Rạng sáng năm giờ, một máy bay tư nhân từ Âu châu đáp xuống sân bay quốc tế Bắc Kinh.
Tô Thi Thi không có nghỉ ngơi, cùng Bùi Dịch hai người vội vội vàng vàng xuống máy bay liền đi.
Cô một bên khởi động máy một bên kéo tay Bùi Dịch đi ra bên ngoài.
"Cũng không biết Ngọc khóc thành bộ dáng gì nữa rồi." Tô Thi Thi nghĩ tới Ôn Ngọc kia tính tình nhát gan liền đau lòng, cũng có chút tự trách.
"Chúng ta thực không nên lúc này đi du lịch, nên đem Hồng Tinh Huy thu thập xong mới đi."
"Chúng ta không đi, Hồng Tinh Huy sẽ không buông lòng cảnh giác. Được rồi, em không cần tự trách, toàn bộ chuyện này vẫn còn đang ở trong kế hoạch." Bùi Dịch vỗ vỗ tay cô, an ủi.
Tô Thi Thi ủy khuất trợn mắt nhìn anh: "Đều đã đem ảnh nóng tung ra như vậy, còn nói vẫn trong kế hoạch?"
Bùi Dịch yên lặng ngậm miệng.
Được rồi, chuyện ảnh chụp quả thật ra ngoài bọn họ dự kiến.
"Ngọc là người trưởng thành rồi. Tính cách đà điểu của cô ấy là nên hảo hảo trị dứt điểm một lần, bằng không lần sau gặp phải..." Bùi Dịch nói đến một nửa ngậm miệng lại.
Anh vốn muốn nói Ôn Ngọc vừa gặp phải chuyện liền trốn đi, đến lúc đó tổn thương còn không phải Tần Phong. Nhưng nói đến bên miệng, nhớ tới vợ yêu nhà mình tính tình bao che người nhà, sáng suốt lựa chọn trầm mặc.
Tô Thi Thi vốn nghĩ muốn cùng anh cải cọ vài câu, bỗng nhiên kêu lên kinh ngạc.
"Sao lại thế này?" Tô Thi Thi trừng di động, không thể tin được hai mắt của mình.
Ánh mắt cô ngây ngốc: "Làm sao có thể nháo thành như vậy rồi hả?"
Bùi Dịch nhướng mày, cầm lên vừa thấy, cũng trầm mặc rồi.
Giờ phút này, trên mạng đã triệt để động trời rồi.
Ôn Ngọc đã triệt để trở thành người bị hại, dư luận toàn bộ đều đã đang đứng về phía cô. Hồng Tinh Huy lại thành nhân vật chính thứ hai, hiện ở trên mạng nơi nơi đều là ảnh chụp phong lưu của hắn.
Hắn cùng đủ loại người phụ nữ chụp đủ kiểu dáng, truyền ồn ào huyên náo.
Người Hồng gia từ đầu xóa bỏ không được. Trước hắn như thế nào đối với Ôn Ngọc, hiện tại người ta liền như thế đối với hắn. May mà Hồng Hưng Nhiên khiến cho Hồng Kỳ Ngôn ổn định Hồng Tinh Huy, chỉ lựa chọn tung ra một chút ảnh chụp.
Tô Thi Thi vẫn lại là có phần không thể tin được: "Đây là anh cùng Tần Phong an bài?"
Bùi Dịch lắc lắc đầu: "Anh cùng Tần Phong không nghĩ muốn đem chuyện này nháo lớn như vậy."
Anh cùng Tần Phong dù có tiền bạc, nhưng cũng chỉ là thương nhân. Thương nhân, sợ nhất chính là sự phẫn nộ của dân chúng. Mà hiện tại, hiển nhiên không phải là chính bọn họ gây nên, hình như là bạn trên mạng tự phát đang giúp Ôn Ngọc?
Tô Thi Thi cũng không nóng nảy đi tới, xem tin tức một hồi, dở khóc dở cười nhìn Bùi tiên sinh: "Giống như không có chuyện cho chúng ta làm nữa rồi?"
Bùi Dịch thay cô xoa xoa mồ hôi trên trán, không nói gì.
