Chúa Tể Chi Vương

chương 446: tĩnh chông chúa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tam điện hạ nói đến đây, không khỏi âm thầm đắc ý. “Tĩnh công chúa” tuyệt sắc vô song, lại thêm từng tham gia Thánh Vực Chân Long Hội uy quyền đỉnh phong nhất Đại lục, tin rằng không có bất kỳ thiếu niên thiên tài nào có thể khống cự được sức hấp dẫn này.

Khiến cho hắn thất vọng chính lá, trên vẻ mặt ủ rũ của Triệu Phong chỉ thoáng có chút kinh ngạc khi nghe nhắc tới “Thánh Vực Chân Long Hội, cũng không biểu hiện quá nhiều hứng thú.

Nếu như Tam điện hạ biết được,

Vực Chân Long Hội, mà còn trở thành một số hai tại Chân Long hội, không biết hắn

Triệu Phong tham gia hết các vòng của Chân Long hội, chưa từng nghe qua người nào tên là “Tĩnh công chúa”, ngược lại có chút ấn tượng với “Lăng Nguyệt công chúa của Tử Tân đại quốc.

Đương nhiên.

Thiên tài tham gia Thánh Vực Chân Long Hội có đến mấy ngàn người, thiên tài có ấn tượng với Triệu Phong, ít nhất phải tiến vào 200 hạng đầu, hoặc là đã từng giao thủ với hắn.

Quả thực mà nói.

Chỉ có Chân Long thiên tài trong một trăm hạng đầu, mới có thể khiến hắn lưu ý và hứng thú.

Đối với Triệu Phong ngày hôm nay mà nói, Thánh Vực Chân Long Hội đã là quá khứ huy hoàng, hơn nữa cũng không còn bao nhiêu tính khiêu chiến nữa, tự nhiên mất đi hứng thú.

Lúc này.

Thần Linh nhãn chính thức tiến vào giai đoạn dị biến, mắt trái có cảm giác mệt mỏi, cho nên vẻ mặt hắn càng ủ rũ hơn.

Hấn đứng thẳng tại chỗ, giống như tùy thời sẽ chìm vào giấc ngủ.

- Liên tục lên đường, thể xác và tinh thần có chút mỏi mệt, làm phiền chư vị rồi.

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, có chút vui vẻ.

Lời này vừa nói ra, đám người Khương lão và Tam điện hạ lập tức lộ vẻ mừng rỡ như điên.

Đặc biệt là Khương lão, ông ta có chút kỳ quái, không biết tại sao Triệu Phong lại đột nhiên thay đổi chủ ý, quyết định đồng hành với bọn họ.

Hắn mơ hồ phát giác ra, chuyển biến trong đó, có lẽ có liên quan đến việc Triệu Phong không ngừng xoa nhẹ mắt trái của mình.

Khương lão phán đoán không sai.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong tiến vào giai đoạn dị biến, không thể lập tức trở về Hoành Vân Thập Tam Quốc, lại thêm hắn có chút hứng thú với “Liên minh Thí Long”.

Không phải nghi ngờ, Triệu Phong trở về khu vực Hoành Vân, nhất định sẽ có mâu thuẫn không thể hóa giải đối với Liên minh Thiết Long.

- Triệu huynh, mời!

Tam điện hạ đưa tay ra mời.

Lúc này, Khương lão khoát tay một cái, trên bầu trời xuất hiện hai đầu phi ưng, khiến cho cuồng phong nổi lên một trận.

Triệu Phong cũng không từ chối, giẫm chân ngồi lên lưng phi ưng.

- Noi này không nên ở lâu, chúng ta phải nhanh hội họp với Túc lão và Tĩnh công chúa.

Khương lão điều khiển hai đầu phi ưng, nhanh chóng bay lên trời cao.

Triệu Phong cũng không hỏi thăm địa điểm.

Giữa đường.

Hắn cẩn thận hỏi thăm tình hình về khu vực Hoành Vân cùng với những tình huống của Liên minh Thiết Long và Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Đám người Khương lão và Tam điện hạ, biết gì đều trả lời hết.

Chẳng qua.

Theo thời gian trôi qua, vẻ ủ rũ buồn ngũ trên mặt Triệu Phong càng lúc càng nặng nề.

Meo meo!

Triệu Phong vuốt Cổ Thiết Giới Chỉ một cái, một con tặc miêu màu xám liền nhảy lên vai hắn.

Dị sắc trong mắt Khương lão lóe lên, đây là lần đầu hắn nhìn thấy đạo cụ trữ vật còn có thể cất giữ cả linh sủng còn sông.

