Editor: Phương, Tokiya - Beta: Min
Chương : Lần đầu công chiếu
Dung Lan là nhân vật trong câu chuyện đầu tiên của《Đại sư phong thủy》, mặc dù thân là con hát, nhưng có tấm lòng nhân hậu bao dung, làm người tiêu sái phóng khoáng, ngày thường lại thích đọc sách học chữ, cũng coi như nhân vật tài hoa đầy một bụng thi thư. Y sinh ra trong những năm tháng nước mất nhà tan, có người trong lòng là vị thiếu gia nhà giàu thường hay tới nghe hát.
Vị thiếu gia ấy chuộc thân y từ gánh hát ra, ngày đêm nghe y xướng khúc. Theo sự mở màn của khói lửa chiến tranh, khúc hát của Dung Lan không còn gò bó hạn hẹp như trước, trái lại càng thêm mạnh mẽ, bày tỏ nỗi uất hận cùng khổ đau mà bách tính phải chịu trong cảnh nước mất nhà tan.
Thiếu gia nghe xong rất xúc động, lập tức vẽ tặng y một quạt giấy, trên mặt quạt là một bức tranh thủy mặc hàm ý sâu xa, vẽ núi non sông nước trải dài. Dung Lan nhận lấy, coi như trân bảo, đặt dưới gối đầu, hằng đêm gối lên nó đi vào giấc ngủ. Y từng coi người ấy là tri kỷ đời mình, vì người ấy mà giao phó ra cả thân lẫn tâm. Một lần thiếu gia gặp nạn, bị vu oan thông đồng với địch phản quốc, bị bắt giam trong ngục, tịch thu gia sản, không người cứu giúp. Dung Lan dùng tất cả số tiền tích góp cả đời của mình chuộc thiếu gia ra ngoài.
Hai người như đôi phu thê hoạn nạn, theo dòng dân chạy nạn trốn khỏi quê hương, đi tìm thúc bá của thiếu gia. Hai người cùng trải qua hoạn nạn, đồng sinh cộng tử. Những lúc khốn khó nhất, Dung Lan còn vì thiếu gia mà giữ lại chút ngân lượng ít ỏi, phòng khi đi đường mệt nhọc, bản thân lại nhịn đói một ngày một đêm.
Hai người tìm được tới nhà người họ hàng làm quan của thiếu gia ở thành Tương Dương, yên tâm lưu lại. Khi giới thiệu Dung Lan bên cạnh mình cho người khác, thiếu gia không hề nhắc tới lời thề non hẹn biển, chỉ nói y là ân nhân cứu mạng mình, nhưng Dung Lan không hề để bụng. Thời đó, nam phong tuy đã thịnh hành nhưng vẫn không được chấp nhận. Thúc bá giới thiệu con gái nhà khác cho thiếu gia, nói là đã đến tuổi lập gia đình, Dung Lan đứng một bên. Thiếu gia cười như có như không nhìn Dung Lan, sau đó一一từ chối lời mai mối, nói rằng mình vẫn chưa nghĩ tới việc thành thân.
Ngày tháng cứ an ổn trôi qua. Trăng có khi tròn khi khuyết, người có lúc họa lúc phúc. Cuộc sống của hai người nhìn như thiếu sót, nhưng đối với một con hát tứ cố vô thân, không nơi nương tựa như Dung Lan mà nói, đây đã là niềm hạnh phúc lớn lao vô cùng.
Ngày sinh nhật thiếu gia, Dung Lan dựa trên cây quạt giấy thiếu gia vẽ cho mình mà mô phỏng vẽ lại một cây khác. Hai cây quạt giấy, thoạt nhìn thì giống nhau, nhưng thực chất phương hướng cảnh vật hoàn toàn trái ngược, là một đôi quạt tình nhân. Dung Lan muốn cho thiếu gia bất ngờ, bèn trốn phía sau bức bình phong trong thư phòng.
Quạt tặng không thành, y lại nghe được một đoạn đối thoại ngoài ý muốn.
Người đối thoại là thiếu gia và thúc bá, hai người bí mật mưu bàn chuyện thông địch phản quốc. Dung Lan kinh ngạc tới mức không cẩn thận làm rơi cây quạt trong tay, bị hai người phía ngoài bình phong phát hiện.
Thúc bá túm Dung Lan từ sau bức bình phong được khắc từ gỗ trầm hương ra, ném y xuống đất như ném một thứ đồ vất đi. Dung Lan phủ phục trên sàn, hít phải bụi đất, ôm ngực ho khan không ngừng.
