Chương : Anh thật là vô tình, thật lạnh lùng!
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Nói xong chưa? Nói xong thì có thể đi.”
“Anh, anh thật vô tình, thật lạnh lùng! Hừ, em đi bảo chị dâu tự mình đi hỏi!”
Nói xong thì thở phì phì đi xuống dưới tầng.
Tô Noãn Tâm đang đầu mong chờ được xem album ảnh, thế mà Lệ Minh Nguyệt lại trở về với tay không.
Cô im lặng nói: “Chú không chịu cho em sao?”
“Anh họ nói sẽ tự mình cho chị xem “Phụt. Vậy để chú ấy tự mình mang cho chị xem. Vẻ mặt Lê Hân khổ sở nói: “Vậy là em không được xem rồi.“
“Ha ha, đoán chừng chủ nhà chị ngại, không thích bị quá nhiều người nhìn ảnh chụp của mình, chỉ cho một mình chị xem thôi.”
“Cái này là đang ngược đãi FA mà..
“Hân, Minh Nguyệt, hai người không được yêu đương s à?”
“Không. Hồi cấp ba em không được phép yêu sớm, nhưng mà em có người thầm mến”
“Là hot boy kia sao?”
“Đúng vậy, chính là anh ấy!”
“Ha ha, tình yêu ngọt ngào tuổi dậy thì, thật là hâm mộ mà!”
“Chị dâu, chị nên biết thỏa mãn đi! Phụ nữ khắp trong thiên hạ đang ghen tị với chị đó!”
“Nhưng chị quen biết chủ quá muộn..
“Quen biết sớm vũng vô dụng… Mấy năm trước anh họ em suốt ngày bận rộn với công việc, không có thời gian yêu đương đâu, hơn nữa lúc đó chị dâu cũng chưa thành niên!”
“Phụt, cũng đúng.
“Hơn nữa anh họ lớn hơn chị nhiều tuổi như vậy, sẽ càng yêu thương chị hơn! Vừa lúc nãy em nói cho anh em biết là anh ấy bị nhân viên trong công ty bí mật mắng, thế nhưng anh ấy không một chút để ý, chị vừa kêu vài câu nhân sinh có nuối tiếc, anh ấy bắt em phải bỏ bữa tiệc kiên họa với đồng nghiệp, đêm hôm khuya khoắt chạy tới đây để ship album.
“Phụt… Là chú bảo em đâu tới sao?”
“Chứ còn gì nữa, ban đầu em không vui… Nhưng anh họ uy hiếp em qua điện thoại, em bất đắc dĩ bị ép buộc, không thể không đến.
“Minh Nguyệt, bây giờ em đang làm việc ở tập đoàn Quốc Doanh sao?”
“Đúng vậy, em làm ở bộ ngoại giao.
“Oa! Vậy lần sau nếu chị tới công ty tìm mẹ với chủ, chị cũng sẽ sang chỗ em chơi.
“Đừng! Bây giờ chị rất là nổi tiếng rồi, bây giờ tên của em trong công ty là Vương Nguyệt… Em cũng không muốn để lộ thân phận ở trong công ty, như vậy sẽ không dễ chơi chút nào, chị có làm gì thì cũng nhớ tránh xa em ra “Không giống như bây giờ, có người mắng anh họ trước mặt em, trong lòng em sướng muốn chết.”
“Oa! Nghe giống như chơi rất là vui!”
“Đúng vậy! Vớ vẩn còn có thể tìm được một người bạn trai không chê em nghèo, điều kiện không tốt nữa!”
“Chuyện này có khả năng! Chị đã từng thấy qua trên TV rồi, ha ha!”
“Chị dâu, chị nhất định phải nói tốt cho em trước mặt anh họ… Đối tượng kết hôm sau này của em nhất định phải là người em thích..
“Ngàn vạn lần không thể để cho em thông gia gia tộc, nhà họ Lệ chỉ có một mình em là con gái, em cảm thấy rất nguy cơ.
“Sau khi tốt nghiệp đại học, chuyện em lo lắng nhất chính là ông nội, anh họ hay là bố mẹ em sẽ cho em một mối thông gia gia tộc nào đó.
“Như thế em sẽ cảm thấy cuộc đời này không còn gì luyến tiếc nữa.”
“Phụt… Chủ nhà chị chắc chắn sẽ không như thế… Chính chú ấy còn tìm một người không có chút môn đăng hộ đối nhau chị đây này, hơn nữa chú rất là lợi hại, căn bản không cần em phải đi thông gia gia tộc cũng có thể khiến cho nhà họ Lệ càng lúc càng lớn mạnh”
“Lời này rất đúng, anh em là lợi hại nhất!”
“Ừ, cho nên chúng ta phải tin tưởng anh ấy.
“Còn không phải là do em sợ sao… Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, nói tới mới nhớ, bây giờ chị đang quay phim với ảnh đế Nhiếp sao?”
“Đúng vậy! “Xin ảnh ký tên giúp em!”
“Em thích Nhiếp Hạo sao?”
“Thích rất nhiều năm rồi!”