Chúa Tể Chi Vương

chương 509: tam nhãn thánh tử

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Triệu Phong Triệu Phong...

Toàn bộ Kim Dương Thánh Thành sôi trào.

Thiên kiêu cái thế. Đây tuyệt đối là nhân vật chính trong Chân Long Trà Hội lần này.

Huống chi, người đến còn là vị trẻ tuổi nhất trong “năm đại thiên kiêu cái thế”.

Bên trong Kim Dương Thánh Thành, mặc dù cũng đã có mấy vị thiên kiêu cái thế đến đây, nhưng uy danh so với vị trước mắt này, vẫn có sự chênh lệch nhất định.

- Trước mắt, đây là Chân long thiên tài mạnh nhất tại Thánh Thành rồi.

Giờ phút này. Tiếng hò hét như thủy triều, khiến cho bên trong Kim Dương Thánh Thành sôi trào một hồi.

Bên trong Thánh Thành.

Trên một tòa tháp kim loại cao cao. Có vài thân ảnh đang lẳng lặng đứng, trông về phía sáu người Triệu Phong đang tiến đến.

- Chậc chậc, Kim Dương Thắng Thiên, tên Triệu Phong này tiến vào Kim Dương Thánh Thành, còn được hoan nghênh hơn cả “Thế gia Thánh Tử” như ngươi. Sau khi trở lại Tam Thánh Điện, để xem ngươi làm sao dám xưng là thiên tài thế hệ trẻ của Thanh Hoa Vực đây?

Một thanh niên mày rậm chợt nói với giọng điệu trêu chọc.

Mấy thân ảnh khác, đều nhìn về phía một thanh niên tóc vàng

Thanh niên tóc vàng kia vẻ mặt lạnh lùng, thần sắc có một tia ngạo khí bễ nghễ, trên trán là “con mắt thứ ba” đang khép kín.

Thì ra. Thanh niên tóc vàng này chính là Tam Nhãn Thánh Tử.

- Hừ, ngươi là người Ngoại Vực, Chân Long Trà Hội lần này không được tùy tiện nhúng tay, chỉ có thể đứng ngoài quan sát mà thôi.

Tam Nhãn Thánh Tử thoáng nhắc nhở đối với thanh niên mày rậm kia.

- Kim Dương đại ca. Huynh đã vài chục năm không lộ diện trên Đại lục, những người này quên đi uy danh của huynh cũng là chuyện dễ hiểu.

Thanh âm lành lạnh này đến từ một vị nữ tử băng mỹ ở bên cạnh, làn da toàn thân giống như băng ngọc chạm trồ thành.

Trên người nàng phát ra một luồng hàn uy vô hình, bầu không khí xung quanh phảng phất như cứng lại.

Chẳng qua, lúc nàng nhìn về phía Tam Nhãn Thánh Tử, trong mắt chợt hiện lên một tia nhu hòa dị thường, bao hàm sự sùng bái của một tiểu nữ nhi.

Cảm xúc như vậy, xuất hiện trên mặt của “Băng Vi Tiên Tử” nổi tiếng với hình tượng “Băng mỹ nhân”, quả thật hiếm thấy.

- Băng Vi muội, muội đừng nghĩ nhiều.

Tam Nhãn Thánh Tử thu hồi ánh mắt, lạnh nhạt mỉm cười:

- Triệu Phong này, không phải đối thủ chân chính của ta, thực lực của hắn chủ yếu nhờ vào huyết mạch đồng tử, như vậy thì kết cục đã định sẵn rồi. Đối thủ chân chính của ta, khắp toàn Thanh Hoa Vực này, chỉ có một mình Vũ Thiên Ngô.

Sau khi Băng Vi Tiên Tử nghe xong, trong mắt phượng chợt xẹt qua một tia nghi kỵ.

Bởi vì tại Chân Long hội lần này, biểu hiện của Triệu Phong và Vũ Thiên Ngô đều không chênh lệch quá nhiều.

Tam Nhãn Thánh Tử xem Vũ Thiên Ngô là đối thủ, nhưng lại không để Triệu Phong vào mắt, điều này dường như có chút cực đoan.

Triệu Phong có thể sáng tạo nên kỳ tích, có năng lực lấy yếu thắng mạnh, sự đáng sợ của hắn như thế nào, Băng Vi Tiên Tử là người đã tự mình kiến thức qua.

Nàng lo rằng lúc Tam Nhãn Thánh Tử giao phong cùng Triệu Phong, sẽ chịu thiệt thòi vì khinh địch.

- Trong phần lớn thế gia của Đại lục, chỉ có Vũ gia “huyết mạch Vô Song Chiến Thiên” là vô cùng đặc thù, truyền thừa kéo dài nhất, có thể sánh ngang với “Huyết mạch Thánh Nhãn” của Kim Dương gia ta.

