Tại cao ốc tổng bộ của tập đoàn Hi Sở, Văn phòng của tổng giám đốc.
Thư ký Lý đứng trước bàn làm việc, hắn đang phác thảo một bản thảo theo yêu cầu của Cung Thanh Hạ.
"Danh sách nhân viên tham gia tiệc Trung thu của tập đoàn Hi Sở như sau ---------
Chủ Tịch: Sở Ấu Cơ.
Đồng Chủ Tịch: Diêu Nhữ Ninh.
Tổng giám đốc kiêm chủ trì buổi tiệc: Cung Thanh Hạ.
. . . . . . . . . . . ."
"Chờ một chút, " Cung Thanh Hạ đang vùi đầu phê duyệt tài liệu bỗng chốc ngẩng đầu lên, "Xóa tên của Sở Ấu Cơ đi."
Thư kí Lý làm ra vẻ khó xử, "Nhưng theo thông lệ của tập đoàn Hi Sở những năm qua, Chủ tịch đều sẽ.........."
Cung Thanh Hạ lật trang tài liệu, giọng nói lành lạnh vang lên, "Chủ tịch này không giống chủ tịch khác."
Sở Ấu Cơ từ khi tiếp nhận vị trí Chủ tịch đến nay, chưa từng tham dự bất cứ cuộc họp cổ đông nào, lại càng không đưa gót ngọc đặt chân đến cao ốc của tổng bộ, các bảng biểu cùng hợp đồng quan trọng đều là chuyên gia đưa đến tận nhà ký tên, hắn còn hi vọng vị đại tiểu thư này sẽ tham gia vào tiệc Trung thu xã giao của công ty sao ? Đó là Cung Thanh Hạ chưa nói ra nghĩa bóng.
"Cũng là một trong những nhân viên lâu năm của công ty, thứ cho tôi nói thẳng," Thư kí Lý đứng thẳng tắp sống lưng, giống như Thái giám hướng về Hoàng Đế giáo huấn về tổ huấn của Hoàng gia, nói rằng, "Nguyên Chủ tịch trước khi qua đời từng dặn qua tổng giám đốc Cung. Chủ tịch đương nhiệm tuổi còn quá nhỏ, cần phải học tập về mọi mặt, muốn nhờ ngài dẫn dắt, không phải là phóng túng, tiệc Trung Thu lần này, là cơ hội tốt để chủ tịch gặp mặt các quản lý cấp cao của tập đoàn........."
"Được lắm," Cung Thanh Hạ đỡ trán, "Anh có thể đề tên nàng trong bảng danh sách, nhưng tôi không có trách nhiệm phải mời nàng, mặt khác," Cung Thanh Hạ ấn ấn huyệt Thái Dương, "Tôi nghĩ là tôi nên nhắc nhở anh, Sở Ấu Cơ cùng Diêu Nhữ Ninh đều là chủ tịch, không phải chỉ có một vị chủ tịch, mà là hai vị cùng đương nhiệm."
Thư Kí Lý cũng không gật đầu bừa, "Nguyên chủ tịch trước khi lâm chung thiết lập lên hai vị chủ tịch, tuy nói là phỏng theo phương Tây, nhưng cũng không giống phương Tây hoàn toàn, Chủ Tịch Sở Ấu Cơ nắm giữ % cổ phần của Hi Sở, mà Diêu Nhữ Ninh chỉ là giáo sư kinh tế học, là kỹ thuật viên cấp cao, phụ trợ cho Chủ tịch hoàn thành các hạng mục chức trách, thân phận hai người hoàn toàn khác nhau, đương nhiên trong danh sách mời cũng phải có tôn ti trật tự rõ ràng, mặc dù về mặt pháp lý không thừa nhận loại chế độ này, nhưng cũng không thể nói là trái luật."
Cung Thanh Hạ ngước mắt nhìn Thư ký Lý một chút, đóng tài liệu lại, đứng lên, bất ngờ lấy bản thảo trong tay thư ký Lý, cầm bút ghi xuống chữ "Đồng chủ tịch", ấn vào nút gọi, "Thư ký Cổ, cô vào đây."
"Kẹt Kẹt Kẹt," tiếng cửa phòng làm việc mở ra, Cổ Lệ Tiệp đạp cao gót, lắc mông đi vào, phủi tóc xoăn đang che trước ngực, giơ tay nhấc chân đều vô cùng kiều diễm, ỏn à ỏn ẻn hỏi, "Tổng giám đốc Cung có gì phân phó ?"
Cung Thanh Hạ đem bản phác thảo đưa cho nàng, "Đem danh sách này in ra, đưa đến các bộ ngành."
"Huh? ! ! !" Cổ Lệ Tiệp xem qua danh sách một lượt, tức giận gào lên, "Tại sao trên danh sách này không có tên tôi ?" Đem bản danh sách đập "rầm" lên bàn, "Cung Thanh Hạ, cô nói rõ cho tôi, thân phận của tôi cao quý như vậy, tại sao trong danh sách tiệc Trung Thu không có tên tôi ?"
Khóe môi Cung Thanh Hạ co rụt lại một hồi, "Danh sách này là do thư ký Lý lập."
"Lý lão đầu, " Cổ Lệ Tiệp tóm ca- vát của thư ký Lý, thổi vào tai hắn một hơi, "Nói cho tôi biết tại sao ?"
Thư ký Lý toát mồ hôi hột, tay chân run run, tuổi tác hắn không lớn, không chịu nổi cám dỗ, đối với mỹ nhân xinh đẹp như Cổ Lệ Tiệp hắn nào có sức đề kháng ? "Cổ, Cổ tiểu thư, chỉ, chỉ là ....thư ký, tiệc Trung Thu này tối thiểu phải là quản lý cấp cao của tập đoàn mới có tư cách tham gia......"
"Bản tiểu thư chỉ là thư ký?" Cổ Lệ Tiệp nắm chặt lấy cằm thư ký Lý, nhìn hắn chằm chằm, "Lý lão đầu, xem ra anh quên mất thân phận khác của bản tiểu thư ---- phu nhân của nguyên chủ tịch, là bà nội của chủ tịch đương nhiệm ?" Cổ Lệ Tiệp nói tới chỗ này, nghiêng đầu sang chỗ khác suy nghĩ một chút, quay đầu lại nói, "Không đúng, bà nội của chủ tịch đã viên tịch năm trước, bản tiểu thư phải là "Nhị nãi" của chủ tịch đương nhiệm."
Thư ký Lý, "..................."
Tuy rằng trước đây nàng cùng nguyên chủ tịch đã đăng ký kết hôn, cũng đã tổ chức một lễ cưới long trọng, nhưng sau khi kết hôn chưa tới nửa tháng thì nguyên chủ tịch qua đời......Nếu theo khía cạnh pháp luật mà nói, nàng quả thực là góa phụ của nguyên chủ tịch, thế nhưng............
Thư Ký Lý đang phát run cũng âm thầm nhổ nước bọt trong lòng, nhìn thấy Cung Thanh Hạ đang cầm tại liệu đi ra ngoài, vội vàng lấy cớ chuồn theo.
"Tôi nói cho các người biết, trong danh sách này nhất định phải có tên tôi !"
Tiếng thét của Cổ Lệ Tiệp truyền tới từ phía sau.
Cung Thanh Hạ không trả lời, thư ký Lý cũng vậy.
Hai người đều âm thầm trả lời trong lòng, "Tùy cô !"
"Cung tổng, tôi thật sự không nghĩ ra được tại sao cô thay máu toàn bộ tập đoàn Hi Sở như vậy, lại không đem bình hoa di động từ tiền triều kia khai tử ?"
Đi ra khỏi văn phòng, thư ký Lý khôi phục lại dáng vẻ phong độ của mình, vừa chỉnh ca - vạt vừa bất mãn hỏi.
Cung Thanh Hạ khẽ trả lời, "Trên thương trường cần có những bông hoa mỹ lệ như thế." Đặc biệt là tính cách ngay thẳng như vậy, ở thời đại này mà nói, thật là hiếm có.
Thư ký Lý, "..........."
Bóng người của Cung Thanh Hạ trải dài trên hành lang công ty, toàn bộ phòng khách trong nháy mắt khôi phục lại dáng vẻ yên bình, không một tiếng động.
Vị tân tổng giám đốc này xinh đẹp đến nỗi làm người khiếp sợ, miệng lưỡi lại lợi hại, làm cho đám thuộc hạ cũng nói không ra lời, huống hồ lại ngồi ở vị trí quyền lực như vậy, toàn thân toát ra khí tức lạnh lùng hờ hững, đi tới nơi nào liền mang theo luồng hơi lạnh như gió đông từ Seberia thổi tới, làm việc giống như thanh đao "Thanh Long Yển Nguyệt" trong tay Quan Công, chặt đinh chém sắt, quyết định rất nhanh, không chút lưu tình.
