Mặt trời lên cao khỏi đỉnh đầu, Tô Vãn yếu ớt từ trong mộng đẹp mở hai mắt ra, duỗi thẳng cái lưng mệt mỗi, nhảy xuống đất, bước chân tới phần mộ tổ tiên, nhìn quan tài đã bị đào lên, vuốt cằm thỏa mãn: "Đem toàn bộ quan tài mở ra đi."
"Cái gì?" Tương Tư cùng Hòa Tiếu Bạch đồng loạt một lời kinh hô. Vị Vương phi này rốt cuộc muốn làm xiếc sao, đào phần mộ cổ tiên của người ta đã là thất đức, bây giờ còn muốn mở quan tài , xương cốt tùm lum có gì hay để xem.( Ari: Hình như tặng chap hôm nay không dúng rồi >.