*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Bao nhiêu?
Lý Mạnh đưa một bàn tay về phía cô
Ngô Thu nghĩ tòa lâu đài đó cũng không thể là mười lăm tỷ, cũng không thể là một trăm năm mươi tỷ, cũng không thể là mười lăm nghìn tỷ vậy thì chính là
"Một nghìn năm trăm tỷ
Nhìn Lý Mạnh đang gật đầu cười, Ngô Thu không khỏi há hốc mồm
Không thể giải thích được sự hối hận khi có thái độ không tốt với Tô Noãn Tâm khi vừa bắt đầu...!Con bà nó, người này nên được sùng bái như tổ tiên mới đúng
Đúng vậy, Ngô Thu cũng được xem là được may man vây quanh, trong lúc vô tình đã được một chiếc đùi vàng
không cần nghĩ gì nữa, chỉ cần cả đời sau đều phục vụ cho Tà Noàn Tâm là đủ rồi
Lý Mạnh thấy vẻ mặt đầy sửng sốt của cô ấy, tiếp tục nói: "Chuyện đó đã là gì, tổng giám đốc đã đích thân tham gia mấy cuộc đấu giá...!Mua cho cô Tô rất nhiều đồ trang sức quý báu còn đích thân sửa lại phòng thay đồ trong nhà."
Người ta nói cô Kỷ là người cuồng giày nhưng cô Tô thì không...!Tất cả tủ đã thay thành tủ trang sức.
Trước mắt là như thế, nếu không lấy trang sức lấp đầy những chiếc tủ đó e là không được.
Ngô Thu lại hít vào một hơi khí lạnh nói: "Trời a, tổng giám đốc Lệ đối xử với cô Tô tốt như vậy à?"
"Hơn nữa...!Gần đây nội chiến trong nhà họ Lê sắp bắt đầu...!Nguyên nhân là bởi vì đồ hồi môn của người đã mất của tổng giám đốc năm trong tay dì hai, tổng giám đốc muốn lấy lại làm của hội mua cho cô Tô?
Tôi đã sợ đến ngày người.
Nhưng tổng giảm đốc nói rằng đã hứa với cô Tô thì nhất định sẽ làm được."
Ôi trời!
Trước đó cô ấy còn thăm dò xem trong lòng của Lê Minh Viên có Tô Noãn Tam hay không
Quả thật là quá ngỡ ngàn
Có hay không cứ hỏi trực tiếp Ly Mạnh là được
Nhìn thấy vẻ mặt sửng sở của Ngô Thủ Lý Mạnh sảng khoái không thể giải thích được