Không, không được?Ngay cả làm nũng cũng thất bại?Không phải trợ lý Ngô nói, chỉ cần lấy lòng chú là làm nũng, chú liền sẽ đồng ý sao?Xem ra, biện pháp của trợ lý ngô cũng không phải tốt lắm.Ai...Tô Khả Khả tựa như bị quả bóng xẹp, một phát liền xì hết khí đi, xẹp xuống.Cô rất khó hiểu, liền hỏi chú: “chú, người tiêu tiền thuê con tới, thật là tới giúp người điểm mấu chốt sao?” Cô vẻ mặt rối rắm: “Người khác tiêu tiền mướn thầy phong thủy, đều hận không thể một ngày hai mươi bốn giờ mang theo bên mình, sợ vừa lơ là liền xảy ra chuyện, nhưng chú lại khác hẳn, cho con đi học, ban ngày không thấy mặt thì thôi đi, cuối tuần ra ngoài đều không cho đi theo.”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -- dembuon.vn - s.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và web trênTần Mặc Sâm nghẹn lại ngay họng, không có một câu phản bác.Hắn nhìn trước mắt mình là một gương mặt ngây thơ, đột nhiên nghĩ, ngày đó hắn như thế nào lại đối với một cô nhóc cái gì cũng không hiểu lại có loại cảm giác này....!nhầm lẫn?Trên mặt hắn xuất hiện một tia xấu hổ.Hắn lấy tay che miệng, nhẹ nhàng ho một tiếng.“Chú, chú nói ngày tháng năm sinh của mình cho con, con tính toán một chút?”Tần Mặc Sâm nao nao, ánh mắt có chút bay bổng.
Tô Khả Khả thấy biểu tình của hắn như vậy, vội vàng giải thích:“Con không phải không tôn trọng ý của vị đại sư kia, chỉ là có thể đem điểm mấu chốt thu nhỏ lại trong một khoảng thời gian của mỗi tháng, chú hỏi vị đại sư phong thủy cực kỳ lợi hại, con nghĩ chính mình cũng coi như biết tính toán, trong lòng cũng có chút an ủi.”Ngày tháng năm sinh là thông tin trọng yếu, không thể tùy tiện nói cho người khác, cho nên cô mới trịnh trọng xin ý kiến của hắn.Tần Mặc Sâm mơ hồ ừ một tiếng, cực kỳ cứng nhắc mà nói sang chuyện khác: “Ngày mai chú mang con đi, nhưng phải làm giống như con nói, giả thành vệ sĩ, nhưng nhớ rõ theo sát trợ lý Ngô, không được chạy lung tung.”Hắn không nhịn được đỡ trán.Con nhóc này thật làm người khác đau đầu.“Trời ơi, chú đồng ý rồi sao? Chú, con nhất định không gây phiền phức cho chú!”Cô cười đến hai mắt đều thành một đường thẳng, má lúm đồng tiền lại lộ ra.Vài phút trước, thái độ của chú còn cực kỳ kiên quyết, kết quả cô nói về ngày tháng năm sinh, chú liền không thể không đổi ý.Tuy rằng không biết chú vì cái gì mà để ý ngày tháng năm sinh như vậy, nhưng Tô Khả Khả giống như tìm được cách rồi, về sau chú mà không mang cô đi theo, cô liền xin ngày sinh của chú, ha ha ha...Được sự đồng ý Tô Khả Khả liền vừa cười vừa trở về phòng khách, nhanh như bay nhắn cho trợ lý Ngô một tin: Tôi thành công rồi! Chú đã đồng ý ngày mai sẽ mang tôi đi theo!Ngô Tông Bạch vẫn luôn thấp thỏm đến bây giờ, nhìn thấy tin nhắn của Tô Khả Khả, còn chưa kịp thở ra một hơi, điện thoại liền vang lên.Là chuông báo mà hắn cài riêng cho Tứ gia, đó là một bài hát mang âm điệu khích lệ, có giọng một người ở giữa ngân vang, người này cao hơn người kia, người nghe có thể lập tức tràn đầy năng lượng.Nhưng vào lúc này, âm thanh này không khác gì một khúc nhạc đòi mạng.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -- dembuon.vn - s.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và web trênTay Ngô Tông Bạch run lên, cầm di động trực tiếp quăng ngã ra đất.Di động bị quang, vẫn bình yên hát vang khúc ca đó.Lần này không dám chậm trễ, nhanh chóng chạy tới chỗ điện thoại nghe máy: “Alo, Tứ gia.”Không dám thở mạnh.“Ngày mai tôi sẽ mang nhóc con cùng đi dự tiệc mừng thọ Từ lão gia.”Ngô Tông Bạch đang chờ đợi câu nói khác, kết quả nghe bên này yên lặng, nhanh chóng dạ dạ hai tiếng.“Trợ lý Ngô, đến lúc đó cậu nhớ trông chừng con nhóc, đừng để cho con bé chạy loạn.”Ngô Tông Bạch trả lời: “Tứ gia yên tâm, tôi sẽ trông kỹ Tô tiểu thư.”“Buổi sáng mai tôi mang nhóc con đi mua quần áo, cậu thay tôi đến cửa hàng kia trước một chuyến, chỗ mà trước kia tôi thường đến, hỏi A Bà lấy chữ chúc phúc của tôi, đó là lễ vật cho Từ lão gia.”Ngô Tông Bạch có chút kinh ngạc, vội vàng đáp ứng.Tứ gia quả nhiên đã chuẩn bị tốt lễ vật.Cửa hàng của Lưu A Bà hắn biết, tứ gia có khi tan tầm lại đi đến tiệm dạo, mua mấy bức tranh cuốn, nếu bận quá, tứ gia sẽ bảo hắn đi mua.Nhưng mà, tứ gia chuẩn bị một bữa tranh chữ?Có thể nào...!có chút khó coi?Tuy nói thư pháp của tứ gia được Tiền lão tiên sinh khen ngợi, tốt không còn gì để nói, nhưng mà, tốt xấu gì đây cũng là Từ lão gia, cũng là đi đại thọ bảy mươi của Từ lão gia, tứ gia liền tính toán đưa vật như vậy?Nhưng mà....!quà cáp coi trọng ý nghĩa, tứ gia kể cả có đi tay không, Từ lão gia chắc cũng rất vui đi.
