, ừm, khoan đã, để tôi nghĩ về chuyện khác.
Tô Noãn Tâm suy nghĩ một chút, liền trả lời với Lệ Minh Viễn: “Chủ mua cho em cái gì?”
Trước khi Lệ Minh Viễn lên máy bay, những món quà mà anh tặng cô thật ra đã được mua từ lâu và chúng đều được cất vào vali
Lúc này, tôi tiếp tục ngồi trong phòng chờ VIP kiện nhẫn chờ đợi, nhìn thấy lời hỏi thăm của Tô Noãn Tâm, anh thản nhiên trả lời: “Em muốn gì?”
Tô Noãn Tâm tức giận trả lời: “Em muốn những ngôi sao trên bầu trời, chú cũng hải sao?”
Nếu đã muốn mang quà cho cô thì tự nhiên anh phải tự chọn chúng cho cô chứ? Cô rất ngại khi nói ra miệng!
Khóe miệng Lệ Minh Viễn giật giật: “Tô Noãn Tâm, anh thấy là em đang muốn bay lên trời rồi!”
Tô Noãn Tâm đảo mắt và tiếp tục gõ: “Em muốn, nhưng chủ có thể đưa em lên trời được không”
“Ngứa da?”
“Chú ơi, chú muốn đánh em sao? Ha ha, núi cao biển rộng, em cách chú cả một đất nước chủ không đánh được em đâu!”
Lệ Minh Viễn tức giận cười cười.
Cô nhóc này hiểu được anh sẽ không ở trước mặt chúng làm cô mất mặt sao, thật sự, lá gan càng ngày càng lớn.
Cô hoàn toàn không nhớ, cô là người có lỗi. Anh tức giận trả lời: “Em đợi đó.”