Đường hôm nay chả hiểu sao đi đến đoạn nào cũng kẹt xe rất lâu khi đến nơi thì đã trôi qua tiếng phút rồi.
Vừa đến trước công ty Hạ Thị trong đầu Tạ Kiến Minh liền khó hiểu khựng bước chân trước cửa ra vào công ty nhìn Lý Vy Khiết hỏi.
- ‘’ Đến đây làm gì ‘’
Cô đi trước anh hai bước vừa đi vừa nói lớn.
- ‘’ Vào đi rồi biết ‘’
Thật sự thì bản thân Lý Vy Khiết cũng chẳng biết đến đây làm gì chỉ theo lời Dương Di mà làm thôi.
Mọi người tất cả đều đông đủ trong văn phòng Trần Chí Phong chờ Tạ Kiến Minh đến …tiếng gõ cửa vang lên ánh mắt của những người trong phòng đều hướng ra cửa.
Tịnh Y Tâm bị trói trên chiếc ghế khi nghe tiếng gõ cửa cũng đưa tràn đầy ánh mắt hy vọng Tạ Kiến Minh sẽ đến cứu cô ta.
Hạ Tử Hầu đang ngồi trên sofa cùng với người làm việc cho Tịnh Y Tâm hai năm trước và Chu Tử Hầu, Cậu liền đứng dậy tiến đến xoay tay cầm cửa mở ra.
Trước mắt liền thấy bốn người ở ngoài đi vào lần lượt.
Tạ Kiến Minh vừa bước vào thì ả Tịnh Y Tâm liền run rẩy giọng nói sợ hãi vang lên.
- ‘’ Kiến Minh cứu em bọn họ bắt cóc em anh mau cứu em ra đi ‘’
Tạ Kiến Minh nghe thấy giọng nói tha thiết cầu xin của Tịnh Y Tâm liền chạy lại gần cô ta vừa hối hả ngước lên nhìn Trần Chí Phong và Dương Di đang đứng ở góc bàn làm việc.
Anh vừa cởi trói cho Tịnh Y Tâm vừa nói lớn.
- ‘’ Chuyện gì đấy sao lại bắt trói Y Tâm ‘’
Không ai ngăn cản anh cởi trói cho Tịnh Y Tâm hết vốn chẳng định trói lại nhưng ả ta cứ làm loạn lên như một con đàn bà điên loạn nên mới đành trói lại cho yên ổn.
Bà người đi chung với Tạ Kiến Minh vừa bước vào liền đơ người ra không hiểu chuyện gì hết.
Phàm Tư cùng Chu Trí Cường bước đến gần Dương Di vừa cau mày giọng trách móc vang lên.
- ‘’ Nè con nhóc kia sao cậu lại trốn học vậy chứ ‘’
Từ nãy đến giờ Dương Di vẫn giữ tư thế đứng dựa vào bàn làm việc khoanh tay đưa mắt nhìn Tịnh Y Tâm được Tạ Kiến Minh cởi trói.
Trần Chí Phong ngồi trên ghế ném ra xấp giấy lên trên bàn làm việc mà Dương Di đang dựa vào, Anh nhìn Tạ Kiến Minh và Tịnh Y Tâm khàn khàn giọng nói.
- ‘’ Đây là giấy tờ phân tích cho thấy Tịnh Y Hương cô gái học cấp ba c.
h.
ế.
t cách đây hai năm vì bạo lực học đường là em gái ruột cùng cha khác mẹ của Tịnh Y Tâm ‘’
Nghe xong sắc mặt của hai người cùng tên Tử Hầu và Tịnh Y Tâm liền thay đổi tái nhợt đi.
Tạ Kiến Minh không nói gì tiến đến bước chân lại gần phía bàn đứng cạnh Dương Di cầm xấp giấy lên trên tay quay đầu nhìn cô nhưng ánh mắt Dương Di luôn đưa về phía trước không nhìn lấy anh dù một cái.
Anh lại đưa mắt nhìn xấp giấy tổng cộng hai tờ ghi rõ từ chi tiết kèm theo hình ảnh hai chị em họ Tịnh cùng nhau xuất hiện chung xung hình hai năm trước.
- ‘’ Cái này là ý gì ‘’
Trần Chí Phong ngửa người ra lưng ‘‘hừ’’ một cái rồi nói tiếp.
- ‘’ Cậu nhóc ngồi sát bên Hạ Tử Hầu tên Chu Tử Hầu, cậu ta là người đứng đầu của việc bạo lực Tịnh Y Hương bởi vì cái tên của cậu ta và em trai của Dương Di giống nhau cho nên lời đồn thổi trong trường năm ấy về cái tên bắt nạt người khác bị nhầm lẫn thành Hạ Tử Hầu ‘’
Tịnh Y Tâm đầu óc ong ong vang lên trong đầu không dám tin vào lời nói vừa nghe được của Trần Chí Phong.
Cô lắc đầu lấp bấp liên tục.
- ‘’ Gì chứ? không thể nào không thể nào như thế được ‘’
Tạ Kiến Minh quay đầu nhìn Tịnh Y Tâm đang đờ người ra đứng im phăng phắc một chỗ rồi lại quay đầu nhìn Trần Chí Phong nói.
- ‘’ Ý anh là vì chuyện này mà suốt thời gian qua cô ấy luôn ganh ghét Di Di à? ‘’
Trần Chí Phong định cất giọng trả lời thì Dương Di nghiêng đầu nhìn Tạ Kiến Minh nhẹ giọng bình thãn trả lời.
- ‘’ Không! ‘’
Trong lòng đầy câm phẫn nhìn Tịnh Y Tâm …nhìn ả đàn bà đã gián tiếp giết c.
h.
ế.
t ba cô người ba tuyệt vời, một người ba duy nhất mà cô có luôn luôn yêu thương chiều chuộng cô đã bị ả làm cho biến mất trên thế gian này.
Cổ họng nghẹn một chút cay cay cất giọng lên.
- ‘’ Cô ta tưởng rằng Hạ Tử Hầu là cái tên đã hại em gái cô ta nên hai năm trước đã bằng mọi cách muốn lấy mạng Tử Hầu nhưng không thành …’’
…
Mọi người có trong phòng đều ngạc nhiên, Hạ Tử Hầu nhìn Tịnh Y Tâm mà trong thâm tâm khó tả …
Năm ấy cậu cay đắng mất đi người con gái lần đầu tiên rung động, người con gái ấy khi sống rất đau khổ cho nên bản thân cậu muốn kéo cô gái ấy ra khỏi sự truy lùng của đau khổ ấy …muốn kéo cô gái đó đi đến cánh cửa của hạnh phúc trên thế gian nhưng cuối cùng vẫn không được, cánh cửa tử thần vẫn kéo cô gái đó đi mất.
Tịnh Y Tâm điên loạn hét lên.
- ‘’ Không phải không thể nào rõ ràng chính là Hạ Tử Hầu đã hại em ấy chính là thằng nhóc ấy …’’
Cô ta ngồi bệt xuống đất không tin nhất định không tin, không thể nào là nhầm được …chẳng lẽ cô đã trả thù nhầm người cho em gái của cô.
Người đàn ông ngồi bên cạnh Chu Tử Hầu cất giọng địa phương lên run rẩy nói.
- ‘’ Hai năm trước chính là cô ta đã cho tôi tỷ rồi kêu tôi đột nhập vào nhà giữ xe của Hạ Tề cắt dây phanh thắng theo biển số xe mà cô ta đã đưa cho tôi …thật ra hai năm nay tôi rất hối hận về việc này cho nên tôi nhất định sẽ đầu thú ‘’.