Tối đó tại phòng nó - Yin hôm nay về phòng đi... Vil làm một số chuyện - Nó xoa đầu Yin
- Không cho Yin biết được sao? - Yin phụng phịu
Nó nhéo nhẹ hai má Yin
- Ngoan... Mai anh cho đi công viên
- Woay... Vil đưa Yin ra công viên là chết cả hai đấy!
- Ai nói... Vil sai người đưa Yin ra công viên - Nó cười
- A...A.... Vil chết đi...!!!
Yin lấy gối đập vào người nó, nó chỉ giơ tay lên chắn, Yin cứ thế đập. Bất thình lình nó đẩy Yin ngã xuống giường
- Muốn đánh nữa không... Dữ vậy ai yêu nổi
- Ưm.... - Yin đỏ ửng mặt như cà chua chín... Mặt nó và mặt Yin sát gần nhau...hơi thở nóng ấm của nó khiến tim Yin đập rộn ràng. Mọi thứ im lặng... Nghe rõ tiếng thở của nhau
- OH MY GOOD !!!!! - Yun hét thất thanh
Nó đứng thẳng lên nhìn Yun
- Bất lịch sự vừa thôi ông tướng...phá cả cảnh của người ta.
Yun lấp sau cánh cửa tỏ vẻ ngạc nhiên tột cùng
- Vil định cướp đời con gái của Yin à?
- A....Anh hai đi chết đi - Yin hét lên...mặt đỏ bừng, áp mặt vào gối đi về phòng...
- Hehe...- Yun cười đắc ý
- Này thì cười - Nó cốc cho Yun một cái rõ đau
- Oái... Bạo lực... Mãi Vil không sửa
- Sao phải sửa... Có gì nói đi - Nó lại bàn ngồi vắt vẻo
- Hehe... Vil ơi...hehe... Yun đi lưu diễn song ca cùng Hana nha... Nha Vil... - Yun nhìn nó bằng đôi mắt cún con
- Tính quyến rũ ta à... Được rồi... Phén đi... À mà việc sát nhập thành viên... Ta duyệt
Yun trố mắt nhìn nó " hôm nay mặt trời mọc đằng nào thế nhỉ " ( t/g: đằng tây....chắc chắn là đằng tây )
- Sao... Vậy ta đổi quyết...
- woày woày... Hoàng đế đẹp trai... Hehe... Sao Vil đáng yêu thế nhỉ...
Nó lừ măt lên nhìn thì Yun đã chạy biến. Nó ra khoá cửa lại, vậy là phòng nó cô lập với bên ngoài.
Một bóng đen hiện ra từ sau nó.
- Chủ nhân...
- Hả??? - nó đưa mắt nhìn thần chết
- Thiếu chủ...- Thần chết khẽ cúi đầu
Nó gật đầu.
- Mọi việc đã sẵn sàng... Chỉ cần thiếu chủ ra lệnh... Thiếu chủ nên về đảo để chỉ huy... Người lớn rồi...
- Biết rồi...- nó lạnh lùng
- Thiếu chủ đừng để con gái làm cản bước tiến
- Biết rồi...- Nó vẫn lạnh lùng..và bắt đầu khó chịu
- thiếu chủ nên...
- BIẾT RỒI!!! - Nó bực mình - Ngươi có nghĩ xem chán thể chiến thứ rồi mới bắt đầu không... Chẳng phải người của ta cũng sống mãi sao... Cải tiến thành robo hết rồi còn gì. - Nó vênh mặt nhìn thần chết
- Hiểu... Người nên dứt khoát tình cảm. - nó rồi thần chết biến hẳn...ở lại chắc nó nấu lão mất...khổ...còn mỗi bộ xương...
Nó lên giường nằm đăm chiêu suy nghĩ... " Quyết định vậy đi "