Trong mắt Tam Nhãn Thánh Tử lóe lên một tia chờ mong, dường như đang hồi tưởng lại hào quang huy hoàng của thế gia ngày xưa.

Huyết mạch Vô Song Chiến Thiên?

Ngay cả vị thanh niên mày rậm kia, cũng lộ ra một tia hứng thú.

- Vì sao ta chưa từng nghe nói qua loại huyết mạch này?

Băng Vi Tiên Tử khó hiểu.

- Bởi vì huyết mạch Vô Song Chiến Thiên, không giống với huyết mạch truyền thừa, thậm chí vượt qua giới hạn định nghĩa huyết mạch Nói chính xác thì nó là một loại huyết mạch truyền thừa ý chí của Vương Giả, một khi xuất hiện, trong đám cùng thể hệ khó gặp được đối thủ. Chẳng qua, xác suất xuất hiện loại huyết mạch này rất thấp, tối đa chỉ xuất hiện huyết mạch Chiến Thiên bình thường...

Tam Nhãn Thánh Tử cảm khái nói.

Mọi người ở đây nghe vậy, không khỏi giật mình.

Luận về lịch sử nội tình huyết mạch truyền thừa, toàn bộ Đại lục, cũng chỉ có Vũ gia mới có thể siêu việt Kim Dương gia.

- Trên người Vũ Thiên Ngô, chẳng lẽ có loại huyết mạch này?

- Ít nhất trên người hắn có dấu hiệu của loại huyết mạch này, nhưng bất kể như thế nào, hắn là đối thủ mà ta nhất định phải đánh bại. Chuyện mà mấy đời Kim Dương gia tộc không làm được, vậy hãy để ta hoàn thành nó.

Trong mắt Tam Nhãn Thánh Tử hừng hực chiến ý.

Băng Vi Tiên Tử nghe vậy, không khỏi có chút suy tư.

Nàng cũng đã từng nghe qua ân oán của hai đại thế gia “Kim Dương gia” và “Vũ gia”.

Kim Dương gia và Vũ gia, thân là hai đại thế gia mạnh nhất Đại lục, đều luôn so kè với nhau, tranh đấu không phải chỉ mấy trăm năm ngắn ngủi, thậm chí hơn cả ngàn năm.

Nhưng phần lớn thời gian, Vũ gia đều hơi chiếm thượng phong, nhất là mấy trăm năm gần đây.

Ví dụ như nói, thời đại phụ thân của Tam Nhãn Thánh Tử, cũng không phải đối thủ của Tôn Giả Vũ Tinh Thần, thậm chí còn bị đối phương dẫm nát dưới chân

Dù sao thì nồng độ huyết mạch của phụ thân Tam Nhãn Thánh Tử cũng rất thấp, không thể đột phá đến Tôn Giả.

Nhưng Tam Nhãn Thánh Tử lại bất đồng, huyết mạch Thánh Nhãn của hắn tiếp cận Thủy Tổ của Kim Dương gia - “Tam Nhãn Thiên Quân”, nông độ huyết mạch thuần chính nhất.

Đây cũng là lý do tại sao Tam Nhãn Thánh Tử lại xem Vũ Thiên Ngô là đối thủ, mặc dù trong mắt hắn, kỳ thật Vũ Thiên Ngô cũng không có bao nhiêu tính khiêu chiến.

- Triệu Phong Triệu Phong...

Lúc này, tiếng hoan hô trong tòa thành kim loại đã dần dần lắng xuống

Kim Dương gia đã phái người tiếp đãi sáu người Triệu Phong

Lần này Chân long thiên tài tham gia Chân Long Trà Hội, có mấy chục người, ngoải ra còn có rất nhiều thiên tài trên Đại lục, kể cả các cường giả mộ danh mà đến.

Chân long thiên tài xuất hiện ở đây, đều được an bài đến khu phòng trọ khách quý của Kim Dương gia.

- Triệu Phong, rốt cuộc ngươi cũng đến rồi.

Một vài Chân long thiên tài, thậm chí thiên kiêu cái thế cũng chào hỏi với Triệu Phong

Ánh mắt Triệu Phong quét qua một lượt, trong năm đại thiên kiêu cái thế, Tam trọng thiên và Đạm Thai Lan Nguyệt đã đến.

Băng Vi Tiên Tử không có ở đây, lúc Triệu Phong vào thành, Thần Linh Nhãn quét qua một lượt, liền nhận ra.

Ngoài ra, những thiên tài đệ nhất dưới cấp bậc thiên kiêu cái thế, thí dụ như Mạc Thiên Y, Thương Vũ Nguyệt, Hạ Tiên Thương, Thác Bạt Tê cũng đều không thấy ở đây.

