Giữa lửa khói, Huyền thiên tông đứng ngạo nghễ giữa hư không. Khói cùng bụi đen thoát ra từ thất khiếu của hắn đã mỏng hơn rấtt nhiều. Nhưng toàn thân hắn vẫn bao phủ bởi ngọn lửa đen, thoạt nhìn giống như một ác ma vừa bò ra từ trong địa ngục.
- Hủy diệt! Toàn bộ Lâm môn kiếm tông đều bị hủy diệt, bị hủy trên tay ngươi, Lâm trấn phương, ha ha ha ha....
Tiếng cười đầy càn rỡ vang vọng giữa khung cảnh Lâm môn kiếm tông cuồn cuộn khói lửa.
Mặc dù như vậy, Lâm môn kiếm tông vẫn còn có những cường giả truyền kỳ cảnh, bán thần cảnh nhờ vào lĩnh vực của mình mà chật vật sống xót qua vụ nổ do một vị chí tôn thần thoại tự bạo. Nhưng mà, bóng dáng người thanh niên bị ngọn lửa màu đen bao trùm cùng tiếng cười đầy càn rỡ vang vọng khắp bốn phía đã chú định trở thành cơn ác mộng không bao giờ quên trong lòng mỗi người có mặt nơi này.
- Huyền thiên tông!
Tiếng gầm rú đầy căm hận, vọng ra từ màn khói dày đặc.
Một khắc sau, một đạo kiếm khí nóng rực xuyên thủng màn khói, bắn thẳng về phía Huyền thiên tông đang đứng sừng sững giữa hư không.
Ầm!
Không chút hành động dư thừa nào.
Huyền thiên tông chỉ vung tay, đạo kiếm khi kia đã bị hắn nắm chặt trong lòng bàn tay rồi bóp nát vụn.
- Chỉ đến trình độ này?
Tiếng cười của Huyền thiên tông vụt tắt, hắn xoay người dời mắt nhìn về phía một hình bóng vọt theo ra từ bên trong màn khói đen. Dưới ánh mắt của hắn, dường như bị một lực lượng vô hình khống chế, khu vực lửa cháy xung quanh đó tắt ngóm chỉ trong nháy mắt, lộ ra hình dáng người xông tới.
Không ai khác, chính là tông chủ đương nhiệm của Lâm môn kiếm tông- Lâm húc nhật.
Chỉ là, giờ phút này toàn thân lão vô cùng chật vật, không chỉ khóe miệng tràn ra máu tươi. Ngay cả bộ trường bào màu đỏ hoa lệ cũng đã rách bươm, búi tóc trên đỉnh đầu đã bị đốt trọi không. Hoàn toàn không còn chút khí độ vạn chúng chúc mục như trước đó. Ngoại trừ đám người Lâm húc nhật, Long tấn vân, Kinh tình hoài, Tề thiên phóng, Tô cần, Hằng bách kiếp, Đường chinh hải, Mộ hóa tuy rằng khí tức yếu ớt, bộ dáng chật vật nhưng rốt cục vẫn sống sót qua vụ nổ.
Đây cũng là dự tính của Lâm trấn phương.
Cho dù chí tôn thần thoại như lão cũng không ngăn cản được Huyền thiên tông. Muốn bảo tồn nhất mạch Lâm môn kiếm tông, biện pháp duy nhất chính là dựa vào tự bạo đồng quy vụ tận cùng Huyền thiên tông. Bởi vì Huyền thiên tông phải thừa nhận hầu hết lực lượng của vụ nổ, phần còn lại vẫn chưa đủ để có thể giết chết những cường giả truyền kỳ đã ngưng tụ ra lĩnh vực.
Chỉ cần cường giả truyền kỳ cảnh trở nên không chết, Lâm môn kiếm tông vẫn còn hi vọng đông sơn tái khởi.
Quả thực tính toán của lão không tệ.
Chỉ tiếc, Huyền thiên tông có Chí tôn ma kiếm hộ chủ. Chỉ cần Chí tôn ma kiếm có đầy đủ lực lượng. Đừng nói là một vị chí tôn thần thoại tự bạo, coi như là thần vương, thậm chí là thần hoàng cũng đừng hòng giết chết được ký chủ của nó.
Ký chủ của Chí tôn ma kiếm tử vong?
Chỉ có một trường hợp.
Bị thanh ma kiếm này khống chế, trở thành kiếm nô, cuối cùng bị nó cắn nuốt tất cả lực lượng mà chết.
Mà lúc này...
Lực lượng Chí tôn ma kiếm có được, vẫn nằm trong pham vị Huyền thiên tông có thể áp chế được.
- Tông chủ Lâm môn kiếm tông, Lâm húc nhật các hạ!
- Huyền thiên tông!
Huyền thiên tông nhìn vị tông chủ Lâm môn kiếm tông thân hình đã lảo đảo sắp ngã, nhưng giọng nói chất đầy thù hận khắc cốt minh tâm, lần thứ hai nhoẻn miệng cười.
