Cô gái ngạc nhiên " ngươi cần tiền à ta có cho ngươi đây ngàn tiền tệ để bù ngươi vừa nãy cứu ta"
"không khách sáo"
Vừa nhận tiền và tạm biệt,Trần Hàn đi về thành trong tông môn mua ít dược liệu vô trong quán dược liệu.
"ông chủ lấy cho tôi những thứ này với "
Tờ giấy ghi những món dược liệu cấp cũng không gì lạ ông chủ liền lấy ra ,lúc này gặp một cô gái đi vô ăn mặc đẹp liền nói.
" ông chủ lấy cho ta dược liệu bạch trạng "
"thưa cô người này vừa mua cái cuối cùng rồi lần sau lại có "
"bao lâu".
"Cần tuần thưa cô"
Cô gái nghĩ rồi nói
" vậy thì lâu quá , ta đang cần gấp để cứu muội muội ta ,ngươi có thể bán cho ta không"
Trần Hàn thấy vậy liền ngẫm nghĩ rồi nói.
" ta không thể bán cái này ta cũng đang cần gấp, như vậy đi dẫn ta đi xem bệnh nhân thế nào ta còn đưa".
"ngươi biết cứu chữa ư ,muội muội ta đang bị nổi gân xanh khắp người ,ngươi cứu được không "
Trần Hàn nghĩ rồi nói " ta từng theo học thầy y của ta,không gì không chữa được"
"vậy được rồi,ta tin ngươi ngươi đi theo ta gặp muội muội ta"
"Được"
Trần Hàn trả tiền rồi đi theo cô gái , lát sau người vô trong căn nhà to trong thành gặp mấy người hầu nói " gặp tiểu thư "
" mọi người lui ra đừng cho ai làm phiền ta,ngươi đi theo ta"
Trần Hàn nghĩ cô gái này có lẽ người trong tông môn từng gặp qua trong ký ức cũ nhưng không nhớ ra hiện đang cứu người là tốt nhất
Vô phòng thấy cô gái đang ốm đắp chăn nằm trên giường gân mạch xanh ngắt.
Trần Hàn nhìn vậy liền nói "đây không bệnh đây là độc xà chi thể tuyệt phẩm căn cơ".
"là cái gì vậy có cách cứu không".
"không sao do căn cơ tuyệt phẩm độc xà liền dẫn đến người cô ấy nổi gân xanh phát độc ra ngoài cơ thể, do tu vi cô ấy thấp nên độc xà còn nặng may là đến sớm cứu kịp nếu không tuần sau độc xà phát ra sẽ chết".
"lại có căn cơ này sao làm hại đến chủ nhân thể".
"đấy là căn cơ tuyệt phẩm cũng là con dao lưỡi không phải càng tốt càng có lợi nhưng không sao do tu vi thấp không áp chế được nếu sau này tu vi cao có lợi cho bản thân chủ thân,bây giờ ta sẽ phong ấn căn cơ này để cô ấy bình phục rồi tu luyện áp chế độc xà này lại"
"Được ,ta tin ngươi"
lúc sau gân mạch liền trở lại bình thường ,Trần Hàn nghĩ " không nghĩ thế giới nhỏ như vậy lại có căn cơ này, căn cơ thượng cổ đứng top căn cơ phẩm chất"
"Cô ấy không sao rồi nghỉ ngơi nhiều kêu cô ấy tu luyện nhiều áp chế là được"
"không biết làm gì trả ơn ngươi đây,mặc dù chúng ta mới gặp nhau"
"Cứu mạng người hơn xây tòa tháp"
"ta là Trúc Tiên ,muội ta là Trúc Dung ta có thể biết tên ngươi không".
"Ta là Trần Hàn ".
Trần Hàn suy nghĩ rồi nói " ngươi có biết chỗ nào gần đây có phòng luyện đan riêng không ta cần chỗ luyện đan".
"nhà ta có phòng luyện đan để ta dẫn ngươi đi theo".
"ngươi là ai mà có phòng luyện đan to như vậy".
Trần Hàn thấy phòng luyện đan thì ngạc nhiên.
"Ta cần không gian riêng tư ngươi ở ngoài canh chùng giúp ta, đề phòng có người quấy rối".
Trúc Tiên thấy vậy liền gật đầu rồi ra ngoài.
Trần Hàn cầm hết nguyên liệu trong túi ra bỏ vào lò luyện đan và nghĩ
"Với Sơ kỳ tầng luyện đan hư không hơi quá sức nên luyện thông thường"
Trần Hàn hét " Đan thành" ,