Y vĩnh viễn cũng không thể quên được ánh mắt thiếu gia nhìn mình ngày hôm đó, lạnh lùng mà đầy trào phúng.
※
Nói《Đại sư phong thủy》kể về hành trình hàng yêu trừ ma của một đạo sĩ ở thời hiện đại, chẳng bằng nói nó là từng đoạn từng đoạn những câu chuyện ma quỷ cổ quái thê thảm. Dung Lan không bị giết người diệt khẩu ngay tại chỗ, mà bị thiếu gia giam trong một căn phòng kín quanh năm không lọt gió. Mọi lối ra đều bị bịt kín, ngay cả cửa sổ cũng không thể mở.
Mỗi ngày thiếu gia đều tới nhìn y, nhưng Dung Lan không muốn nói chuyện với người này, lần nào hai người cũng tan rã trong không vui. Lâu dần, thiếu gia không còn đặt chân tới căn phòng đó nữa, Dung Lan ngày ngày đều dựa vào nha đầu tới đưa cơm để nắm bắt tình hình xảy ra bên ngoài.
Dung Lan phát hiện trong thức ăn bị bỏ một loại thuốc khiến người ta ăn vào sẽ dần mất đi trí nhớ, đầu óc y dần trở nên hỗn độn, thường quên mất hôm nay là ngày nào. Sau khi ý thức được chuyện này, Dung Lan bèn đem kế hoạch ngày đó hai người kia bàn nhau viết ra, trong phòng không có giấy bút, y chỉ đành cắn ngón tay, dùng huyết thư viết cuộc trò chuyện ấy lên quạt giấy.
Máu đỏ tươi che đi bức tranh thủy mặc thanh nhã. Dung Lan dần dần đã quên mất chiếc quạt này từ đâu tới, cũng đã quên đi thiếu gia, thế nhưng vẫn ghi nhớ rõ ràng cuộc đối thoại của hai người ngày trước.
Một hôm ngoài trạch viện giăng đèn kết hoa, Dung Lan ngẩn ngơ hỏi nha đầu, ngoài kia đang xảy ra chuyện gì.
Nha đầu vui vẻ đáp, hôm nay là ngày thiếu gia cưới vợ, là chuyện đại hỉ.
Dung Lan đột nhiên trở nên thanh tỉnh, những chuyện thị phi ngày trước toàn bộ đều quẩn quanh trước mắt. Tối đó, y lặng lẽ ăn xong bữa cơm, tiếng kèn trống càng lúc càng gần, gần như đã ở ngay trước mắt, y nhân lúc âm thanh kèn trống náo nhiệt ồn ào, bèn đập vỡ một chiếc bát Thanh Hoa, dùng mảnh vỡ cứa rách cổ họng.
Dung Lan khi chết oán hận quá sâu, hồn phách không đầu thai chuyển thế mà trốn bên trong chiếc quạt giấy, chớp mắt ngàn năm trôi qua, chiếc quạt đã có linh tính, trở thành vật đại hung, đặt trên sạp đồ cổ, sau này được người ta mua mất, vô tình thế nào lại gặp phải đúng chuyển thế của kẻ thù. Cây quạt sát khí quá nặng, thường xuyên giở trò quấy nhiễu.
Vì thế nhân vật chính của《Đại sư phong thủy》đã được mời tới bắt quỷ.
Mà Kha Tây Ninh phải diễn chính là nhân vật bi kịch lại có tính tình mạnh mẽ này. Cậu suốt đêm đọc hết kịch bản, tối đến không sao ngủ được, bèn nửa đêm dậy ra phòng khách rót nước uống. Uống xong, vẫn không hề thấy buồn ngủ, cậu ngây người ngồi trên sofa hồi lâu.
Nói thật, đã rất lâu Kha Tây Ninh không gặp được bộ kịch bản nào khiến tâm tình nặng nề như vậy. Trong cuộc sống, mọi người sống đã rất khó khăn. Rất ít người còn đi tìm đau khổ trong phim ảnh, người hiện đại đều thích những câu chuyện đoàn viên, cho dù giữa đường gặp phải chút không tốt đẹp hoặc thiếu sót, nhưng chỉ cần kết thúc hòa hảo tốt đẹp là được. Phần sau của《Nói mê》có chút ngược, nhưng về chỉnh thể vẫn là câu chuyện yêu đương ngọt ngào. Mà《Đại sư phong thủy》thì là ngược từ đầu tới cuối, không cho khán giả thời gian mà thở dốc.