Nếu Ngô Tông Bạch biết Tần tứ gia đưa một bữa tranh chữ này, tranh cuộc dùng chính hai năm trước hắn cùng tứ gia ở hội đáy giá lấy được khối ngọc kia, ngay cả cô đàn cũng là tứ gia cất chứa từ lâu, hắn tuyệt đối không cảm thấy quà cáp coi trọng ý nghĩa.Cái này mà còn tính là lễ nhẹ, không biết quà của những người khác chắc là không thể nhìn!“Tứ gia, tôi đã nhớ kỹ, ngài còn gì căn dặn không ạ?”“Không.”Nghe được lời này Ngô Tông Bạch mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra, tứ gia không có hoài nghi hắn.“Lão Ngô.” Tần Mặc Sâm đột nhiên kêu lên một tiếng.Ngô Tông Bạch mới thở ra đột nhiên lại cứng ngắc: “A!”“Gần đây vất vả cho ngươi, tháng sau thêm tiền thưởng.”Ngô Tông Bạch được sủng mà kinh ngạc, đang muốn nói lời cảm tạ thì điện thoại đã cúp.Sau đó hắn nghĩ đó là tưởng tượng.Không đúng, không phải nói tháng này có tiền thưởng sao, như thế nào lại thành tháng sau?Qua một hồi lâu Ngô Tông Bạch mới nhớ tới....!Quả nhiên, vẫn bị tứ gia phát hiện.Tứ gia đang trách hắn lắm miệng, cho nhóc con kia chủ ý.Tháng này tiền thưởng đừng nói có, có thể hay không tiền khác cũng đều không có.Nhóc con chả lẽ không theo lời hắn lấy lòng Tứ gia sao? Nếu như lấy lòng, Tứ gia vì sao vẫn như không hài lòng?Nội tâm Ngô Tông Bạch khóc ròng.Sáng sớm hôm sau, Tần Mặc Sâm mang Tô Khả Khả đi mua quần áo.Tây trang đặt may đương nhiên không kịp, chỉ có thể mua.“...Chú, bộ này thì sao?” Tô Khả Khả lôi kéo vạt áo tây trang, nhìn qua hắn hỏi.Đã đổi bốn năm bộ tây trang, Tô Khả Khả cảm thấy mỗi bộ đều có thể, chỉ là không hiểu vì sao chú vẫn luôn nhíu mi lại, giống như có chỗ không hài lòng.Thay quần áo cũng mệt lắm chứ.
Nhân viên bán hàng đứng một bên nhìn, cực lực nói: “Tiên sinh, người xem vị tiểu thư này tuổi còn nhỏ, nếu mang âu phục để biểu diễn cái gì đó, hoàn toàn có thể chọn bên tây trang cho nữ này, ngài chọn mấy bộ này đều quá nghiêm chỉnh, không phù hợp với vị tiểu thư này.”Giống như tên trộm nhỏ trộm quần áo của người lớn, rất buồn cười, cũng rất đáng yêu.
Nhìn y phục thì thành thục, nhưng nhìn đến gương mặt lại trái ngược, càng non nớt.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -- dembuon.vn - s.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và web trênTần Mặc Sâm đè đè ở chính giữa lông mày của mình, đẩy cái ót của Tô Khả Khả đi ra ngoài: “Đi, chú chở con đến chỗ này.”Hai mươi phút sau.Một người mặc áo phông hoa, một stylist cao cấp trong tiệm.
Nhà thiết kế Johan đi quanh Tô Khả Khả vài vòng, hỏi Tần Mặc Sâm: “Tần Tứ gia, tôi nghe không nhầm đó chứ, ngài muốn hóa trang cô bé này thành một nữ vệ sĩ hả? Nhưng cô bé này cũng chỉ mười lăm, mười sáu, ách, khó khăn không nhỏ a.”Hết chương : .Editor: Team The CalanthaBeta: Rine.