Toàn bộ công ty, trừ thư ký Lý cùng thư ký Cổ, không một ai là không sợ nàng.
Đi tới phòng hội nghị, Cung Thanh Hạ ngồi xuống vị trí chủ trì, sau đó lệnh cho thư ký Lý, "Đóng cửa lại."
Đầu óc Thư Ký Lý có chút mơ hồ, vì trong phòng hội nghị này chỉ có hắn cùng tổng giám đốc, hoàn toàn không giống như muốn mở cuộc họp. Lại nghĩ, thân là thư ký của tổng giám đốc, lại không thể hiểu được tổng giám đốc của mình đang nghĩ gì, xem ra hắn cùng thư ký Cổ không làm tốt nhiệm vụ của mình rồi, hắn từng tốt nghiệp trường đại học danh giá, tháo vát, hiệu suất làm việc cao, nhưng quả thực không thể hiểu được vị tổng giám đốc của mình đang nghĩ gì trong đầu.
"Tôi chỉ là không muốn nhìn thấy anh bị thư ký Cổ hành hạ mà thôi." Cung Thanh Hạ nhìn thấu được suy nghĩ trong đầu thư ký Lý, sau khi giải thích một hồi, lại nói vào chuyện chính, "Lần trước anh nói, đã gọi được cho Lâm gia ?"
"Vâng." Thư ký Lý làm vẻ đắc ý, "Tôi từng gửi hoa đến hoa a Xuân --- bảo mẫu của Lâm gia mấy lần, nàng đáp ứng giúp tôi gửi đến chủ tịch một vài tin tức."
"...........Tôi lại nghĩ rằng anh đột phá lỗ hổng nào đó từ Lâm phu nhân cơ."
"Điều này là không thể, thành kiến của Lâm phu nhân đối với nguyên chủ tịch trước đây cực sâu, thân là một người tri thức, lại càng nghông nghênh, sẽ không dễ dàng đáp ứng yêu cầu của Sở gia, mà nguyên chủ tịch trước khi lâm chung đã gọi chủ tịch đương nhiệm vào phòng bệnh, đàm phán Sở Ấu Cơ sau khi kế thừa toàn bộ tài sản của tập đoàn Hi Sở, không được có bất cứ quan hệ gì cùng với Lâm phu nhân, vì chuyện phát sinh đó, Lâm phu nhân cũng sẽ không hỏi đến."
Cung Thanh Hạ gật gù, bảo sao nàng không gọi điện được cho Lâm phu nhân, mỗi lần bảo mẫu nhận điện, đều trả lời một câu nói quen thuộc, "Chủ tịch rất bận, có tài liệu gì cần kí, mời gửi đến nhà." Lặp đi lặp lại.
"Nếu vậy, buổi tiệc Trung Thu này, anh xác định là có thể mời Sở đại tiểu thư tới sao ?"
".........Tôi muốn thử một chút." Thư ký Lý rút điện thoại từ trong cặp ra, gọi đến số của a Xuân, "Alo, a Xuân........Đúng đúng, là tôi, tôi là người tặng hoa a....Ơ ha ha....Cái kia....., Có thể để cho chủ tịch nhận điện không ? Không được ? Tại sao ? uh uh, như vậy ........."
"Bảo mẫu nói sao ?" Cung Thanh Hạ nhìn sắc mặt xám xịt của thư ký Lý, "Có phải là 'Chủ tịch rất bận ?'
"Không phải, " Thư ký Lý lắc đầu, mờ mịt nói, "A Xuân nói 'Chủ tịch đang viết chữ'............."
Tác giả có lời muốn nói:
^o^/ lạp lạp, kiếp trước Phò mã liều mạng vì công chúa, kiếp này, tổng giám đốc dốc sức vì chủ tịch, hì hì
Vì tuổi đã lên làm chủ tịch, Tiểu bình quả không biết phải tiêu tốn bao nhiêu nơ-tron thần kinh, chế độ đồng chủ tịch là tham khảo thực tế từ tập đoàn Hi Vọng ----- Lưu Vĩnh là con gái của Lưu Sướng, nhận chức chủ tịch, còn một vị chủ tịch khác là Trần Xuân ---- giáo sư kinh tế học, dẫn dắt Lưu Vĩnh trên con đường làm CEO....Ừ, không sai, tiểu phò mã ở hiện đại trở thành nữ tác giả trẻ tuổi, không quan tâm đến nhân tình thế thái, hiện đã học lớp rồi (∩_∩)【Xem ra vai phụ lại cướp mất ống kính rồi.......... 】