Tối nay ngoài quyển một, Kha Tây Ninh còn mở căng đôi mắt khô khốc, suốt đêm xem hết ba quyển phía sau, quyển một có thể gọi là "oán tăng hội", mấy quyển sau kể về "ái biệt ly" và "cầu bất đắc"(), mỗi quyển xem xong đều khiến lòng người quặn thắt.
() Theo Phật dạy, đời người có tám cái khổ: Sinh, lão, bệnh, tử khổ; ái biệt ly khổ (yêu mà phải chia lìa người mình yêu); sở cầu bất đắc khổ (không được toại nguyện); oán tăng hội khổ (phải tiếp xúc với thứ hoặc người mà mình oán ghét); ngũ uẩn khổ (khổ vì sự hội tụ và xung đột của ngũ uẩn-sắc, thụ, tưởng, hành, thức)
Khi xem loại kịch bản này, không nghi ngờ gì, có thể khiến con người ta thức tỉnh sâu sắc, khiến khán giả ghi nhớ, thế nhưng ngược lại, lượng người xem cũng giảm đi rất nhiều.
Đầu xuân, tiết trời đã ấm lên nhưng vẫn mang chút lành lạnh. Kha Tây Ninh bọc trong áo lông dày, cuộn cong người, tay ôm cốc thủy tinh giữ ấm, trong đầu toàn là những câu chuyện của《Đại sư phong thủy》. Vì để giảm bớt cảm xúc nặng nề, nửa đêm cậu mò lên xem tin tức giải trí.
Đây là tin phát lại của buổi sáng, MC thuật lại một số tin nóng xảy ra trong showbiz dạo gần đây. Bọn họ còn cử phóng viên tới đoàn phim《Cung đình》tham ban. Khi khuôn mặt Nghiêm Tự lướt qua trước mắt, cậu rõ ràng ngây người mất nửa giây.
Phóng viên hỏi: "Từ nửa năm ngoái, sau khi cầm giải Kim Mã, đã rất lâu anh không có tác phẩm nào ra mắt khán giả. Chúng tôi nhớ《Cung đình》là bộ phim anh đầu tư kiêm diễn chính, vì vậy rất mong chờ. Vậy sau《Cung đình》, anh có kế hoạch hay dự định nào không?"
Nghiêm Tự trầm ngâm giây lát, đáp: "Sắp tới tôi đảm đương vai trò chế tác cho hai bộ phim truyền hình, một trong hai bộ đó là《Đại sư phong thủy》rất nhanh sẽ khai máy, mong mọi người ủng hộ."
"Anh sẽ diễn chính trong hai bộ đó chứ?" Phóng viên không ngờ Nghiêm Tự không nói về phim mình diễn chính mà lại nói tới phim anh đảm nhiệm vai trò chế tác, anh ta rất bất ngờ, vội truy vấn.
"Không. Tôi không diễn chính trong bộ nào cả." Nghiêm Tự nghiêm túc đáp, "Nhưng diễn chính là diễn viên rất xuất sắc, rất đáng mong đợi."
Bản tin giải trí này khá nổi, nếu không đoàn phim《Cung đình》đã không cho phóng viên vào tham ban trong thời gian đang quay.《Đại sư phong thủy》ngay tới casting diễn viên còn chưa chọn được, cách ngày khai máy còn khá lâu, thế nhưng Nghiêm Tự vẫn chủ động nhắc tới. Kha Tây Ninh biết dụng ý của Nghiêm Tự, hắn đang mượn chương trình để tuyên truyền cho《Đại sư phong thủy》.
Phóng viên hỏi: "Ngoài ra thì sao? Nửa cuối năm anh có dự tính đóng bộ phim nào không?"
"Nửa cuối năm không có dự tính đóng phim." Nghiêm Tự nghĩ một lát, đáp, "Có lẽ tôi sẽ tạm thời nghỉ ngơi một thời gian."
Phóng viên vốn không nghĩ sẽ moi được tin tức gì lớn từ phía Nghiêm Tự nghe hắn nói vậy thì giật mình.
Vội hỏi: "Ý anh là... trong thời gian sắp tới sẽ không nhận thêm kịch bản nữa?"
"Cũng không hẳn." Nghiêm Tự chủ động lùi một bước, "Việc nhận kịch bản còn xem duyên phận thế nào."
Kha Tây Ninh một bụng suy tư xem xong phỏng vấn. Đoàn phim《Nói mê》cũng đã đóng máy từ mấy tháng trước. Cũng đã bốn năm tháng cậu không gặp Nghiêm Tự. Quãng thời gian này trôi qua rất nhanh, cậu gần như không hề nhớ tới hắn.