Tặc miêu trước mắt cũng khiến hắn cảm thấy không thể nhìn thấu, dường như nó rất thông minh.

Sau khi gọi Tiểu Tặc Miêu ra, Triệu Phong liền chậm rãi nhắm mắt lại, cứ như vậy chìm vào giấc ngũ.

Từng cơn gió mát mẻ thôi qua, Triệu Phong bình yên chìm vào giấc ngủ, mái tóc của hắn thâm sâu như biển cả, có cảm giác nhu hòa và thần bí vô cùng.

Đám Hoàng thất Thiên Phong đều kinh ngạc không thôi.

Bọn họ không ngờ rằng, thiếu niên dễ dàng đánh bại Huyết Liêm đồ tể lại cứ như vậy chìm vào giấc ngủ.

Chẳng qua.

Lần này Triệu Phong chìm vào giấc ngủ, địa điểm có hơi khác so với lần trước ngủ say khi Thần Linh nhãn dị biến.

Cứ mỗi canh giờ hoặc một ngày trôi qua, Triệu Phong mới tỉnh lại một lần. Thế nhưng mỗi lần thức tỉnh cũng không lâu lắm, sau đó Triệu Phong lại chìm vào giấc ngủ tiếp.

Đám Hoàng thất kinh ngạc ban đầu đều kinh ngạc, sau đó dần dần chết lặng.

Bệnh “thích ngủ” của Triệu Phong, bọn họ có thể chấp nhận được, nhưng sự việc dường như có chút quái dị.

Nửa tháng sau.

Trong một tòa cung điện dưới lòng đất tại thâm sơn, khí tức sâm lãnh, huyết thạch đỏ sậm kéo dài khắp xung quanh.

- Bẩm Điện vương, nhiệm vụ truy sát của Huyết Liêm đồ tể đã thất bại...

Một nam tử huyết y thoáng hiện trong cung điện dưới lòng đất, cung kính nói.

Trước mặt hắn có một tòa bảo tọa huyết khí trong suốt, nhưng bên trên lại không có bóng người nào.

Bên dưới bảo tọa có một huyết trì, bong bóng “ọc ọc” nổi lên, nhiệt khí sôi trào.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Trên bảo tọa huyết sắc, đột nhiên lóe lên huyết quang chói mắt, sau đó một thân ảnh với khí tức kinh khủng hiện ra.

Thân ảnh đó, huyết trạch lượn lờ, toàn thân dày đặc đường vân ám ngân, giống như một bộ “thi thể huyết sắc”, khiến người khác vừa nhìn đã giật mình kinh hãi.

- Huyết Liêm đồ tể chẳng qua chỉ là một thành viên Chân Nhân cấp trong Liên minh Thiết Long, hắn thuộc sự quán hạt của Trưởng lão hạch tâm thứ mười tám, tại sao lại bẩm lên bổn tọa?

“Thi thể huyết sắc” chậm rãi trở về chỗ ngồi của mình.

Đưa mắt nhìn kỹ thì đó là một nhân loại xấu xí như cương thi, toàn thân chảy xuôi huyết trạch, đường vân ám ngân dày đặc khắp người.

Nếu như Triệu Phong ở đây, e rằng chỉ liếc mắt liền có thể nhận ra “Huyết Thi Ngân Văn” này chính là “Hộ pháp Huyết Cương Đà” mà ngày xưa hắn đã tao ngộ tại Xích Nguyệt ma quật.

- Bẩm Điện Vương, Trưởng lão hạch tâm thứ mười tám đã xuất động, tiến đến đuổi bắt đoàn người Hoàng thất Thiên Phong. Thế nhưng Huyết Liêm đồ tể nhiều lần cầu kiến Điện Vương đều không có kết quả, trước khi chết có lưu lại di chúc, thực lực của hung thú kia, Trưởng lão hạch tâm bình thường không thể địch nổi.

Nam tử huyết y nói với vẻ tâm thần bất định.

Dựa theo nguyên tắc, nhiệm vụ của Huyết Liêm đồ tể thuộc quân hạt của Trưởng lão hạch tâm thứ mười tám, thế nhưng hắn lại báo cáo cho Điện Vương, dường như có hiểm nghi “vượt cấp” ở đây.

- Huyết Liêm đồ tể chết như thế nào?

Điện Vương “Huyết Thi Ngân Văn” đạm mạc hỏi, hiển nhiên cũng có chút ấn tượng đối với Huyết Liêm đồ tể.

- Huyết Liêm đồ tể bị một chiêu chế trụ, tu vi bị phế bỏ, hung thủ là một thiếu niên tóc lam, hơn nữa còn cố ý thả cho Huyết Liêm đồ tể sống sót.