Lúc trước bởi vì đường hàng không có vấn đề, máy bay của bọn họ trì hoãn thật lâu, đợi ở đó đều đã cuống đến phát khóc rồi. Sớm biết thế này, bọn họ tất nhiên không gấp rút vội vàng chạy về rồi.
"Trước theo chân bọn họ liên hệ?" Bùi Dịch trưng cầu ý kiến Tô Thi Thi.
Tô Thi Thi nghĩ nghĩ, lắc đầu: "Bọn họ tối hôm qua khẳng định khuya mới ngủ, lúc này phỏng chừng còn đang ngủ, trước đừng ầm ĩ đến bọn họ rồi."
Bùi Dịch ánh mắt đột nhiên nhíu lại: "Em muốn làm cái gì?"
Tô Thi Thi chân chó ôm lấy cánh tay, Bùi tiên sinh nghiêm mặt cười nói: "Chồng yêu à, bạn của em bị ức hiếp như vậy, chúng ta dù thế nào cũng không thể làm ngơ đi?"
Bùi Dịch gân xanh trên trán không tự giác run lẩy bẩy, rất muốn nói không.
"Bùi Dịch..." Tô Thi Thi kéo dài âm thanh.
Bùi thê nô lúc này liền sợ: "Em nói cái gì cũng tốt."
Tô Thi Thi vui vẻ nâng lên mặt anh liền hung hăn hôn một cái, kéo anh hướng ngoài phi trường đi đến.
Hai người mới vừa đi ra khỏi sân bay, liền bị một đám phóng viên vây quanh rồi.
"Bùi tổng, Bùi phu nhân, xin hỏi hai vị là vì chuyện của Ôn tiểu thư nên trở về sao?" Một phóng viên buộc tóc đuôi ngựa đem microphone ra sức vươn đến trước mặt Tô Thi Thi, kêu hô được đặc biệt lớn tiếng.
Tô Thi Thi sửng sốt, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại.
Tất cả mọi người biết cô cùng Ôn Ngọc quan hệ rất tốt, Ôn Ngọc xảy ra chuyện lớn như vậy, cô không có khả năng không đến. Những phóng viên này là ở sân bay ôm cây đợi thỏ cũng không kỳ quái rồi.
Tô Thi Thi nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái. Bùi tiên sinh chỉ ôn nhu nhìn cô, cũng không có ngăn cản.
Tô Thi Thi thẳng lưng, chỉ lẳng lặng nhìn màn ảnh, không có trả lời vấn đề của phóng viên, mà là hỏi ngược lại: "Người nhà của tôi bị ức hiếp, tôi không nên trở về? Cảm tạ mọi người công bình khách quan đối đãi việc này."
Cô vừa dứt lời, Bùi Dịch phối hợp bảo vệ cô mang theo cô đi về phía trước. Cùng lúc đó, vệ sĩ cũng đúng lúc xông tới, che chở bọn họ thần tốc rời đi.
Vừa rồi vị phóng viên xông lên hỏi kia nhìn bóng lưng hai người Tô Thi Thi rời đi, trong mắt đều là kích động.
"Bùi phu nhân trở lại, cô ấy nhất định sẽ giúp Ngọc trút giận! Nhất định như vậy!"
Nơi này rất nhiều người đều là bạn của Ôn Ngọc, một đám cũng đều cực kỳ kích động.
Tần Phong bên kia rất nhanh liền nhận được tin tức. Anh tạm thời không có nói cho người nhát gan còn đang ngủ kia.
Ôn Ngọc tối hôm qua đương nhiên ngủ không được, Tần Phong sợ cô cảm xúc vẫn căng thẳng đến tan vỡ, bất đắc dĩ cho cô uống chút thuốc ngủ.
Người nhát gan kia trước khi đi ngủ trước mới nhớ tới chuyện Tô Thi Thi nói muốn trở về, lúc này sợ tới mức khẩn trương để cho Tần Phong đi ngăn cản.
"Đồ ngốc, giống như Tô Thi Thi xảy ra chuyện em hẳn không ngồi yên không quan tâm đến. Em xảy ra chuyện, em ấy sao lại có thể ngồi yên được?" Tần Phong hôn lên trán Ôn Ngọc một cái, đứng dậy, tính toán trước cùng Bùi Dịch thông báo tin tức.
Chỉ là cuộc điện thoại này vừa gọi, Tần tiên sinh mặt cũng sắp tái rồi.
"Cậu khẩn trương ngăn em ấy lại!" Tần Phong đen mặt nói, "Chúng ta cùng Hồng Hưng Nhiên đã giao dịch, hiện tại đã làm có chút quá, vợ cậu nếu là còn..."
"Cậu cảm thấy tôi ngăn được?" Bùi Dịch ở đầu bên kia điện thoại lành lạnh nói.
Tần Phong giận: "Cậu là không dám ngăn đón đi?"
Bùi Dịch lặng im rồi.
Bùi phu nhân gần đây không biết có phải hay không mang thai lần ba rồi, tính tình nóng nảy hết sức, anh quả thật không dám trêu chọc.
Tần Phong chỉ có thể thở dài: "Đừng nháo quá lớn."
"Chúng tôi tự có chừng mực." Bùi Dịch nói xong liền cúp.
Tần Phong nghĩ nghĩ, khẽ cắn môi, nhẫn tâm đi vào trong phòng ngủ đánh thức Ôn Ngọc.
Nếu lỡ mọi chuyện thực không thể vãn hồi, ít nhất còn có thể để cho người nhát gan đi khóc một hồi.
Người nhát gan vừa khóc, Tô Thi Thi dù sao cũng phải tới trước dỗ người.
Bên này, người Hồng gia cũng thu được tin tức vợ chồng Bùi thị trở về.
Hồng Tinh Huy sáng sớm liền nhận được tin từ anh trai mình.
"Lập tức tới nhà cũ, chỗ nào cũng không được đi." Hồng Hưng Nhiên nói.
Hồng Tinh Huy vừa nghe ý chí phản đối liền dâng lên: "Anh sợ vợ chồng Bùi Dịch, em cũng không sợ."
"Chuyện này không phải vấn đề sợ hay không sợ, mà là vì mặt mũi Hồng gia. Em đừng quên, em hiện tại đã để cho thể diện Hồng gia mất sạch!" Hồng Hưng Nhiên trong thanh âm hơn một tia nghiêm khắc.
Hiển nhiên bởi vì chuyện những ảnh chụp lúc trước của Hồng Tinh Huy, tức giận đến không nhẹ.
Hồng Tinh Huy cười lạnh nói: "Mặt đáng giá bao nhiêu tiền. Dù sao đã vứt quá mặt, không sợ ném đến lớn hơn nữa. Em ngược lại là muốn nhìn một chút, Tô Thi Thi bà điên này có thể như thế nào xử được em! Cô ta nếu là dám, em liền lôi kéo cô ta cùng mất mặt!"
"Hồng Tinh Huy, em bình tỉnh một chút cho anh..." Hồng Hưng Nhiên còn chưa nói xong, Hồng Tinh Huy liền cúp điện thoại.
Hồng Hưng Nhiên thu hồi điện thoại, trên mặt cảm xúc nhàn nhạt ẩn tiếp xuống, giống như vừa rồi cái người sốt ruột phẫn nộ kia từ đầu không phải anh ta.
"Tổng giám đốc." Thư ký đứng ở bên cạnh, thật cẩn thận kêu anh ta một tiếng.
Hồng Hưng Nhiên trầm mặc khoảng khắc, nhàn nhạt nói: "Theo kế hoạch tiến hành đi."
Tuy chuyện bây giờ cùng kế hoạch ban đầu có chút lệch hướng, nhưng cuối cùng sắp kết thúc.
Hồng Tinh Huy còn không biết chính mình toàn bộ đều đang bị anh trai mình nắm giữ trong tầm tay, nổi giận đùng đùng lái xe đi công ty.
Hắn biết, Tô Thi Thi thích nhất đến phá hoại công ty nhà người ta. Lúc này, khẳng định đi công ty tìm chính mình rồi!
Hắn thật đúng là đoán đúng rồi. Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch đợi nhân viên tập đoàn Hồng thị đều đã đi làm, sau đó mang theo người chậm rãi đi tập đoàn Hồng thị.
Hello cả nhà, mọi người ăn tết vui ko, tui thì ko vui rồi đó. Sáng tin thần còn phơi phới vô gặp người ko ưa nên tuột dốc ko phanh rồi >"