“Ông chủ, thứ này bán thế nào?”. Lâm Dũng tới quầy hàng cầm lên lọ có ghi “Cường Hóa Dược Tề” hỏi.
Cường Hóa Dược Tề thực chất chỉ là loại cấp thấp dược tề, nó sớm đã bị đào thải do có những dược tế khác chất lượng cao hơn. Tác dụng chủ yếu là để cường hóa chút thể chất, cũng chỉ chút mà thôi.
“À, cái này sao, bình ngàn đồng liên bang”. vị ông chủ kia nói.
“Không phải đâu. Thứ này sớm đã bị đào thải nhiều năm, nào có giá trị ngàn. Nếu như bỏ ngàn mua thứ này ta thà mua mấy thứ trên thị trường giá cao chất lượng còn hơn”. Lâm Dũng nói.
“Vị huynh đệ này, chắc ngươi mới tới, cho nên không hiểu mấy thứ này. Thực ra thứ này so với Cường Hóa Dược Tề trên thị trường yếu hơn không ít, nhưng so với ban đầu thứ kia mạnh hơn nhiều”.
“Hơn nữa ngàn thật không đắt, thứ này dùng cấp ma chủng tạo ra. Ngươi mua Cường Hóa Dược Tề trên thị trường cũng tốn trên ngàn đồng liên bang. Còn thứ này chỉ thấp hơn trên thị trường %, thật không đắt a”. Ông chủ nhiệt tình giải thích.
“Nếu như thật như ngươi nói, thứ này đã sớm phổ biến đầy đường rồi”. Lâm Dũng lắc đầu nói.
“Thực ra thứ này còn có chút tác dụng phụ. Đó là khiến người dùng sinh ra chút đau đớn, cho nên thị trường cũng không có cung cấp thứ này. Chỉ có chúng ta những người săn ma đoàn mới chịu dùng. Ngươi thử nghĩ xem, dùng bình này tương đương với bình trên thị trường, lại tiết kiệm tới hơn ngàn”.
“Làm săn ma đoàn, đâu phải ai cũng có tiền. Chịu đau chút tiết kiệm ngàn, ai lại không làm đâu, ngươi nói đúng không?”. Ông chủ cười nói.
“Đau đớn cũng không phải như ngươi nói chút thôi đúng không? Hẳn là cực kỳ đau đi?”. Lâm Dũng cười cười nhìn ông ta.
“Ây… thật là thế, ha ha, thói quen nghề nghiệp thôi, nhìn ngươi lạ mặt nên muốn thử chút, đừng để ý”. Ông chủ có chút xấu hổ nói.
“Được rồi, cho ta đến bình”. Lâm Dũng nói.
“Tốt, của ngươi đây, tổng cộng ngàn”. Ông chủ quầy hàng lấy bình cho Lâm Dũng.
Đưa tiền xong Lâm Dũng liền cất bình Cường Hóa Dược Tề vào trang bị không gian.
Vũ Minh thấy thế hiếu kỳ hỏi.
“Ngươi mua nó làm gì?”.
“Đương nhiên mang về nghiên cứu a, biết đâu tìm ra giải pháp giải quyết cái tác dụng phụ kia, không chừng ta lại vì nó mà trở nên giàu có đâu”. Lâm Dũng cười cười.
“Được rồi, ngươi làm gì tùy ngươi, nhưng đừng có vì kiếm tiền mà ảnh hưởng tới thực lực, năm sau ngươi thực lực không đủ, ta sẽ không giúp ngươi”. Vũ Minh nói.
“Yên tâm đi, ta biết chừng mực”. Lâm Dũng gật đầu nói.
“Mọi người chú ý, mọi người chú ý”.
Đúng lúc này giọng nói lớn vang lên khiến đám người xung quanh chú ý.
Vũ Minh nhìn qua thì thấy tên thanh niên đang cầm loa kêu gào, hắn có chút hiếu kỳ đi tới xem.
“Mọi người chú ý chút. Hẳn mọi người cũng biết ta là ai đi, không sai, ta là đại biểu cho Thiên Hải săn ma đoàn, lần này chúng ta thu hoạch khá phong phú, cho nên sớm tổ chức ngày. Sau tiếng nữa Thiên Hải săn ma đoàn sẽ tổ chức cuộc đấu giá ma thú tại Thiên Hải phòng đấu giá. Mọi người muốn mua sắm ma thú làm sủng vật hay làm thí nghiệm đều có thể đến”.
“Thiên Hải săn ma đoàn? Đó là ai thế?”.
Vũ Minh hiếu kỳ hỏi người đi đường.
