“Hôm nay Nam Thiên học viện tất cả mọi người phải chết”
Nói xong câu đó, vòng năng lượng liền bị đập sụp đổ
Trong phòng, nhìn ra ngoài cửa thấy vòng năng lượng bị đánh sập, Mạc lão sắc mặt liền khó coi
Tuy ông ta biết Lâm Khang chiến lực đã đột phá đến Hợp Đạo cảnh, nhưng không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy, xem ra phó viện trưởng tự bạo cũng không làm hắn bị thương
Biết trốn không thoát, ông ta liền dẫn đầu đi xuống, cái giáo viên cùng học viên đi theo
“Lâm Khang, tại sao phải làm như vậy? Chẳng lẽ ngươi không biết, chỉ còn có năm, năm nữa nhân loại sẽ đối mặt tình cảnh thế nào sao? Ngươi sao có thể làm thế?” Mạc lão nhìn đứng trên không trung Lâm Khang gằn giọng nói
“Nhân loại? Ha ha, ngươi thật ngây thơ, chỉ cần có sức mạnh tuyệt đối, ma thú chỉ là đá mài đao thôi” Lâm Khang cười nhạt
“Ngươi tưởng mình vô địch sao? Ngươi bây giờ tại Nam thành có thể làm mây làm gió, nhưng chỉ cần võ giả liên minh tới, ngươi chẳng là cái thá gì cả” Mạc lão tức giận quát
“Ta đương nhiên biết, nhưng bây giờ võ giả liên minh cũng đang lo thân không xong, hơi đâu lo chuyện nhỏ tại nơi này?” Lâm Khang cười khẩy nói
Đang muốn nói gì nhưng lại xuất hiện tiếng nói cản lại lời của Mạc lão
“Thật náo nhiệt, trận tụ hội này không có ta sao được?”
“Ha ha, không sai, thiếu ta cũng không được”
“Sở gia? Nguyễn gia?” Mạc lão nhìn về phía giọng nói, lúc này xuất hiện người tuổi tầm - tuổi, chính là vị gia chủ Sở gia Sở Thiên, Nguyễn gia Nguyễn Trọng Nhân
“Xem ra chỉ thiếu mỗi Vũ gia” Lâm Khang lẩm bẩm mình
Nhìn người họ, Mạc lão có chút suy đoán, mở miệng dò hỏi
“Các ngươi….đây là?”
“Không cần đoán, chúng ta tới chỉ mục đích, lấy đầu hắn” Sở Thiên thu lại vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Lâm Khang
“Rốt cuộc ngươi đã làm gì?” Mạc lão ý thức được điều gì đó không đúng, nhìn về phía Lâm Khang hét lớn. Sở gia cùng Nguyễn gia tới, mặt đằng đằng sát khí như thế đủ hiểu Lâm Khang làm chuyện gì khiến người họ khó dung rồi
“Há? Nói cũng không sao, ta chỉ cho người nổ rơi căn cứ của chúng mà thôi, nhìn vẻ mặt này chắc chết không ít người đi? Đáng tiếc!” Lâm Khang cười khẽ lắc đầu
Nghe được câu này, tất cả mọi người đều biến sắc, ngay cả Vũ Minh cũng thế, nếu gia tộc kia cũng bị, Vũ gia hẳn không thoát khỏi, ánh mắt hắn nhìn về phía Lâm Khang lạnh dần, sát khí từ cơ thể hắn phát tán ra xung quanh, người bên cạnh cảm thấy không đúng, đều sợ hãi tránh xa hắn chút, sát khí đó thật sự quá khủng bố. Do Vũ Minh chỉ phát tán sát khí xung quanh mét nên Mạc lão cùng Lâm Khang không phát hiện ra, nếu không thấy cảnh này đảm bảo bị dọa rơi cằm, thiếu niên tuổi lại có sát khí khủng bố như thế
“Đáng tiếc? Không! Họ chết sẽ có ngươi chôn cùng!” khi Lâm Khang nói dứt lời thì tiếng nói khác vang lên
Mọi người đều nhìn lại, chỉ thấy người ăn mặc trang phục quân đội, chính là Vũ Nguyên, bên cạnh là nữ nhân trung niên chính là Đào Nguyệt Nhi, cha mẹ Vũ Minh, cùng đi theo phía sau hơn người tiến tới!
“Ồ, xem ra Vũ gia các ngươi thoát được kiếp, còn chưa chết hết” Nhìn thấy đội hình đó, Lâm Khang hơi bất ngờ nói
Nghe lời nói của Lâm Khang, Vũ Nguyên tức xì khói, ông không ngờ Lâm Khang lại khốn nạn đến thế, chôn hơn quả bom B vào nhà ông ta, nếu không phải ông ta phát hiện sớm thì không biết sẽ có bao nhiêu người chết, hơn nữa dù ông ta phát hiện kịp thời cùng tháo dỡ, nhưng cũng sót lại - quả nổ tung khiến hơn người chết, gần người bị thương, người chết còn dễ nói, dù sao cũng là người bình thường, nhưng người bị thương kia đa số là võ giả, lại tàn phế hơn phần, dù là ai biết tin này cũng giận sôi máu
Vũ Minh nhìn cha mẹ tới, cùng đám người đi theo, khẽ thở ra hơi! Còn tốt, không thiếu ai
“Nơi này cũng có gần người đi? Không biết chống lại hơn ngàn Huyết Ma quân của ta có thể thủ vững bao lâu! Nếu đã đến đông đủ rồi, vậy thì đánh đi? Giết!” Lâm Khang cười nghiêng đầu nói nhẹ sau đó hét lớn
Huyết Ma quân lao lên, lập trận pháp Quần Ma Loạn Vũ xông tới, thấy thế Mạc lão cũng không yếu thế hét lên
“Tất cả học sinh lập đội hình phòng thủ”
Nơi đây hầu như toàn bộ là lớp và , chương trình học mỗi lớp đều khác nhau, nhưng mỗi khối mỗi năm đều đi ra ngoài rèn luyện lần, sức chiến đấu tuy không cao nhưng lại không thiếu hung tính, nghe viện trưởng nói cũng đồng loạt lấy ra vũ khí của mình, mắt nhìn chằm chằm đám người Huyết Ma quân đang tiến tới
Lớp các học trưởng lập thành đội, trước và sau, nhìn kỹ có thể nhận ra là chức nghiệp khác nhau, phía trước là võ giả, phía sau là dị năng giả, nhìn động tác có vẻ đã thực hiện điều này rất nhiều lần
Hai bên đội ngũ bắt đầu va chạm, tiếng đao kiếm chạm vào vang lên những âm thanh lanh lảnh khiến người rợn tóc gáy
Các dị năng giả phía sau không ngừng phóng ra chiêu thức, lôi, lửa, phong…. đủ thứ, uy lực kia đủ khiến người ta nhìn lạnh người, nhưng Huyết Ma quân lại chẳng hề sợ hãi, vẫn lao lên
Mạc lão nhìn Huyết Ma quân, trong lòng khó bình tĩnh, không sợ chết, không lùi bước, sức chiến đấu kết hợp hoàn mỹ, trận pháp khó phá, nếu cứ theo đà này có thể các học viên sẽ chết hết! Nghĩ vậy ông ta định ra tay, nhưng lại bị chưởng phong của Lâm Khang cản lại
“Muốn giúp chúng? Nào có dễ thế”
Vũ Nguyên bên ngoài xem cuộc chiến nhịn không được cuối cùng ra tay, bên kia Sở gia cùng Nguyễn gia cũng lao tới, Mạc lão cũng không tụt lại ở phía sau cũng lao lên tham gia vào cuộc chiến
“Muốn hội đồng? Các ngươi coi Hợp Đạo cảnh chiến lực là tượng trưng sao?” nói xong Lâm Khang liền đánh về phía họ
Dù đánh , nhưng chênh lệch thực lực chỉ khiến họ miễn cưỡng ngang tay với Lâm Khang
Trong khi phía trên bầu trời đang náo động, bên dưới lại xuất hiện chút thương vong, vòng phòng thủ bên ngoài bị đánh ra lỗ thủng, Huyết Ma quân không ngừng chui vào trong tàn sát
Nhìn cảnh này Vũ Minh đã nhịn không được, ta hiện không làm gì được Lâm Khang ngươi, đám tạp nham này xem như thu chút lãi. Vũ Minh vận dụng bí pháp tăng cao thực lực, từng chưởng cách không đánh về phía đám Huyết Ma quân, đánh vào người nào người đó liền xuất hiện lỗ thủng trên người
Bên cạnh vài học viên thấy cảnh này nhất thời sững sờ, sau đó mừng rỡ tăng cường thế công, vài học viên lớp hiểu ý bao vệ bên cho Vũ Minh, bên trong Huyết Ma quân bị thanh lọc gần như toàn bộ, áp lực từ bên trong giảm bớt khiến đội hình phòng thủ bên ngoài thở phào
Vũ Minh lao ra ngoài, nhảy vào giữa đám Huyết Ma quân, vận lực nơi chân quét vòng
“Thiên Ma Hoàng Quân Bộ”
Như máy cắt cỏ như thế, những nơi Vũ Minh đánh qua đều nát thành đoàn, chết mảng lớn, máu tươi cùng sát khí dung hợp với nhau khiến Vũ Minh như thần ma đứng giữa đội quân, các học viện thấy cảnh này đều tỏ ra kính sợ, ánh mắt nhìn về phía Vũ Minh đều toát ra vẻ khiếp sợ, thật không hiểu người này sao có thể nắm giữ sức mạnh kinh khủng như thế
Có Vũ Minh gia nhập, bên học viện bắt đầu giết ngược. Bên trên, Lâm Khang thấy Huyết Ma quân của mình dần bị tàn sát, hắn tức giận vô cùng nhưng bị người Mạc lão kiềm chế nhất thời khó thoát thân, Vũ Nguyên nhìn về phía Vũ Minh, ánh mắt lóe lên, nhất thời trong đầu hiện lên ý nghĩ “đây thật là con mình?”, dù thế nhưng Vũ Nguyên cũng không quên nhiệm vụ của mình, cản lại Lâm Khang chờ người đến giải quyết hắn
Bên dưới, Huyết Ma quân bị đẩy lùi, tuy thế nhưng nhân số quá đông, bên học viện thương vong tuy giảm nhưng vẫn chết rất nhiều người, Vũ Minh thấy nhất thời khó chiến thắng, hắn liền vận chuyển toàn bộ chân nguyên lực tăng lực công kích, nháy mắt liền xuất hiện tại bên cạnh đội phòng thủ, tay hóa chưởng đánh ra bên, nhất thời đám Huyết Ma quân bị chưởng đập chết hơn người
Lâm Khang nhìn về phía Vũ Minh, ánh mắt lóe lên vẻ ác độc, hắn biết còn thế này chỉ sợ bên mình sẽ thua, hắn vận dụng toàn bộ sức lực đánh ra quyền về phía Vũ Minh, đám người Mạc lão thấy thế sắc mặt đại biến hét lớn
“Coi chừng”
Đám học viên thấy thế, khẽ cắn răng, lao vào đường quyền phong kia, quyền phong của Lâm Khang lực công kích đáng sợ cỡ nào có thể hiểu, xuyên qua hơn người mà sức tiến tới vẫn mạnh đến khó tin, Vũ Minh cảm nhận được nguy hiểm, hắn biết trốn không thoát, cắn răng phòng thủ, chỉ là ngay khi hắn chuẩn bị đón đỡ, thân ảnh xuất hiện trước tầm mắt của hắn
“Bụp bụp”
Quyền ảnh đánh về phía Vũ Minh cùng người kia vang lên tiếng, cả đều bị đánh bay, bị đánh bay về sau, hắn cảm nhận trong người, chỉ bị thương khá nặng, quay đầu nhìn về phía người đỡ cho hắn quyền kia, ánh mắt nhất thời khiếp sợ, khó tin lắp bắp nói
“Tô….Tô Ánh Tuyết….. tại sao…..sao…”
Không trách hắn biểu cảm như thế, bởi vì từ khi trọng sinh, hắn chưa nhớ được năm này hắn chưa từng gặp Tô Ánh Tuyết, nhưng nàng tại sao lại phải cản lại quyền kia cho hắn? Hai người vốn không quen biết a
Hắn tay che ngực, chậm rãi đi tới bên cạnh Tô Ánh Tuyết, chỉ thấy nàng hiện tại ngực xuất hiện vết lõm đáng sợ, miệng không ngừng thổ huyết, khi thấy Vũ Minh, nàng chỉ khẽ cười
“Đừng….đừng tự trách…ngươi…ngươi sống….sống.. mới có thể.. để học viện…học viện… chết ít người…. người hơn” nói xong câu này nàng liền nhắm mắt lại
Vũ Minh ánh mắt đỏ ngầu, nắm chặt lấy tay của nàng không ngừng truyền chân nguyên lực vào người nàng, cố trị thương cho nàng, hắn vận chuyển cả vũ trụ nhỏ để bổ sung sinh mệnh cho nàng, nhìn sinh mệnh nàng được đảm bảo, hắn nhẹ nhõm, ôm lấy nàng đi về phía Lâm Dũng đang đứng ngốc bên trong nhìn hắn
“Chăm sóc nàng hộ ta”
Nói xong Vũ Minh liền đi ra ngoài, Lâm Dũng ngay cả tiếp nhận Tô Ánh Tuyết như nào cũng không biết, chỉ sững sờ nhìn về hướng Vũ Minh bước đi
Vũ Mình trong lòng lửa giận trước nay chưa từng có, hắn biết, muốn giết Lâm Khang, chỉ có thể vận dụng thứ bí pháp kia, nhưng hậu quả quá đáng sợ, năm đó hắn từng dùng bí pháp này tàn sát cả tinh vực, đừng nghĩ tinh vực có bao nhiêu người, chỉ cần biết tinh vực nhỏ nhất sở hữu hơn tinh hệ, mà tinh hệ lại nắm giữ hơn tinh cầu có sự sống, số người chết khó có thể đong đếm, nhưng trả giá bằng suốt năm mất lí trí
Hắn không nghĩ nhiều như vậy, hắn bây giờ chỉ có ý nghĩ duy nhất, giết chết Lâm Khang
Bí pháp vận dụng, cơ thể hắn xung quanh không khí bắt đầu vặn vẹo, đó là do hắn hấp thu tử vong khí tức xung quanh, cùng sát khí hợp vào làm xảy ra hiện tượng
Huyết Ma quân thấy Vũ Minh vừa dính quyền của Lâm Khang, bây giờ lại đi ra, hắn chiến lực họ cũng nhìn thấy, nhất thời đám lớn Huyết Ma quân lao về phía Vũ Minh
Cảm thấy bên dưới náo động, bên trên bọn người Lâm Khang Mạc lão nhất thời nhìn xuống, cảnh tượng kế tiếp khiến họ hoài nghi mắt mình có vấn đề
Chỉ thấy vài trăm tên Huyết Ma quân lao về phía Vũ Minh, khoảng cách chỉ còn vài mét, trong tưởng tượng Vũ Minh bị chém thành muôn mảnh lại không thấy, không khí xung quanh Vũ Minh nổi lên những đợt sóng, Vũ Minh dẫm chân mạnh tại chỗ, các đợt sóng đó lao ra ngoài, nhưng nơi đi qua, chỉ còn lại tro tàn, ngay cả thi thể cũng không còn, trong không khí nổi trôi những vệt tro bay tới bay lui, hiện trường nhất thời lâm vào yên tĩnh tới đáng sợ