Nam tử huyết y trần thuật lại.

- Kẻ nào mà cuồng ngạo vậy?

Sắc mặt của Điện Vương Huyết Thi Ngân Văn đột nhiên biến đổi.

Thậm chí ngay cả nam tử huyết y đang thuật lại chuyện này cũng cảm thấy có chút kinh dị.

Từ khi Liên minh Thiết Long thành lập đến nay, đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống, địch nhân giết chết toàn bộ cương giả của liên minh, sau đó còn cố ý lưu lại một người còn sống để mật báo.

Người cuồng ngạo như vậy, ngay cả vị Điện Vương xuất thân từ Xích Nguyệt Ma Giáo cũng cảm thấy khiếp sợ.

Khu vực Hoành Vân hiện nay đã bị Liên minh Thiết Long một tay che trời, thế lực của liên minh không ngừng thẩm thấu ra các Cường quốc khác.

Dư nghiệt đối địch bình thường, gặp phải sự đuổi giết của Liên minh Thiết Long, đều chạy trốn không kịp, cho dù có cơ hội hạ sát thủ thì cũng đều chém tận giết tuyệt, nào dám cố ý lưu lại người nào sống sót.

Tình huống trước mắt, quả thực là một sự khiêu khích trần trụi đối với Liên minh Thiết Long.

- Thiếu niên tóc lam kia, có lai lịch gì?

Trên mật điện Vương Huyết Cương Đà, lộ vẻ âm lệ, tràn ngập sát ý tàn nhẫn.

- Lại lịch còn chưa xác định được, theo phỏng đoán, có khả năng là đệ nhất thiên tài “Triệu Phong” đã bỏ trốn khỏi Hoành Vân Thập Tam Quốc ngày xưa. Nhưng hình tượng hai người dường như có chút khác biệt.

Nam tử huyết y nói với vẻ không xác định.

Dứt lời.

Hắn liền lấy ra một bức họa

Bực họa này chính là mời họa sĩ vẽ lại, căn cứ theo miêu tả của Huyết Liêm đồ tể trước khi chết.

- Truyền lệnh xuống, phát động lệnh truy sát cấp một. Truy nã người này khắp toàn bộ địa vực Hoành Vân.

Trên mật điện Vương Huyết Cương Đà tràn ngập hàn ý, mơ hồ lan tỏa khắp cung điện dưới mặt đất.

- Rõ!

Nam tử huyết y chợt rùng mình một cái.

Hắn tuyệt đối không ngờ rằng, Điện Vương Huyết Cương Đà lại phát động “lệnh truy sát cấp một”.

Từ khi Liên minh Thiết Long thành lập cho đến nay, lệnh truy sát cấp một, có thể nói là chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Bình thường chỉ có cường địch Chân Chủ cấp uy hiếp hoặc là kẻ địch mang đến vũ nhục cực lớn cho Liên minh Thiết Long, thì mới có thể phát động lệnh truy sát cấp một này.

Đây cơ bản đã là lệnh truy nã cao nhất trong Liên minh Thiết Long.

- Thuộc hạ xin cáo lui.

Nam tử huyết y cầm lấy bức họa, liền chuẩn bị lĩnh mệnh rời đi.

- Đợimột chút!

Ánh mắt của Điện Vương Huyết Cương Đà chợt lướt qua hình vẽ trên bức họa, bỗng nhiên thốt lên.

- Bực họa này hình của hung thủ tóc lam kia, sau khi Huyết Liêm đồ tể và họa sĩ sửa chữa nhiều lần, nghe nói đã giống chân thân tới chín thành.

Nam tử huyết y rất biết nhìn mặt mà nói chuyện, lập tức trình bức họa lên.

- Thiếu niên này...

Lúc Điện Vương Huyết Cương Đà tiếp nhận bức họa, đột nhiên lâm vào hồi tưởng, ngay sau đó, vẻ mặt hắn liền trở nên âm tình bất định.

Nam tử huyết y liền lộ vẻ bất an.

Chẳng lẽ vị đại nhân Điện Vương - một trong những người có quyền quyết định của Liên minh Thiết Long, lại nhận ra thiếu niên trong bức họa?

Điện Vương Huyết Cương Đà nhìn chằm chằm vào bức họa hồi lâu, cảm thấy có chút quen mắt, rất giống với thiếu niên trong ấn tượng cách đây mấy năm.

Nghĩ đến thiếu niên mấy năm trước, trong lòng Điện Vương Huyết Cương Đà lại nổi lên một trận phẫn nộ khuất nhục.