“Ngươi mới tới? Thiên Hải săn ma đoàn là đoàn săn ma mới nổi, dựa vào buôn bán ma thú làm chủ, rất có danh tiếng”. người kia nói.
“Nếu thế sao họ còn phải dùng cách này để truyền tin?”. Vũ Minh kỳ quái hỏi.
Dù sao thời đại này công nghệ rất cao, truyền tin rất đơn giản.
“Chắc ngươi chưa biết, thật ra rất nhiều người cũng không thế nào thích xem tin tức, họ thời gian chủ yếu dành cho tu luyện, săn giết ma thú, họ chỉ quan tâm tới trang bị thế nào, đan dược dược tề ra sao. Dù cho thật cần ma thú, họ cũng sẽ tìm kiếm chút thường thấy ma thú, mua về chủ yếu để cho gia đình trẻ nhỏ chơi đùa. Chứ cấp cao ma thú họ thật đúng là không có hứng thú”. người kia nói.
“Nếu đã không có hứng thú sao còn phải dùng cách này? Chẳng phải vô ích sao?”. Vũ Minh hơi bất ngờ.
“Ha ha, thật ra cũng không phải như thế, sở dĩ Thiên Hải săn ma đoàn có tiếng là vì họ bán ma thú giá cả rất hợp lý, rẻ hơn thị trường tới - %, nhiều người tham khảo giá thị trường thấy không mua nổi, nhưng ở đây lại có thể. Như ma thú dùng làm chiến sủng, những thứ kia trên thị trường kia thường dành cho những người giàu, người nghèo chúng ta mua không nổi”.
“Ra là thế, vật có thể mua sắm bất kỳ loại ma thú nào?”. Vũ Minh tò mò hỏi.
“Vậy thì không phải, chỉ có thể mua sắm cấp ma thú trở xuống, cấp ma thú tương đương Hợp Đạo cảnh cường giả, rất khó bắt. Chỉ có những đoàn đội lớn mới có thể bắt sống được thôi”. người kia lắc đầu nói.
Vũ Minh hơi gật đầu, dù sao bắt sống ma thú rất khó khăn, cấp nhỏ con dễ nói, cấp trở lên lại hoàn toàn khác biệt.
Cấp trở lên là cảnh giới hoàn toàn mới, như cấp ma thú, thường thường được dùng cho cấp ấu niên kỳ ma thú, cấp là phát triển kỳ, cấp là trưởng thành kỳ. Tương đương Hợp Đạo cảnh từ tầng tới tầng đỉnh phong.
Nghe đồn có tồn tại cấp ma thú, nhưng cũng chỉ là nghe đồn mà thôi. Cũng chưa có ai gặp qua cả.
“Đi không?”. Vũ Minh quay qua nhìn Lâm Dũng hỏi.
“Đương nhiên là đi rồi, ta cũng thật hiểu kỳ, rốt cuộc thì đấu gia ở đây so với những chính quy phòng đấu giá kia như thế nào đây. Ta còn thật chưa gặp được đấu giá ma thú đây”. Lâm Dũng cười nói.
Thế là người Vũ Minh cùng Lâm Dũng theo dòng người đi tới Thiên Hải phòng đấu giá.
Nhìn phòng đấu giá khổng lổ kia, Vũ Minh có chút bất ngờ nói.
“Có phòng đấu giá thế này, Thiên Hải săn ma đoàn thật đúng là không đơn giản”.
Dù sao căn cứ tiếp tế trên toàn thế giới đều thuộc về liên bang, cũng không phải của cá nhân hay tổ chức nào. Muốn có được nơi lớn thế này, Thiên Hải săn ma đoàn chắc chắn có người chống lưng, hơn nữa người này địa vị rất lớn.
Đất đai ngoài vùng hoang dã giá trị so với bên trong vòng năng lượng phải gấp lần trở lên.
Vũ Minh cùng Lâm Dũng hiếu kỳ nhìn xung quanh.
Nơi này khắp nơi đều là những chiếc lồng năng lượng, bên trong đặt từng con ma thú khác nhau, thậm chí ngoài cửa ra vào phòng đầu giá còn đặt con cấp ma thú làm trấn tiệm, thật đủ xa xỉ.
Nơi này cũng không phải rất chuyên nghiệp, so với những phòng đấu giá đỉnh cấp kém xa. Nhưng nó lại có loại cảm giác gần gũi, tự do hơn rất nhiều.
Đám người xung quanh thì đánh giá ma thú, từ ngoại hình cho đến tính cách.
Thực chất những ma thú này cũng không có gì là nổi bật, cấp thấp ma thú thắng ở chỗ ngoại hình, như vài con Bạch Thố, hoặc như Hoa Miêu. Còn cấp cao ma thú… không nhắc tới cũng được.
Hơn nữa chỗ này cũng chỉ là để trưng bày, còn ma thú để đấu giá thì sẽ không mang ra đây.
Rất nhanh giờ liền trôi qua, những người muốn đấu giá phải xác nhận tài khoản có trên tỷ liên bang hoặc những vật phẩm có giá trị tương quan.
Những người còn lại thì chỉ có thể ở bên ngoài thăm quan cùng xem buổi đấu giá qua màn hình.
Vũ Minh cùng Lâm Dũng được đưa vào căn phòng riêng. Chỉ những người sở hữu tài sản trên tỷ mới có thể có phòng riêng cùng thẻ VIP.
Tất nhiên người họ chưa có thể VIP, nhưng trước khi đi Vũ Minh cũng đã sớm lấy khoản tiền lớn tới tỷ từ cha của hắn, và số tiền mà người có đủ để vào phòng riêng rồi.
Tất nhiên Lâm Dũng cũng có dư thừa chỗ tiền đó. Dù sao hắn cũng đang trong tay tài chính của toàn bộ Lâm gia.
Vũ Minh cùng Lâm Dũng là số , do người đi cùng nhau cho nên được sắp xếp vào cùng phòng. Thoáng cái buổi đấu giá liền bắt đầu.
“Xin chào các vị. Tôi là Nhã Lan, sẽ là người chủ trì buổi đấu giá ngày hôm nay. Có lẽ trong số các vị, có người còn chưa biết rõ về những vật phẩm đấu giá này, hoặc cũng có thể chỉ đi ngang qua vào xem náo nhiệt. Nhưng yên tâm, từng sản phẩm của chúng tôi đều là cực phẩm, cho nên các vị nếu có ý muốn đấu giá cạnh tranh, như vậy đừng lo lắng, bất kỳ có sai lầm nào, chúng tôi sẽ gấp lần giá trị sản phẩm bồi thường”.
Đứng trên đài là cô gái vô cùng dễ nhìn, rất xinh đẹp, cũng không lạ gì trẻ tuổi như nàng lại có thể trở thành chủ trì buổi đấu giá.
“Được rồi, không kéo thời gian nữa, như vậy mời các vị xem ma thú đầu tiên đấu giá”.
Ngay sau đó, người mang lên cái lồng được che đậy bằng tấm vải lụa. Họ mang ra giữa sảnh, sau đó kéo xuống tấm vải.
Bên trong ma thú lộ ra trước ánh mắt của mọi người.
“A, là con Thanator, cấp ma thú”.
“Không nghĩ tới họ lại bắt được con Thanator, thứ này đặc biệt khó bắt a”.
“Đúng thế, lúc trước ta còn nhớ đoạn video cảnh bắt Thanator, nó hung hãn đến mức bị bắt xong tự sát đây”.
“...”.
Đám người nhìn thấy Thanator hơi kinh ngạc chút.
“Các vị”. Nhã Lan lớn tiếng nói.
Đám người nghe thế nhất thời yên lặng.
“Ta biết các vị đang có rất nhiều điều tò mò, nhưng hãy tập trung vào chuyện chính”.
“Hẳn là các vị cũng không xa lạ với Thanator, loại ma thú hung hãn nổi tiếng này.
“Thanator vốn sinh trưởng ở vùng nhiệt đới, cho nên bắt nó rất khó khăn, chúng ta phải trang bị tân tiến nhất dò nhiệt thiết bị. Hơn nữa lại còn hy sinh vị võ giả mới có thể bắt sống nó”.
“Mọi người hẳn là biết Thanator có thể tiến hóa, trưởng thành kỳ có thể đạt tới cấp , thậm chí là cấp ma thú. Cho nên nếu sở hữu nó, tương lai các vị liền có trợ thủ vô cùng cường đại”.
“Như vậy chúng ta sẽ bắt đầu với giá khởi điểm là triệu đồng liên bang”.
Nhã Lan cao giọng nói.
“ triệu”.
“ triệu”.
“ triệu”.
“...”.
“ triệu”.
Rất nhanh con số liền đẩy lên triệu đồng liên bang. Dù sao đây là con ma thú cấp còn sống, giá trị so với đã chết lớn hơn nhiều.
“ triệu lần thứ nhất”.
“ triệu lần thứ hai”.
“ triệu lần thứ ba”.
“Chúc mừng số thành công lấy được Thanator. Như vậy cuối buổi đấu giá mời số tới đại sảnh để giao dịch”. Nhã Lan đứng trên đài cười nói.
“Ngươi không muốn mua à?”. Vũ Minh nhìn qua Lâm Dũng hỏi.
“Không hứng thú lắm. Nó không phải thứ ta thích”. Lâm Dũng lắc đầu.
Vũ Minh nghe thế gật đầu không nói gì thêm.
“Như vậy sẽ đến sản phẩm thứ ”.
“Đây là con cấp ma thú…”.
“...”.
Rất nhanh liền đã qua con ma thú được đấu giá.
“Kế tiếp là con cấp ma thú, Linh Miêu”.
“Có lẽ mọi người kỳ quái Linh Miêu vốn dĩ là trưởng thành cấp ma thú, nhưng tại sao lại có cấp ma thú Linh Miêu. Như vậy để ta giải thích, sở dĩ con Linh Miêu này có thể đạt tới cấp ma thú, vì nó là con ma thú đột biến”.
“Chúng ta không biết nó lai tạp với loại ma thú nào, nhưng nó vô cùng xinh đẹp. Thích hợp cho các nữ võ giả làm chiến sủng. Mời các vị chiêm ngưỡng chút”.
Nhã Lan nói xong, đám nhân viên liền kéo ra tấm vải.
Đập vào mắt đám người là con Linh Miêu vô cùng lớn, cao phải tới hơn mét, chiều dài cũng trên mét.
Toàn thân bộ lông đều là màu trắng tuyết, rất nhiều lông. Đặc biệt hơn là đôi mắt màu xanh dương cùng xanh lá, khác hẳn với những họ nhà mèo khác. Hơn nữa lại đặc biệt dễ nhìn, quả thật là lợi khí tán gái.
“Ta muốn nó”. Lâm Dũng đôi mắt sáng ngời nhìn con Linh Miêu kia, Vũ Minh nghe thế khinh bỉ câu.
“Thôi đi, ngươi mua được cũng không có tác dụng, Tố Như của ngươi cũng sẽ nhận không được. Thứ này ta cần”.
“Ngươi cần làm gì?”. Lâm Dũng có chút sửng sốt.
“Ta cảm thấy nó vô cùng thích hợp Tuyết nhi”. Vũ Minh nói.
“Ngươi nói cũng đúng, Tô Ánh Tuyết mà kết hợp với con Linh Miêu này thật đúng là nhân gian mỹ cảnh”. Lâm Dũng không khỏi gật đầu nói.
“Như vậy giá khởi điểm là tỷ, không có hạn mức cao nhất”. Nhã Lan lớn tiếng nói.
“, tỷ”.
“, tỷ”.
“, tỷ”.
“...”.
Vũ Minh cũng không có ngay lập tức đấu giá. Hắn đang chờ cho còn ít người đấu giá hơn rồi ra tay, đỡ phiền phức nói nhiều lần.
“ tỷ”.
Con số được đẩy lên tới tỷ đồng liên bang, đến lúc này rất nhiều người lâm vào lưỡng lự.
Con Linh Miêu này tuy đẹp, nhưng giá trị tỷ, họ thật đúng là khó mà không đau lòng.
“, tỷ”. lần này Vũ Minh ra giá.
“, tỷ, còn ai đấu giá nữa không?”. Nhã Lan hỏi.
“, tỷ”.
“ tỷ”. Vũ Minh lần nữa lên tiếng.
“ tỷ. Còn ai khác không?”.
“ tỷ lần thứ nhất”.
“ tỷ lần thứ hai”.
“ tỷ lần thứ ba”.
“Thành giao”.
“Ngươi thật đúng là phí phạm a, giá trị nó cao lắm là , tỷ mà thôi”. Lâm Dũng bên cạnh cười nói.
“Hài lòng là được”. Vũ Minh đáp.
“Ngươi trâu”. Lâm Dũng cười nói.
Dù sao họ cũng không phải là người thiếu tiền. Có lẽ đối với người khác như thế là phí phạm. Nhưng đối với họ như thế thật đúng là không nhiều.
Rất nhanh cuộc đấu giá liền đi tới cuối cùng, trong thời gian này Vũ Minh cũng chỉ đấu giá thêm con cấp ma thú có ngoại hình khá đẹp mắt. Đem về tặng cho em gái hắn.
Lâm Dũng thì từ đầu đến cuối cũng không có mua lấy con. Hắn mục đích xem náo nhiệt là chính. Hơn nữa cũng không có con nào khiến hắn vừa lòng.
