*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Vậy mà em còn hôn anh?".
"Em đang uy hiếp chủ, chú à.
Nếu chú không đồng ý với em thì em không chỉ hôn chủ mà sẽ chạm vào người chủ một cách không hề đứng đẳn! Tuỳ thuộc vào việc chủ có đồng ý hay không
Lê Minh Viên lại bị chọc cho tức cười lần thứ
tu.
Trong lòng biết rõ nếu lại tiếp tục như thế thì không biết có nhóc này sẽ làm loạn đến mức nào.
Dứt khoát hit một hơi thật sâu và nói: "Anh Tô Noãn Tâm vòi vàng nhảy ra khỏi người anh
hura voi em."
với vẻ mặt hưng phân nói: "Chủ nói lời phải giữ lời nhé, bỏ qua chuyện cũ Sau này không cho nhạc lại nguồn gốc của chuyện này nữa.
Cô nói xong thì quay về ngôi lại trên giường.
bắt đầu mang giày vào
Lê Minh Viên thật sự không biết có đang làm gì cũng không hiệu đây là cách tư duy gì nữa.
Cô đã lợi dụng anh...!Nếu anh trách tôi cô thì cô sẽ tiếp tục lợi dụng anh...!Bất chấp lợi dụng anh đến khi nào anh không trách cô nữa thì thôi...!
Quả thật là kỳ lạ.
"Đi thôi, về nhà thôi chủ ơi.
"Được, về nhà thôi.”
"Chú ơi, chủ ăn hết bánh ngọt chưa?"
"Xong rồi." Quả ngọt nên Lý Mạnh đã giải quyết gần hết cho anh.
Lý Mạnh cũng không thích ăn những loại ngọt như vậy, nhưng dưới ánh mắt đầy áp lực thì anh ta chỉ có thể giải quyết gần hết.
Anh ta sống dễ dàng làm sao?
Tô Noãn Tâm nhìn hộp điểm tâm trống rỗng, vui vẻ nói: "Nếu chú thích ăn thì sau này có món ngon em sẽ chia cho chu…”
"Ăn hết rồi mà em vẫn chưa được ăn, em không gian sao?
"Chỉ cần là chủ thích...!thì mọi thứ đều cho chú än!"
"Ngoan thế a?”
Thang máy ở làng ba mươi sau dẫn thẳng đến nhà để xe dưới tầng hầm
To Noàn Ta đã ngủ đủ yếu lam trang tất vui trên đường đi đều rủ ra riu rít không ngưng kế cho Lê Minh Viên nghe về những chuyện trong đoàn làm phim