Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ

chương 34: chương 34

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chủ nhà của tôi là mỹ nữ

Tác giả: Ngọa Nam Trai

Chương : Hà Diệp thật khác lạ

Người dịch: co_duoi_ga

Sưu tầm:

Cả đời Lăng Phong cuộc xem thường nhất chính là nhân vật có bản tính chó săn như vậy. Vì thế hắn rất khó chịu nói.

- Tiền Hưng, anh làm gì vây? Bây giờ còn trong thời gian huấn luyện. Tôi thấy anh nghỉ ngơi cũng đã lâu rồi đấy. Nào, tôi cùng luyện tập với anh!

- Cái gì? Tôi nghỉ ngơi vẫn còn chưa khỏe lại. Tôi muốn theo đội trưởng đi nghỉ ngơi!

Tiền Hưng cũng không dám thả mình vào trong tay mấy người này. Ngày thường, y vẫn có thái độ đối mấy người này. Nếu để bọn họ nắm được cơ hội, còn không tìm cách trả thù mình hay sao.

- Tiền Hưng, đi huấn luyện đi!

Ngô Lượng cũng không quay đầu lại quát.

- Hả? Dạ, đội trưởng!

Tiền Hưng rất không cam lòng gật đầu. Y biết hiện tại đội trưởng đang tức giận nổi nóng, mình ngàn vạn lần không thể tự tìm mất mặt.

Một hồi lâu xuống, Tiền Hưng đã muốn chết tâm, ngay cả ý định mặc kệ mọi chuyện, xin từ chức cũng có! Lăng Phong cùng Dương Hùng thay nhau tra tấn y, khiến y vô cùng thống khổ! Tuy rằng hiện tại không nghiêm trọng đến khiến mức y phải đi ở bệnh viện, nhưng trên người y chi chít những vết thương nhỏ, xanh xanh tím tím từng mảng một, vô cùng thê thảm!

- Khốn kiếp, nhớ đây. Tao sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay!

Khi Tiền Hưng rời khỏi đó, y vừa rơi lệ, vừa phát ra lời thề ác độc.

Đêm xuống, khi Lăng Phong về tới nhà, lúc này hắn đã thấy Hà Diệp hoàn toàn khôi phục lại dáng vẻ bình thường. Tuy nhiên từ đầu đến cuối ánh mắt cô nhìn Lăng Phong có vẻ là lạ. Điều này khiến Lăng Phong cảm thấy vô cùng tò mò.

"Vì sao chị ta vừa nhìn thấy mình liền đỏ mặt? Không có lẽ nào lại yêu mình chứ?"

Nghĩ vậy, Lăng Phong còn đặc biệt chạy vào trong phòng vệ sinh soi gương. Nhìn mình trong gương có ít râu mới mọc lên, sờ sờ khuôn mặt củ ấu của mình, hắn rất tự kỷ không biết xấu hổ lầm bầm nói.

- Đúng là một gã điển trai, đáng yêu. Nếu Hà Diệp thật sự coi trọng mình, cũng chẳng phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên cả. Ai bảo mình lớn lên lại có dung mạo như Phan An chứ?

Hà Diệp đang đứng một mình trong phòng bếp, tâm thần cũng không yên. Cô không nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra vào tối hôm qua, sau khi mình đã uống say. Chỉ có điều sau khi tỉnh lại, cô nghe Vương Yến Ny khoa trương kể lại tình cảnh lúc đó. Không ngờ cô lại điên cuồng ôm hôn Lăng Phong, còn cầu mong hắn yêu mình, còn muốn Lăng Phong dẫn cô vào phòng...

Cô không tin điều này là sự thật. Nhưng những chuyện xảy ra sau khi cô uống rượu, cô lại thật sự không thể nhớ nổi một chuyện gì. Cô lại càng ngại đi truy tìm bằng chứng, Nếu sau khi mình uống rượu đã thất thố, làm ra những này dọa người như vậy, sau khi tìm được bằng chứng, chẳng phải sẽ càng thêm thảm hại hay sao!

Cho nên, cô vẫn không dám đối mặt với Lăng Phong. Thậm chí sau khi Vương Yến Ny nói xong, cô đã kích động nảy sinh ý định rời nhà trốn đi. Cô thật sự cảm thấy mình không còn mặt mũi nào gặp người khác!

Nếu không phải Vương Yến Ny chết sống kéo cô lại, có lẽ cô sẽ thật sự bỏ nhà ra đi, để căn phòng này lại cho Lăng Phong ở, chờ lúc nào hắn tự động tự giác chuyển ra ngoài, lúc đó mình mới xám xịt quay trở về!

Nhưng khi cô thấy Lăng Phong quay trở về, thấy mặt mình lại không có thái độ gì khác thường, điều này khiến lo lắng không yên trong lòng cô mới lắng xuống một chút!

- Có thể tối hôm qua Lăng Phong biết sau khi mình uống rượu vào mới nói bậy, nên cũng không mấy để ý! Nhưng cũng có thể, chính là Vương Yến Ny lừa mình!

Hà Diệp trái lo phải nghĩ, nhưng lại không có cách nào tìm hiểu được chân tướng sự việc.