Trước mắt.

Trong năm đại thiên kiêu cái thế, chỉ còn thiếu Vũ Thiên Ngô.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong quét qua toàn trường, không phát hiện “Tân Vô Ngân”, không khỏi có chút tiếc nuối.

Nghe nói, sau khi Tân Vô Ngân tiến vào Thiên Cơ truyền thừa, hắn cũng không có trở ra.

Kể từ đó...

Triệu Phong cũng không còn mấy phần hứng thú đối với Trà Hội lần này nữa.

Bởi vì trong tất cả Chân long thiên tài, đối thủ khiến hắn cảm thấy hứng thú và mong đợi nhất chỉ có hai người, chính là Vũ Thiên Ngô và Tân Vô Ngân.

Ngược lại, một trong năm đại thiên kiêu cái thế “Tam trọng thiên” lại rất nhiệt tình với Triệu Phong, chủ động bắt chuyện, không ít lần bày tỏ cảm kích.

Năm đó, tại vòng thứ hai trên Chân Long hội, Triệu Phong và Tam trọng thiên đã từng giao phong, về sau lại cứu đối phương một mạng, có thể nói là không đánh không quen.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Chớp mắt đã gần mười ngày trôi qua...

Thời gian bắt đầu Chân Long Trà Hội đã đến.

Nhưng kỳ quái chính là, Chân Long Trà Hội vẫn không bắt đầu như đã hẹn.

Triệu Phong một mực bế quan tìm hiểu, không chú ý đến những điều này, thế nhưng các thiên tài đỉnh cao đến từ khắp nơi trên Đại lục thì lại có chút dị nghị.

Kim Dương gia, khu phòng trọ khách quý.

- Băng Vi Tiên Tử, chừng nào thì bắt đầu Chân Long Trà Hội đây?

Trong đám người truyền đến một hồi dị động.

Chẳng biết từ lúc nào, người chủ sự là Băng Vi Tiên Tử đã tiến nhập khu phòng trọ khách quý.

- Xét đến việc Vũ Thiên Ngô và một vài Chân long thiên tài chưa đến, cho nên Chân Long Trà Hội tạm thời trì hoãn vài ngày.

Trên mặt Băng Vi Tiên Tử có chút áy náy.

Dù sao, trong những Chân long thiên tài ở đây cũng có một vài thiên kiêu cái thế cùng cấp độ với nàng, nàng không thể chậm trễ được.

- Cũng được, vậy thì chờ vài ngày nữa, nếu Vũ Thiên Ngô không tới, Chân Long Trà Hội sẽ thiếu đi một đối thủ mạnh mẽ, cũng rất mất hứng.

Thanh âm của Tam Nhãn Thánh Tử ồm ồm, vang vọng không ngừng.

Hắn và Đạm Thai Lan Nguyệt nhìn nhau, đều không phản đối.

Trong năm đại thiên kiêu cái thế, Vũ Thiên Ngô vẫn luôn đứng đầu, không chỉ một hai thiên kiêu cái thế là quyết tâm khiêu chiến với hắn.

Huống chi.

Trở về từ Truyền thừa Ngoại Vực hơn một năm, những Chân long thiên tài ở đây, đều có tiến bộ nhảy vọt, lòng tin tăng mạnh.

Cứ như vậy, vì chờ Vũ Thiên Ngô cho nên thời gian lại dời xuống ba bốn ngày.

Vũ Thiên Ngô còn chưa đến...

- Tại sao lần này Vũ Thiên Ngô lại không đến tham gia Chân Long Trà Hội?

- Quả thực kỳ quái, gần nửa năm nay, dường như không hề nghe tin Vũ Thiên Ngô lộ diện trên Đại lục.

Những thiên tài tham gia Chân Long Trà Hội, đều lén nghị luận.

Lúc thời gian diễn ra Trà Hội kéo dài đến ngày thứ mười, một bộ phần Chân long thiên tài đã mất đi sự kiên nhẫn.

Một số Chân long thiên tài cá biệt, bởi vì có chuyện quan trọng, thậm chí còn chuẩn bị cáo từ ra về.

- Phó giáo chủ, Trà Hội một mực kéo dài thời gian, chúng ta còn cần chờ đợi nữa hay không?

Khương T am Phong dò hỏi.

Triệu Phong lạnh nhạt mở miệng, nói:

- Chân Long Trà Hội chỉ là một lần tụ hội nho nhỏ, chúng ta đợi thêm ba ngày cuối cùng, nếu như vẫn không được, vậy thì hãy trở về Thiên Bồng.

Thân là người duy nhất có thể so sánh với Vũ Thiên Ngô, lời nói của Triệu Phong rất có phân lượng.

Lời nói của hắn truyền ra ngoài rất nhanh nhận được sự ủng hộ của những Chân long thiên tài khác.

- Không sai, ba ngày sau, nếu như còn không tổ chức Chân Long Trà Hội, chúng ta sẽ tự rời đi.

Tam trọng thiên là người đầu tiên tán thành, tiếp theo là Đạm Thai Lan Nguyệt, và đám Chân long thiên tài như Mạc Thiên Y, toàn bộ đều thống nhất ý kiến.

Loại tình huống này, khiến cho người tổ chức Chân Long Trà Hội là Tam Nhãn Thánh Tử và Băng Vi Tiên Tử, rốt cuộc cũng đứng ngồi không yên.

“Tam Nhãn Thánh Tử” đứng phía sau màn, tự mình ra mặt, đi đến khu phòng trọ của khách quý, trấn an phần lớn Chân long thiên tài.

- Chư vị, hãy nể mặt mũi của ta, tối đa đợi thêm mười ngày nữa.

Tam Nhãn Thánh Tử đứng chắp tay, một mái tóc vàng dưới ánh mặt trời, trở nên cực kỳ rực rỡ chói mắt.

Con mắt thứ ba trên trán hắn khẽ nhíu lại, phát ra một tia khí tức thần bí, cổ xưa mà cường đại, khiến cho một vài thiên tài cảm thấy huyết mạch của mình sinh ra một hồi rung động.

“Tam Nhãn Thánh Tử” đủ sao cũng là Vương Giả hai lần liên tiếp hạng nhất tại Chân Long hội trước kia, bối phận của hắn cao hơn những Chân long thiên tài ở đây rất nhiều.

Mọi người đều kính sợ kiêng kỵ trước uy danh và thực lực của hắn, nỗi lòng cũng bình tĩnh lại.

- Được rồi, vậy thì đợi mười ngày nữa.

Tam trọng thiên và đám người Đạm Thai Lan Nguyệt không dám trực tiếp trái ý Tam Nhãn Thánh Tử, liền miễn cưỡng đáp ứng.

Triệu Phong đứng trong đám người, thần sắc như thường, không tỏ thái độ.

- Vậy là tốt rồi.

Tam Nhãn Thánh Tử nhếch lên một nụ cười, ánh mắt đảo qua toàn trường, có một tia ý tứ bễ nghễ.

Nhưng Chân long thiên tài này, kể cả thiên kiêu cái thế, hắn đều chưa từng để vào mắt.

Dù sao bối phận và tư lịch của hắn cũng rất cao, lại tu luyện tại Tam Thánh Điện vài chục năm, tầm mắt sớm đã vượt qua cực hạn của Đại lục.

Chẳng qua.

Lúc ánh mắt Tam Nhãn Thánh Tử rơi xuống người một thiếu niên tóc lam, hắn lại khẽ nhíu mày.

Trong phần đông các Chân long thiên tài ở đây, năm đại thiên kiêu cái thế mới được xem là người cầm đầu.

Hấn vừa lên tiếng, Thạch Thừa Thiên và Đạm Thai Lan Nguyệt đều đã đáp ứng, duy nhất chỉ có Triệu Phong là không phản ứng.

- Triệu Phong, ngươi có lẽ không có ý kiến gì chứ?

Tam Nhãn Thánh Tử nheo mắt lại.

Một thân tu vi của hắn cao tới Chân Chủ cấp đại thành, huyết mạch Thánh Nhãn thức tỉnh đến giai đoạn thứ ba, dưới Đan Nguyên cảnh, cơ bản khó gặp được đối thủ.

Tam Nhãn Thánh Tử thoáng phát ra một tia khí tức, liền khiến cho mấy vị Chân long thiên tài, kể cả những thiên kiêu cái thế cũng cảm thấy kinh hãi bất an.

- Người tổ chức Trà Hội là nhị vị, ta đương nhiên không có ý kiến rồi.

Triệu Phong không mặn không nhạt mà nói.

- Không ý kiến là tốt rồi.

Tam Nhãn Thánh Tử mặc dù có chút kho chịu đối với thái độ của Triệu Phong, thế nhưng đối phương đã không phản đối, hắn cùng thở phào một hơi.

- Thế nhưng... Triệu mỗ đã quyết định, ba ngày sau sẽ trở về Bắc đại lục. Hơn nữa, trước khi rời đi, nếu Trà Hội còn chưa bắt đầu, ta sẽ lĩnh giáo uy lực của “Huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục”, hẳn là Tam Nhãn Thánh Tử các hạ sẽ không cự tuyệt phải không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio