Chương : Trên đường gặp tai nạn giao thông
Nghe vậy, mọi người không khỏi líu lưỡi. Dương Tiêu Nam cũng uống đỏ mặt, nói: “Chuyện tốt như vậy sao không tới lượt tôi? Đó là chăm sóc dưỡng lão cho người ta à? Đó là kế thừa di sản, ông Ngô giàu lắm.
Ngô Thu trừng anh ta: “Tiền tiền tiền, trong mắt anh chỉ có tiền thôi hả?”
“Hu hu hu, vợ lại mắng anh.”
Ngô Thu dở khóc dở cười: “Đạo diễn Khương, tên này xỉn rồi, tôi đưa anh ta về nhà trước “Đi đi, tranh thủ rảnh rỗi tổ chức việc vui, đừng kéo dài thời gian, đều lớn tuổi hết rồi, kết hôn sớm sinh con sớm đi.”
Ngô Thu hào phóng gật đầu: “Tôi biết, bố mẹ hai bên đã bắt đầu bàn bạc về ngày cưới, tôi sẽ gửi thiệp mời cho mọi người.
“Woa! Cuối cùng chị Ngô với tiền bối Dương sắp tu thành chính quả rồi, chắc chắn cô giáo sẽ rất vui mừng!”
Ngô Thu không nhịn được cười nói: “Chỉ có cô ấy để bụng nhất thôi, cả ngày lôi tôi đi chọn váy cưới, xem ảnh cưới quán nào chụp đẹp “Ha ha, cô em để bụng chuyện của chị không tốt à?”
“Được rồi, tôi hiếm lạ cô ấy lắm, phí bao nhiêu tâm tư vì cô ấy, bây giờ đến lượt cô ấy lo cho tôi.”
“Ha ha, hẳn là”
Sau khi Ngô Thu và Dương Tiêu Nam rời đi, mọi người lại nói bậy với đạo diễn Khương một hồi, chọc đạo diễn Khương cười ầm lên mấy lần, bầu không khí rất hòa thuận. Cuối cùng đã uống rượu đủ rồi, đạo diễn Khương thoạt nhìn cũng mệt mỏi, mọi người mới nhao nhao chào tạm biệt.
Tiêu Bảo Vỹ không uống rượu, lái xe chở Lâm Thư Vũ với mấy nữ diễn viên khác trở về, đạo diễn Khương có trợ lý đến đón. Tô Noãn Tâm và Nhiếp Hạo, Minh Dao đi cùng nhau. Tô Noãn Tâm uống không ít rượu, Nhiếp Hạo cũng uống hai ngụm, Minh Dao chỉ uống nước ngọt, con nít không thể uống rượu. Nhưng Minh Dao vẫn kêu Nhiếp Hạo cho mình liếm thử, không để Tô Noãn Tâm biết. Mọi người ngồi xe chuyên dụng của Nhiếp Hạo trở về, cả ba đều ngồi ghế sau.
Tô Noãn Tâm vẫn lẩm bẩm: “Rốt cuộc là ai nhỉ… Chú hai chú ba đều có vợ, con cái cũng lớn rồi, chú út sắp kết hôn, chẳng lẽ là ông cụ Lệ? Chẳng lẽ là chủ nhà tôi?”
Nghe vậy, khóe miệng Nhiếp Hạo run rẩy: “Là ai quan trọng sao?”
“Tôi tò mò chứ sao!”
“Về nhà hỏi chủ nhà cô là biết mà “Đúng rồi… về nhà có thể hỏi chú “Ảnh đế Nhiếp, sư tỷ của em say rồi.”
“Thì sao?”
“Phiền anh đưa chị ấy về phòng với em.
Nhiếp Hạo nhướng mày: “Không sợ bị phóng viên chụp ảnh à?”
“Em vẫn là con nít, không sợ cái đó!”
“Cô ấy sợ. Chú của cô ấy nhìn thấy sẽ ghen.
“Sư tỷ cũng không sợ. Anh Lệ tin chị ấy
Nhiếp Hạo không nói gì nữa. Cô nhóc đã say rượu, đưa cô ấy về phòng mà thôi, cũng không mất nhiều thời gian. Đôi mắt anh mê ly nhìn ra ngoài cửa sổ, ngáp một cái, hơi buồn ngủ. Thường thì giờ này anh đã ngủ rồi, lần đầu tiên ra ngoài chơi về khuya đến thế, hình như không xảy ra chuyện như, nhưng hình như lại xảy ra rất nhiều chuyện thú vị. Nữ diễn viên ở tầng đáy của showbiz mà lại dám giành vai diễn trước mặt đạo diễn, đấu võ mồm xem ô dù của ai lớn hơn, đúng là mở mang tầm mắt.
Đột nhiên chiếc xe bị va chạm thật mạnh, ba người đều đụng vào dãy ghế trước. Tô Noãn Tâm không thắt dây an toàn, bị ngã xuống sàn xe, hét lên: “Á! Đau!” Đầu cô bị đụng vào cửa xe.