Chương : Cô ấy không cần anh, chúng em cần anh!
Nhiếp Hạo tức giận: “Đó là do em đần, người thông minh đều nghe hiểu được Minh Dao trợn mắt nói: “Anh mới đần ý.
Người thứ sáu tặng mười tên lửa hỏi: “Vậy Nhiếp Hạo, anh có người mình thích chưa?”
Sau khi Minh Dao thuật lại xong, Nhiếp Hạo thản nhiên nói: “Con bé này có tính không? Tôi thật sự thích con bé.
Đám fan hâm mộ liên tục cười to biểu thị: Không tính! Hai chữ “Không tính xâm chiếm khu bình luận.
Minh Dao cười ha ha nói: “Em không tính, rõ ràng là hỏi anh có thích người phụ nữ nào chưa.
Nhiếp Hạo thản nhiên nói: “Tôi nghe rõ là có người mình thích chưa!”
Ngay sau đó mười cái tên lửa được tặng ra.
Câu hỏi lập tức được đặt ra hỏi: “Nhiếp Hạo, anh có người phụ nữ mà mình yêu thích chưa?”
Minh Dao nhìn tài khoản, phát hiện vẫn là người vừa nãy, không khỏi bật cười nói: “Chị gái này thật là cố chấp nha, Nhiếp Hạo, anh không thể trả lời nghiêm túc sao!”
Nhiếp Hạo thản nhiên nói: “Có!”
Khu bình luận suýt chút nữa thì nổ tung.
Người này lại tiếp tục tặng mười tên lửa nưa, đặt câu hỏi: “Vậy tại sao anh lại không ở bên cô ấy?” Nhiếp Hạo uống một ngụm rượu trắng, nghiêng đầu thản nhiên nói: “Ai quy định cứ thích là có thể ở bên nhau?”
Người này lại tặng tiếp mười trên lửa, hỏi: “Có phải bởi vì anh muốn giữ tốt hình tượng với mọi người cho nên mới không tìm bạn gái, không kết hôn sao?”
Minh Dao chuyển lời, Nhiếp Hạo nhìn màn hình, ảnh mắt lạnh nhạt nói: “Không phải.”
“Ai da, Nhiếp Hạo, anh trả lời nghiêm túc một chút, người ta đã tặng anh ba mươi tên lửa đó.” Nhiếp Hạo cho Minh Dao mặt mũi, tiếp tục nói: “Không phải, bởi vì người kia… Là người cả đời này tôi không thể có được.”
Sau đó anh ta nhìn Minh Dao nói: “Đã đủ kỹ càng chưa?”
Vẻ mặt Minh Dao tràn đầy bất đắc dĩ nói: “Chắc là đủ rồi… Cái đó, mọi người có thể đừng hỏi vấn đề này nữa được không! Bây giờ em cảm thấy Nhiếp Hạo rất là đáng thương… Muốn mà không được, thật đáng thương à.
Đám fan hâm mộ cũng đều im lặng.
Nhiếp Hạo có người trong lòng.
Hơn nữa còn là người cả đời này không thể có được. Ai nấy cũng đều đau lòng cho anh ta…
Mười mấy tên lửa liên tục được gửi đi.
Trên màn hình trực tiếp đầy là tên lửa…
Minh Dao trợn tròn mắt nói: “Ở… Mọi người có nhiều vấn đề muốn hỏi như vậy sao?”
“Không muốn hỏi gì, tặng cho Nhiếp Hạo mua rượu uống! “Nhiếp Hạo chăm sóc tốt cho bản thân! Chúng em theo anh cả đời!”
“Cô ấy không cần anh, chúng em cần anh!”
“Nhiếp Hạo vui vẻ lên!” Minh Dao trực tiếp đọc những bình luận này lên. Nhiếp Hạo nghe vậy thì lộ ra nụ cười đầu tiên trong đêm nay…
Anh ta nhìn vào ống kính, mỉm cười nói: “Thật ra có đôi khi… Tôi cảm thấy, có mọi người… Thật ra cũng rất tốt.
Bởi vì đa số thời gian anh ta chỉ có một mình.
Minh Dao vội vàng nói: “Em nói với mọi người chuyện này, thật ra những lời này của Nhiếp Hạo là nghiêm túc đó, bình thường anh ấy chỉ có một mình… Thỉnh thoảng sẽ lướt face đọc bình luận của mọi người, thỉnh thoảng thấy có tiết mục hài ngắn, anh ấy xem một chút liền cười..
Nhiếp Hạo yên lặng nhìn nó một cái, không nói gì.
Minh Dao lại nói rất nghiêm túc.
Đám fan hâm mộ đều bị cảm động, biểu thị sau này sẽ đăng thêm tiết mục hài ngắn ở bên dưới bình luận facebook.
Buổi phát sóng trực tiếp này kéo dài hơn hai tiếng.
Minh Dao nhìn thời gian đã không còn sớm vữa, nhanh chóng nói lời tạm biệt với mọi người: “Cái đó, đã hơn mười một giờ rồi, có chút muộn rồi.. Cảm ơn mọi người đã tặng nhiều quà cho bọn em như vậy!”
“Lần sau em sẽ phát trực tiếp… Trước khi phát trực tiếp sẽ cho mọi người một phần quà.