“Sản phẩm cuối cùng, đây là loại ma thú vô cùng kỳ lạ, chúng ta cũng chưa từng gặp bao giờ. Mặc dù chỉ là con cấp ma thú vô cùng nhỏ yếu. Nhưng nó có đặc điểm là có đôi cánh vô cùng mỹ lệ. Nhìn lâu vào đôi cánh đó người tinh thần yếu kém có khả năng lâm vào ảo giác”.
“Chúng ta không biết đây là loại ma thú nào, cũng không biết có phải là loại biến dị hay không, nhưng là sau nhiều cuộc thử nghiệm. Kết quả đều không có phát hiện cái gì”.
“Tuy nhiên năng lực của nó vô cùng thần kỳ, ngoài có khả năng gây ảo giác, còn có thể khiến cho người khác an thần tĩnh khí. Nếu như muốn đột phá, có nó ngươi sẽ có thể an tâm hơn rất nhiều. Dù sao giữ tâm bình thản khi đột phá không phải ai cũng làm được”.
Nhã Lan cười nói, sau đó vung tay lên. Miếng vải che khuất ma thú kia liền bay mất.
Để lộ ra bên trong là con ma thú hình dáng kỳ lạ.
Nó có đôi cánh vô cùng xinh đẹp, đó là màu đen tuyền vô cùng bắt mắt, bên trên có những hoa văn kỳ lạ. Thân hình giống như là con báo nhỏ, bộ lông màu đen tuyền. So với con báo đen nhỏ cũng không khác chút nào. Nhưng trên đầu nó lại mọc ra cái sừng nhỏ, cùng đôi cánh đen kia.
Nhìn thấy nó Vũ Minh chấn động vô cùng.
Cái này…
Cái này nào phải ma thú.
Đây là thế nào?.
Vũ Minh suy nghĩ có chút hỗn loạn.
Bởi vì nhìn nó trong thật giống ma thú, nhưng là Vũ Minh biết, nó cũng không phải ma thú. Mà là trong những sinh vật đỉnh cao trong vũ trụ, Thôn Phệ Thú.
Hơn nữa lại là con Thôn Phệ Thú còn non. Nhìn qua cũng chỉ mới sinh ra vài năm mà thôi.
Thôn Phệ Thú vô cùng cường đại. Có thể dùng đáng sợ để hình dung.
Một con Thôn Phệ Thú trưởng thành có thể sánh ngang với Đế Cảnh, hơn nữa thần thông thôn phệ của nó vô cùng khủng bố. Nó có thể thôn phệ mọi thứ, từ vất chất đến không gian.
Trong truyền thuyết nó thậm chí còn có thể thôn phệ cả thời gian. Có khả năng làm cho vũ trụ tan biến.
Tuy nhiên kiếp trước hắn từng gặp qua Thôn Phệ Thú, nhưng đa số đều là phát triển kỳ, ngay cả con ấu niên kỳ hay trưởng thành kỳ cũng không có.
Đa số phát hiện Thôn Phệ Thú đều bị giết sạch. Cũng không phải họ sợ hãi nó, mà là nó giá trị vô cùng lớn. Đôi cánh có thể chế tạo thành Chí Bảo phi hành khí. Hơn nữa lại có thể tham khảo hoa văn trên đôi cánh để tham ngộ quy tắc.
Hai cái sừng của nó còn có thể rèn làm vũ khí Chí Bảo cấp bậc. Hơn nữa lại là cực phẩm chí bảo.
Không phải trong vũ trụ không có ai biết lúc trưởng thành nó thế nào. Mà là bởi vì giá trị đồ vật trên thân thể nó đáng giá hơn nhiều tên Đế Cảnh trợ thủ.
Hơn nữa tài nguyên để giúp cho nó trưởng thành cần tiêu tốn con số vô cùng khủng bố. Đủ để khiến cho đế quốc duy trì năm.
Hơn nữa lại đặc biệt cần vài thứ vô cùng quý hiếm. Lại rất thưa thớt, rất khó tìm. Thôn Phệ Thú cần nó để phát triển. Không có nó thì không có cách nào để trưởng thành.
Và quan trọng hơn là có tiền cũng khó mà mua được. Không phải ai cũng vì tiền mà bán đi những thứ đặc biệt vô giá đó.
Nhiêu đó cũng đủ để khiến cho tất cả mọi người đều lùi bước rồi.
Nhất định phải có được nó.
Mặc dù không biết tại sao Thôn Phệ Thú lại xuất hiện ở trái đất, nhưng hắn biết mình nhất định phải có được nó.