- Nhất định là người đàn bà phóng đãng Vương Yến Ny này lừa mình ! Sao mình lại có thể coi trọng người đàn ông như Lăng Phong này chứ. Hỏi nhà không có nhà, hỏi xe không có xe! Loại đàn ông này ngay cả việc nuôi sống chính bản thân mình cũng không làm được!

Đang rán cá, đột nhiên Hà Diệp nói lớn một câu.

Lăng Phong ở trong phòng vệ sinh, còn đang vô cùng hứng trí cầm dao cạo râu, rất nghiêm túc nhìn vào gương, cạo khắp chòm râu.

- Ôi, sao trời cao lại sinh ra tôi có một khuôn mặt khí suất bức người đến mức này chứ? Đến chỗ nào cũng được hoan nghênh như vậy. Thật sự là phiền não mà!

- Tuy nhiên nếu Hà Diệp thật sự coi trọng khuôn mặt của mình, vậy cũng không tệ! Nói không chừng sau này sẽ không đòi mình tiền thuê nhà nữa. Vậy điều thứ hai mươi mốt đã không còn giá trị nữa! Cuộc sống được phụ nữ toàn quyền bao dưỡng như vậy cũng không tệ!

Giờ cơm chiều, Lăng Phong đã đặc biệt thay một bộ quần áo ngắn tay màu trắng. Bộ quần áo này có thể tôn lên dáng người hoàn mỹ đến mức ngay cả hắn cũng phải say mê!

- Lăng Phong, ngày mai chính là sinh nhật của chị Vương. Chị ấy đã đặc biệt mời anh cùng tham dự bữa tiệc sinh nhật của chị ấy!

Trên bàn cơm, Hà Diệp thật thận trọng nói.

- Sinh nhật? Ba mươi tuổi? Hay bốn mươi tuổi!

Lăng Phong thoáng kinh ngạc hỏi.

- Chẳng lẽ nhất định phải sinh nhật đủ chục tuổi mới quan trọng sao? Ngày mai là sinh nhật mừng chị Vương ba mươi hai tuổi.

Hà Diệp bất mãn nói.

- Ba mươi hai tuổi? Đó là một sinh nhật nhỏ thôi mà! Ở chỗ chúng tôi trước kia, sinh nhật nhỏ cũng chỉ luộc mấy quả trứng thôi!

Lăng Phong rất không quan tâm nói.

- Chỉ có sinh nhật đủ chục tuổi mới có thể long trọng một chút!

- Đây cũng chỉ là một truyền thống thôi! Lăng Phong, ở trong thành phố lớn, anh phải học cầu tiến một chút! Chị Vương đã mời đích danh anh, anh cũng không thể làm người ta mất mặt được. Hơn nữa, người ta cũng đã giới thiệu công việc cho anh!

Hà Diệp có chút tức giận nói.

- Được rồi, tôi cũng nói vậy thôi. Tôi sẽ qua mà!

Lăng Phong không biết phải làm thế nào, đành nhận lời.

- Phải như vậy mới đúng chứ!

Hà Diệp thở phào nhẹ nhõm. Cô sợ Lăng Phong sẽ từ chối. Cô và chị Vương đã cùng nhau suy nghĩ một hồi lâu, lúc này mới nghĩ ra một biện pháp tốt để tác hợp Lăng Phong cùng chị Vương. Trải qua chuyện tối hôm qua, lại thêm sự miêu tả sinh động giống như thật của Vương Yến Ny, cô đã hoàn toàn hạ quyết tâm, nhất định phải nhanh chóng giao tên Lăng Phong này cho Vương Yến Ny. Cho dù ép người lương thiện làm ca kỹ, cũng nhất định phải làm. Suy cho cùng, mỗi ngày cô nhìn Lăng Phong, lại nghĩ đến những điều vô cùng xấu hổ mà Vương Yến Ny đã nói.

- Đúng rồi, vậy địa điểm ở đâu? Cô cũng đi cùng chứ?

Lăng Phong tùacute; hỏi.

- Đương nhiên, đương nhiên tôi cũng đi cùng! Địa điểm à, chính là KTV Hải Lan trên đường Giải Phóng ở phía Đông. Khi nào tới nơi, anh gọi điện thoại cho chị ấy là được! Ngày mai tôi còn có chút việc, có thể phải đến tối mới có thể đến được. Mấy người cứ chơi trước đi!

Hà Diệp có chút chột dạ nói.

- À không sao đâu! Đúng rồi, nếu là sinh nhật chị Vương, chắc xưởng trưởng Lý cũng sẽ đi chứ?

- Không, không, chồng chị Vương khá bận. Hơn nữa tình cảm vợ chồng của hai người đó cũng không tốt lắm. Chắc ông ấy sẽ không đi đâu!

- Hả, đúng là vậy sao?

Lúc này Lăng Phong mới yên tâm. Hắn thật sự không hy vọng sẽ gặp xưởng trưởng Lý ở đó. Nếu ông ấy phát hiện vợ ông ấy có hành động quyến rũ người đàn ông khác, không biết sẽ nổi điên đến mức nào. Quan trọng hơn là, người đàn ông này không ngờ lại là nhân viên của ông ấy. Tuy rằng hắn có ơn đối xưởng trưởng Lý, nhưng đối với người làm ăn mà nói, lọa ơn nghĩa này quả thực chính là vô nghĩa!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio