Chương :
Vị hôn thê bé bỏng của cháu, đương nhiên cháu muốn chiều chuộng Tô Ngọc Mỹ biết tối nay họ sẽ trở lại, đã đợi sẵn trong phòng khách xem TV mà không đi ngủ.
Mẹ Lý cũng ở cùng bà.
Mấy ngày nay, Tô Ngọc Mỹ vì lo lắng cho Tôi Noãn Tâm, cả người lao lực quá độ.
Ngược lại bà không để ý lắm đến những lời nhận xét trên mạng. Trong lòng bà tin tưởng vô điều kiện, đứa con gái do mình nuôi nấng nhất định sẽ không phải loại người như vậy.
Điều khiến bà lo lắng nhất là mối quan hệ của Tô Noãn Tâm và Lệ Minh Viễn sẽ bị ảnh hưởng bởi những vụ bê bối này.
Khi Tô Noãn Tâm và Lê Minh Viễn nắm tay nhau bước vào nhà, trái tim thắt chặt mấy ngày nay của Tô Ngọc Mỹ cuối cùng cũng được thả lỏng.
Vẻ mặt bà tươi cười nghênh đón: “Minh Viễn đã trở về.
Mẹ Lý cũng rất vui mừng và nói: “A, Noãn Tâm và tiên sinh đã trở lại.” “Mẹ, mẹ Lý!” “Ôi… Bây giờ Noãn Tâm gầy hơn rồi!”
Tô Ngọc Mỹ cũng đau lòng: “Cũng không thèm… Haiz, đứa nhóc này thật khiến người khác lo lắng. Minh Viễn, hai đứa đã ăn tối chưa? Có đồ ăn khuya trong bếp. Dì sẽ mang ra cho cháu.
Cháu có thể ăn một ít trước khi đi ngủ.”
Tô Noãn Tâm vội vàng gật đầu nói: “Mẹ, con muốn ăn! Con cũng gầy” “Ăn thì ăn đi, con nhóc thổi cứ suốt ngày làm người ta lo lắng. Đâu chỉ con gầy, mấy ngày nay mẹ của con ngủ không yên giấc, cũng gầy theo luôn!”
Tô Noãn Tâm nóng vội nói với vẻ mặt lo lắng: “Mẹ, mẹ đừng làm con sợ… Mẹ không sao chứ?
Mới năm mới mẹ đã làm một cuộc phẫu thuật lớn như vậy.” “Muốn mẹ sống thêm mấy năm, con bớt gây chuyện đi! Mẹ xem cái nghề diễn viên của con hay là thôi đi, sớm thành thật chuyển trường mà tốt nghiệp đại học, thế giới sẽ hòa bình!” “Mẹ… không, con rất thích diễn. “
Tô Ngọc Mỹ trợn mắt nói: “Nhưng nhìn xem, mới quay cảnh mấy ngày, con đã làm chuyện lớn như vậy? Minh Viễn không thể đi lau mông cho con mãi được! Con không biết xấu hổ à!” “Mẹ…
cái gì lau mông cho con…”
Mỗi khi ai đó nói rằng chú lau mông cho cô, mặc dù biết đó không phải là ý kia nhưng Tô Noãn Tâm vẫn dễ dàng liên tưởng đến hình ảnh đó, Nó thực sự rất xấu hổ. Nhớ đọc truyện trên – Tô Ngọc Mỹ tức giận nói: “Con còn biết xấu hổ à! Minh Viên phải đi công tác cũng không yên lòng!”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Dì Tô quá lo lắng rồi… Cháu không sao, Noãn Tâm thích đóng phim, vậy để cô ấy diễn… Người trẻ tuổi, có ước mơ là chuyện tốt Sẽ có được rất nhiều cảm xúc mãnh liệt.
“Minh Viễn, cháu đã quá nuông chiều nó rồi… Nhìn này, đã thành thói quen rồi” Mặc dù lời nói của Tô Ngọc Mỹ mang theo ý khiển trách nhưng giữa lông mày lại tràn ngập vui vẻ.
Làm sao có mẹ vợ không thích nhìn con rể bảo vệ con gái mình! Lê Minh Viễn cười nhẹ nói: “Vị hôn thê bé bỏng của cháu, đương nhiên cháu muốn chiều chuộng”
Tô Ngọc Mỹ nghe vậy, lập tức cảm thấy đã không có gì phải lo lắng vào lúc này nữa rồi Trước kia Minh Viễn sẽ không bao giờ nói những điều như vậy trước mặt người lớn… Có vẻ như từ khi chuyện này xảy ra… thì tình cảm giữa vợ chồng son dường như đã trở nên tốt đẹp hơn? Nhớ đọc truyện trên Nhớ đọc truyện trên + Mặc dù không hiểu tại sao lại như vậy, những liệu quá trình có quan trọng không?
Kết quả là quan trọng nhất!
Chỉ cần hai người có quan hệ tốt, Tô Ngọc Mỹ sẽ không có gì phải suy nghĩ.
Nhớ Cực truyện trên Bà trực tiếp tỏ vẻ im lặng, sau đó cùng mẹ Lý đi vào hỗn ăn thua đi vào bếp ăn khuya.
Ngay khi Tô Ngọc Mỹ rời đi, Tô Noãn Tâm hướng về Lệ Minh Viễn chớp mắt: “Thật may là có chú… nếu không em đã bị mẹ kéo lại nói chuyện cả đêm rồi ” “Sắc mặt của dì Tô trông có vẻ phờ phạc. Hắn là do dì thực sự rất lo lắng cho em”