Không thể nào ? Tại sao lại thế ?Mọi thứ thật phi vật lý , cái thế giới ban đầu vậy mà hóa ra chỉ là cuốn tập truyện do tác giả tạo ra , nực cười hơn là nó hoàn toàn không phải thế giới của hắn thực sự sinh ra ?Rõ là ta sinh ra ở đó mà ? không thể nào.
Hắn nói chắc nịch mọi chuyện nhưng lại bị con cáo ấy phản lại như dội gáo nước lạnh :[ Kí chủ , người không thể chìm sâu vào bố cục chuyện như thế được người có nhớ được kí ức của bản thân khi ở truyện không ?]Ta , tại sao ? Không nhớ gì hết ?Mọi chuyện như đám mây hồng đẹp đẽ tràn đầy kí ức nhưng thoáng chốc đã tan không còn trong tâm trí của hắn.
[ Không có cũng phải thôi ]Con cáo nói như thể điều hiển nhiên mà hắn đã chải qua nhiều lần.
[ Mọi kí ức ấy sẽ được hệ thống chuyển hóa sang bộ nhớ nó sẽ được nhân bản, cái sẽ được chuyển như thành tích để kí chủ ghi lại để có thể trở lại hiện thực còn cái còn lại sẽ được chuyển sang nhân vật kí chủ quay về cốt chuyện ]Hắn bây giờ đã bị lấy hoàn toàn kí ức nhưng thứ gì đó vẫn vương vấn trong hắn một cảm xúc đau đến đứt ruột.
Thế thực sự tôi là ai ?[ D, một cá nhân được dùng để thay đổi hoặc thay thế nhân vật phụ hoặc chính trong cốt truyện khi nội dung truyện bị lỗi ]Tại sao tôi lại ở đây ?[ Một số trục trặc khiến kí chủ bị kẹt ở đây ]Con cáo đưa hắn về một nơi trông giống căn cứ bao phủ bởi một màu xanh lá ngọc dù thế nhưng nơi này cho hắn cảm giác đã từng đến đây.bg-ssp-{height:px}
Con cáo đưa cho hắn một chiếc đồng hồ.
[Kí chủ, người xem đây là nhiệm vụ tiếp theo ở trong các bộ truyện khác đang gặp lỗi người nên xem qua còn thời gian người thực hiện khi sức khỏe người khôi phục ]Hắn nhận lấy chiếc đồng hồ dù bản thân hắn chả nhớ hay biết điều gì đang sảy ra, nhưng trước các nội dung cần sửa chữa khiến hắn cảm thấy nhức đầu những kí ức rõ ràng hắn đã bị vùi lấp nhưng lại như một mảnh ghép muốn hắn thức tỉnh.
.