Chương
Lý Mạnh cười nói: “Vốn là công việc của tổng giám đốc cũng không có nhiều như vậy… tự mình lại đi tăng thêm không ít khối lượng công việc cho bản thân, nói muốn kiếm thật nhiều tiền, cho cô Tô tiêu xài!”
Tô Ngọc Mỹ đứng bên cạnh hai người, vểnh tại lắng nghe.
Cô Tô… Tô Ngọc Mỹ cũng họ Tô, đang nói con gái bà sao?
Không nhịn được lấy can đảm mở miệng thận trọng hỏi Lý Mạnh: “Thư ký Lý… Tổng giám đốc của các anh, và con gái của tôi tình cảm cực kỳ tốt sao?”
Thư ký Lý nhưởng nhưởng mày nói: “Ở chỗ riêng tư quan hệ có tốt không, tôi cũng chưa từng nhìn thấy… Chỉ là những ngày thảm họa của nhân viên chúng tôi, hầu như đều do con gái của bà Tôi gây ra.
Tô Ngọc Mỹ dở khóc dở cười nói: “Là Noãn Tâm gây chuyện, đúng không!”
“Ha ha… Đúng, cô Tô tương đối bướng bỉnh, rất thích chọc cho tổng giám đốc tức giận, nhưng mà tâm trạng tổng giám đốc vui vẻ, cũng là nhờ vào cô Tô! Cả nửa ngày nay, khóe miệng tổng giám đốc, thỉnh thoảng lại nhếch lên một chút… Tâm trạng nhìn có vẻ không tệ.”
Tô Ngọc Mỹ nhịn không được cười nói: “Minh Viễn cũng như vậy sao…
“Chắc là hôm qua cô Tô biểu hiện tốt, chỉ cần cô ấy ngoan ngoãn không gây chuyện, nghe lời tổng giám đốc, mọi việc của chúng tôi cũng thuận loi.”
“Quay về tôi sẽ dạy dỗ con nhóc kia một chút, để nó kiềm chế lại tính khí… Đừng chọc tức Minh Viễn, tránh cho ảnh hưởng đến không khi làm việc của cả công ty. Lý Mạnh nhịn không được cười nói: “Việc này toàn bộ phải dựa vào bà Tô ra tay… Cô Tô ngay cả tổng giám đốc cũng không sợ, tức giận là bắt đầu giận dỗi, khiến tổng giám đốc cũng phải sợ.”
“Con nhóc này cũng rất hiểu chuyện… Dù sao cũng sợ tôi thân thể không được khỏe, không dám chọc tức tôi, được rồi mọi chuyện để cho tôi.”
“Vâng, tổng giám đốc cũng luôn nói, cô Tôi rất hiếu thảo “
Con gái được con rể khen, còn chuyện gì khác có thể làm cho người ta vui vẻ hơn.
Tô Ngọc Mỹ ăn một bữa cơm mà trong lòng rất vui, cảm thấy công khai quan hệ thực sự với Minh Viễn, dường như cũng không vấn đề gì.
Chính là bình thường nhân viên trong công ty hoặc là lãnh đạo cao cấp, gặp được bà đều sẽ ra hiệu gật đầu chào hỏi với bà, rất coi trọng, thỉnh thoảng còn có thể nói chuyện phiếm với bà vài câu.
Cũng là không khó ứng phó.
Đến buổi trưa, bên trong phòng tài chính xuất hiện hai vị khách không mời mà đến.
Rất nhanh, liền bị nhân viên mà Lý Mạnh sắp xếp quan sát Tô Ngọc Mỹ, báo cáo cho Lý Mạnh.
Lý Mạnh đi thăng đến văn phòng tổng giám đốc, báo cáo: “Tổng giám đốc… Người phía dưới nói, người nhà mẹ đẻ của bà Tô, đột nhiên tới công ty tìm bà ấy Vừa mới công khai thân phận, người nhà mẹ đẻ đã tìm đến đây?
Chuyện gì xảy ra, chắc hắn không ai là nhìn không hiểu được.
Nhưng mức độ của sự việc, người ngoài không biết rõ ràng, nhưng tổng giám đốc có lẽ sẽ biết phần nào đó.
Nghe vậy, Lệ Minh Viên giọng điệu giễu cợt nói: “Loại người thân tham tiền nhận , tỷ rồi vẫn không ngừng tới làm phiền…”
“Hả? Tổng giám đốc đưa , tỷ cũng không thoát khỏi mấy người thân tham tiền đó sao?”
“Ừ, có lẽ chia tiền không đều, nếu không không có can đảm thết Anh tiếp tục quan sát, nếu dám làm ra bất kể chuyện gì khó xử cho dì Tô, cho người đuổi về ngay lập tức! Sau này không cho phép họ vào công ty.”
Tập đoàn Quốc Doanh cho phép người thân đến tìm người, chỉ cần đăng ký ở quây lễ tân là được.
Cho nên Tô Ngọc Đào và Trương Mạn Hoa mới có thể đi vào dễ dàng như thế.
Nhìn xem văn phòng lớn như vậy… nhân viên nhiều như thế, Tô Ngọc một mình dùng một phòng làm việc cao cấp, bên trong còn vô cùng rộng rãi.
Tô Ngọc Mỹ cả người mặc đồ công sở, đồ trang sức trang nhã, tóc sấy kiểu sóng lớn, cả người ngồi ở đó, có vẻ khí thế của lãnh đạo vô cùng lớn, so với thời điểm trước đây khi gặp bà ta nhìn có vẻ trẻ ra rất nhiều, Tô Ngọc Đào và Trương Mạn Hoa trong lúc nhất thời đều có chút không tin tưởng vào hai mắt của mình Đây… lại có thế là Tô Ngọc Mỹ?