- Lâm tông chủ, từ trong giọng nói của ngài ta cảm thấy ngài rất hận ta, hận không thể băm vằm ta thành vạn mảnh? Không sao, năm đó ta cũng cảm thấy không khác gì ngài.
Nói xong, ánh mắt của hắn đảo qua đám người Long tấn vân, Hằng bách kiếp, Mộ hóa, Đường chinh hải. Ngoại trừ người này ra, còn có vị tông chủ, trưởng lão truyền kỳ cảnh còn sống.
Mà toàn bộ Lâm môn kiếm tông...
Chỉ vài phút trước thôi khung cảnh còn đầy tưng bừng, lúc này chỉ còn sót lại người còn sống.
- Sống sót không ít, vì miễn ảnh hưởng đến tâm tình của ta. Tốt nhất nên giết vài người trước. Được rồi, bắt đầu từ ngươi, Hư linh chân nhân. Vừa rồi ngươi thực lợi hại, khiến ta giật cả mình.
Nói xong, Huyền thiên tông nâng tay nhắm về phía Hư linh chân nhân lúc này ngay cả đứng cũng không vững.
- Không nên!
Tô cẩn đứng cạnh đó vội vàng hô lên, chắn ở trước người Hư linh chân nhân, thần sắc sầu thảm nói.
- Phó hành sư huynh, van cầu huynh. Nể tình sư tỷ Tiểu nguyệt, hãy dừng lại đi. Dù sao đây cũng là tông môn của sư tỷ, là nhà của sư tỷ.
- Nhà?
Huyền thiên tông nhìn Tô cần, sau đó dời mắt nhìn về phía Lâm húc nhật, nụ cười trên khuôn mặt biến thành dữ tợn.
- Ngươi xác định?
- Huyền thiên tông! Có gì ngươi cứ nhắm vào ta. Bọn họ vô tội, những vị khách này cũng là người vô tội. Nếu ngươi đồng ý buông tha bọn họ, ta nguyện tự sát ngay trước mặt ngươi, để ngươi có thể nguôi ngoai cơn giận trong lòng.
Lúc này Lâm húc nhật đã từ trong phẫn nộ vì tông môn gần như bị tiêu diệt tỉnh lại.
Lâm môn kiếm tông đã sắp diệt vong. Chỉ còn dư lại vài vị để tử truyền kỳ cảnh như Hư linh chân nhân, Tô cảnh, Long tấn vân, Tề thiên phóng. Nếu như những người này chết nốt, Lâm môn kiếm tông sẽ triệt để diệt vong. Hoàn cảnh như vậy, cho dù lão hận không thể lột da, xả thịt, uống máu Huyền thiên tông, nhưng lại không có đủ bản lĩnh. Vì để cho Lâm môn kiếm tông có thể truyền thừa tiếp, lão đành nhẫn nại.
- Nhắm vào ngươi?
Huyền thiên tông cười nhạt nhìn Lâm húc nhật.
- Trên thực tế, ngươi cũng chỉ là kẻ bị đầu độc, giống như một con rối đáng thương mặc cho kẻ khác chơi đùa. Nếu như nói ngươi thực sự đã làm sai chuyện gì, vậ thì cũng chỉ có một chuyện.
Giết Lâm tiểu nguyệt.
Nhớ lại, thàn sắc Lâm húc nhật cũng trở nên thống khổ.
- Ta sẽ đền mạng.
- Đền mạng?Ha ha, đầu sỏ gây nên còn chưa bị chém đầu, sao đã vội vàng nhắc tới đề tài này.
Huyền thiên tông nói xong sau đó dời mắt nhìn sang Long tấn vân.
Long tấn vân có thể được mọi người coi là tông chủ kế nhiệm, đương nhiên tu vi sẽ vượt hơn đám người Tô cẩn, Tề thiê phóng. Mấy người này còn có thể sống sót, hắn với tu vi truyền kỳ hậu kỳ đương nhiên cũng sẽ không ngoại lệ. Thấy Huyền thiên tông nhìn về phía mình, trong lòng Long tấn vân nhất thời run lên. Bất quá, hắn cũng hiểu rằng Huyền thiên tông tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình, dứt khoát cường ngạnh.
- Huyền thiên tông, tên ác ma này, đừng hòng yêu ngôn hoặc chúng (nói xằng bậy mê hoặc người khác). Ta tuyệt đối sẽ không khuất phục, lúc này ta chỉ hận vì sao năm đó không nghiền xương ngươi thành tro bụi, khiến ngươi hồn phi phách tán. Nếu không Lâm môn kiếm tông cũng sẽ không gặp phải tai họa này.
- Có cốt khí!
Dường như Huyền thiên tông rất thưởng thức Long tấn vân, lần thứ hai nở nụ cười nhạt.
- Ta thích người có cốt khí. Nếu không vừa chơi được một lát đã chết rồi.