Chương : Muốn xem náo nhiệt cứ việc nói thẳng, giả bộ cái gì!
Lệ Minh Viễn thấy anh ta vẻ mặt tràn đầy dáng điệu thích thú, tức giận trừng mắt liếc anh ta một cái nói: “Cơm nước xong xuôi còn chưa biến đi?”
“Tổng giám đốc… Tôi nghĩ nên đi lại tiêu cơm một chút lại, anh không có ý kiến gì chứ?”
“…” Anh có!
Muốn xem náo nhiệt cứ việc nói thẳng, giả bộ cái gì!
Tô Noãn Tâm mặt không cảm xúc đi đến trước một mảnh đất trống trong vườn dừng lại.
Lệ Minh Viễn khóe miệng co giật cũng đi theo cũng đứng lại.
Đang muốn mở miệng hỏi đánh như thế nào, lại nghe Tô Noãn Tâm nói: “Lệ Minh Viễn, anh có giỏi hơn Gia Duệ không?”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Gia Duệ là ai?”
“Gia Duệ chính là Gia Duệ, còn là ai nữa?”
Lý Mạnh ở một bên giải thích nói: “Gia Duệ là vai diễn do Nhiếp Hạo đóng.. g Anh ta đã đặc biệt tìm hiểu một chút.
Lệ Minh Viễn vẻ mặt suýt chút nữa không kiềm chế được.
Hắn thản nhiên nói: “Anh so với anh ta đương nhiên giỏi hơn.
Tô Noãn Tâm trong mắt hiện lên sự nghi ngờ.
“Thật sao?”
“Thử xem?”
“Vậy thì thử một chút.”
Lệ Minh Viễn cảm thấy mình thật sự cần phải để cô nhóc biết một chút sự lợi hại của mình. Cảm cũng sắp bực bội đến chấn thương bên trong rồi. Nếu không phải Nhiếp Hạo nói không thể tác động mạnh để kéo cô về trong hiện thực, thì Lê Minh Viễn có thể đã đánh cho cô một trận.
Lý Mạnh tự giác lùi về phía sau mấy bước, tránh xa chỗ sân trống.
Gần như có thể đoán được, rốt cuộc tâm trạng của tổng giám đốc bây giờ có bao nhiêu sụp đổ.
Nhưng lại không khỏi cảm thấy rất buồn cười…
Lại nghe Tô Noãn Tâm mặt không chút cảm xúc nói: “Ngươi và Gia Duệ đều rất đẹp trai, bây giờ xem, hai người ai giỏi hơn.”
Nói, xong bắt đầu đánh nhau.
Trong thực tế sức lực của Tô Noãn Tâm hoàn toàn không phải là đối thủ của Lệ Minh Viễn.
Không biết mấy lần, đã bị Lệ Minh Viễn giữ trong vòng tay, không thể động đậy được Tô Noãn Tâm trong mắt không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc nói: “Lệ Minh Viên, anh thật sự giỏi hơn Gia Duệ”
Lệ Minh Viên cười lạnh nó còn không thèm để ý”
“Thật sao… Vậy anh đúng là quá giỏi.
“Ừm, cho nên có thể trở về phòng nghỉ ngơi không?”
“Có thể… Em chấp nhận, em đánh không lại anh”
Nói xong tự mình đi về hướng biệt thự.
Lý Mạnh xem kịch hay trước mắt, đi đến bên Lệ Minh Viên, nhắc nhở anh nói: “Tổng giám đốc…
Anh sẽ là ảnh hưởng đến kịch bản sau này cô Tô phải diễn”
“Ừ?’ Lệ Minh Viên có chút không giải thích được nói “Theo hướng của kịch bản , cô Tô kế tiếp sẽ yêu Gia Duệ… Khuôn mặt anh đẹp trai hơn so với Nhiếp Hạo đóng vai Gia Duệ coi như xong, lại còn so sánh có thế đánh nhau giỏi hơn Gia Duệ… đến lúc đó cô Tô còn có thể yêu Gia Duệ không?”
“Gia Duệ là ai… Anh Lệ Minh Viên thản nhiên nói: “Cô ấy yêu tôi là được rồi”
Gia Duệ là cái quái gì?
Để hắn biến đi!
Bây giờ Lệ Minh Viễn rất khó chịu.
Lúc đầu cho rằng diễn xuất, chỉ cần diễn là đủ rồi.
Hiện tại mới phát hiện, thế mà còn có thể khiến cô nhóc hoàn toàn thay đổi thành người khác.
Hết lần này tới lần khác, vẫn là anh tự lấy đá đập vào chân mình… Để Nhiếp Hạo dạy cô nhóc kỹ thuật diễn xuất.
Nhưng rõ ràng Nhiếp Hạo từ chối, nói loại kỹ thuật diễn xuất kia không thích hợp cho Tô Noãn Tâm học, nhưng mà vì sao lại thay đổi ý định?
Lệ Minh Viễn không hiểu, cũng không có thời gian chú đến những cái đó, lúc này, tất cả sự chú ý đều dồn hết vào Tô Noãn Tâm.
Đi theo Tô Noãn Tâm về tới phòng, hình ảnh đập vào mät, suýt chút nữa khiến Lệ Minh Viên chảy máu mũi ngay tại chỗ…
Cô nhóc thối này, lại có thể cởi hết quân áo trong phòng, đi vào phòng tắm để tắm rửa…
Dáng người lả lướt, quyến rũ thế… dáng đi lạnh lùng, bá đạo… khuôn mặt không chút biểu cảm, và ánh mắt mạnh mẽ.
Quả là…
Hơn nữa, Lệ Minh Viên phát hiện tốc độ cô nhóc chìm vào giấc ngủ rất nhanh.
Gần như chỉ cần năm trên giường, nhắm mắt lại, tự cho bản thân mình là người máy, nên tắt máy, một giây sau là ngủ.
Lệ Minh Viễn lo âu đến nửa đêm cũng không ngủ được, cho đến ngày ngày hôm sau thức dậy.
sáng sớm đã không thấy Tô Noãn Tâm đâu.
Hơn nữa còn bị tiếng kêu hoảng sợ của thím Lý đánh thức.
“Tổng giám đốc Lệ không xong rồi… Cô Tô xảy ra tai nạn xe!”