Cậu và Nghiêm Tự căn bản không phải người đi chung đường, một khi đã không muốn miễn cưỡng tiếp cận, hai người sẽ rất khó gặp nhau. Nghiêm Tự so với hồi trước có gầy hơn, da cũng đen đi nhiều, nhưng vẫn rất có sức hút.
Phóng viên này là nổi tiếng trong giới, ánh mắt anh ta nhìn Nghiêm Tự vô cùng nóng bỏng, người tinh mắt vừa nhìn là hiểu.
Video phỏng vấn ngắn ngủi chấm dứt, bản tin sang tin tức tiếp theo.
Kha Tây Ninh vô thức lấy ra di động, lướt weibo, quả nhiên trông thấy mấy chữ "Phỏng vấn Nghiêm Tự" trên top hot search đầu. Phần lớn fan và người qua đường đều có thái độ đồng nhất. Bọn họ tin chắc vị ảnh đế mẫu mực này chỉ nói cho có mà thôi, nếu gặp kịch bản tốt, chắc chắn anh sẽ quay, nói sao thì mấy năm nay, nhiệt tình và cố chấp đối với phương diện diễn xuất mà Nghiêm Tự thể hiện ra không thể nào giả được.
※
《Nói mê》dự định công chiếu vào cuối tháng. Từ những ngày đầu tháng nhóm chat weibo của đoàn phim đã rung lên không ngừng.
Với tư cách diễn viên chính, Kha Tây Ninh cũng tham gia buổi họp báo công chiếu phim, hiện trường ngoại trừ các diễn viên trong đoàn, còn có một vài người của các nhà đài hợp tác chiếu《Nói mê》cùng phóng viên được mời tới. Đây không phải lần đầu Kha Tây Ninh tham gia họp báo công chiếu phim, nhưng đây quả thực là cuộc họp báo tùy tiện nhất mà cậu từng tham gia.
Phóng viên ngồi phía dưới chỉ lác đác vài người, còn đều là do các đài tài trợ mà đến.
MC không chuẩn bị tốt, khi đặt câu hỏi cho Thẩm Tân Nam còn gọi sai tên cậu, cả hội trường lúng túng vô cùng. Giang Dụ Phi với tư cách là đạo diễn bèn chủ động đứng ra cứu vớt tình hình, thay MC sứt sẹo kia làm ổn định lại bầu không khí.
Các diễn viên đứng chụp ảnh chung.
Bình thường, vị trí chính giữa thường để dành cho diễn viên chính. Thẩm Tân Nam yên lặng đứng sang một bên, nhường vị trí này cho Kha Tây Ninh, còn mình thì đi tới đứng bên trái Giang Dụ Phi. Trong suốt cuộc họp báo, Thẩm Tân Nam hầu như chẳng nói với Kha Tây Ninh mấy câu.
Cắt băng, mọi người đồng loạt chúc "Nói mê có nhiều lượt xem".
Vị trí đứng của Thẩm Tân Nam tương đối trùng hợp, bả vai và tóc cậu ta dính mấy mảnh dây băng, Kha Tây Ninh thấy vậy, cậu không lấy tay phủi đi mà chỉ nhỏ giọng nhắc Thẩm Tân Nam một câu.
Cậu ta trầm mặc lấy xuống, sau đó cúi đầu vội vã theo nhóm người Giang Dụ Phi đi ra cánh gà.
Đến khi tất cả mọi người đều đã xuống, Thẩm Tân Nam chợt gọi Kha Tây Ninh lại.
Kha Tây Ninh quay đầu nhìn, nhẹ giọng hỏi: "Tân Nam?"
Thẩm Tân Nam cũng không nhìn Kha Tây Ninh, chỉ mím mím góc môi, nói: "Cảm ơn anh."
Kha Tây Ninh tưởng cậu ta nói chuyện khi nãy trên sân khấu mình nhắc cậu ta lấy mảnh dây băng xuống, đang định đáp không có gì, chợt Thẩm Tân Nam lại nhắc: "Cảm ơn chuỗi vòng tay của anh, anh Tây Ninh thật có lòng."
Hôm nay Thẩm Tân Nam mặc tây trang, phần tay áo che khuất cổ tay, cậu ta bèn nhấc tay lên cho Kha Tây Ninh xem.
"Em rất thích." So với trước kia Thẩm Tân Nam trông trưởng thành hơn nhiều, từ đầu tới cuối sắc mặt không hề thay đổi, "Ý của anh em cũng hiểu, chúc anh cùng người yêu trăm năm hảo hợp."
Hết chương .