Năm đó ở Xích Nguyệt động quật, Hộ pháp Huyết Cương Đà vừa mới “thức tỉnh”, đang trạng thái suy yếu cực độ.

Khi đó, hắn đã sắp xếp một kế hoạch, bắt giữ Triệu Phong và đám đệ tử của Hiểu Nguyệt Tông để huyết tế, kết quả là bị Triệu Phong đánh bại, còn hung hăng trấn lột một phen.

- Truyền lệnh xuống, tra rõ chi tiết về thiếu niên này, ngoài ra, bổn tọa muốn hắn phải còn sống!

Ánh mắt Điện Vương Huyết Cương Đà chợt thu hồi khỏi bức họa.

Cách đây mấy năm, khí chất bên ngoài của Triệu Phong có chút biến hóa, mặc dù Điện Vương Huyết Cương Đà cảm thấy quen mắt, nhưng cũng không thể xác định chắc chắn được.

Nhưng bất kể là phải hay không, hắn đều giữ nguyên tắc “thà giết nhầm, không thể bỏ sót”, cho nên lập tức truyền lệnh bắt sống thiếu niên kia.

Mấy ngày sau.

Trong cảnh nội Thiên Phong Cường Quốc, tại một khu vực thâm sơn tuyệt địa.

Vù vù...

Hai đầu phi ưng giương cánh phi hành, lộ ra vài phần mệt mỏi vô lực.

Triệu Phong ngồi trên lưng hai đầu phi ưng, chậm rãi mở mắt, hỏi:

- Đã trôi qua bao nhiêu ngày rồi?

- Bẩm Triệu huynh, từ ngày đó đến nay, ngươi đã ngủ gần hai mươi ngày, có một vài lần thức tỉnh, nhưng thời gian rất ngắn.

Tam điện hạ đáp.

Vụt vụt...

Hai đầu phi ưng chậm rãi đáp xuống, tiến vào một vực sâu có sương mù lượn lờ.

Sau thời gian uống cạn nửa chung trà...

Bên dưới vực sâu xuất hiện một tiểu sơn trang

- Triệu huynh, nơi này chính là một trong những cứ điểm hạch tâm của “Liên minh Thí Long”.

Khương lão sợ Triệu Phong lại tiếp tục ngủ nên vội vàng nói.

Những ngày qua, bệnh “thích ngủ” của Triệu Phong vẫn không giảm bớt chút nào. Chẳng qua, mỗi lần hắn thức tỉnh thì mắt trái lại lóe lên một tia lam trạch

Khí tức lạnh lẽo như băng trên người Triệu Phong dần trở nên ấm hơn, mái tóc lam trên đầu càng thêm bồng bềnh nhu hòa.

Trong không gian mắt trái.

Hàn đàm có kích thước chín trượng chín, cơ bản đã hỏa tan thành một hồ nước màu lam nhạt, khí tức tươi mát, gợn sóng khẽ rung động

- Ta còn có thể kiên trì một lúc nữa trước khi chìm vào giấc ngủ, hy vọng có thể gặp được cao tầng của “Liên minh Thí Long”.

Triệu Phong mở miệng nói.

- Tam điện hạ! Các ngươi nhanh đi thông tri cho “Túc lão”.

Khương lão vội vàng thúc dục.

Nhưng vừa dứt thì một âm thanh chợt vang lên.

- Sư tôn đang bế quan, không thể gặp khách Nếu như có sự tình gì, có thể do ta chuyển đạt.

Trong sơn trang bước ra một mỹ nữ Lam Thường dịu dàng như tịnh thủy, phong cách cổ điển, thanh âm như làn gió thổ qua mặt nước.

Mỹ nữ Lam Thường này có khí chất thanh nhã trong sạch như nước, lại không mất đi sự cao quý đoan trang dung mạo khí chất của nàng tuyệt đối là nhất đẳng tại khu vực Hoành Vân này.

Nếu so sánh với đệ nhất mỹ nữ của thành Vù Dương, vậy thì chẳng khác gì đem đom đóm so với nhật nguyệt.

- Tĩnh công chúa!

Một vài nam tử ở đây đều cảm thấy trước mắt sáng ngời, bước chân có chút trì trệ.

Tĩnh công chúa kia chính là loại hình nữ tử tĩnh nhã dịu dàng mà đa số nam nhân đều thích, hơn nữa, nàng còn từng có thân phận công chúa của một đại Cường quốc.

Nghe nói, vị Tĩnh công chúa này không lâu trước vừa trở về từ “Thánh Vực Chân Long Hội”, nơi mà các thiên tài đỉnh phong trên Đại lục tập trung, trên người nàng bao trùm một loại sắc thái truyền kỳ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio