Chúa Tể Vũ Trụ

chương 171: tử vong, vũ minh tâm tư

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vũ Minh nói xong, cả đám đều lặng ngắt như tờ

Hắn nói không sai, tăng lên % sức mạnh cơ thể cùng chân nguyên lực dưới áp lực như này không phải quá mức khó khăn. Nhưng là họ rốt cuộc có chịu nổi trọng lực càng mạnh đè ép hay không.

Đừng nghĩ rằng gấp hay là gấp , gấp lần trọng lực rất ghê gớm, dù cho họ thật sự đã thích ứng, và cũng có thể thoải mái di chuyển, chiến đấu trong điều kiện đó, nhưng là càng lên cao thì áp lực họ phải chịu càng lớn.

Không phải nhân đơn giản như thế.

Hơn nữa với điều kiện này, không ai có thể giúp họ, chỉ có họ mới có thể tự giúp chính bản thân mình.

Có lẽ làm theo lời Vũ Minh nói… cũng không phải không thể được.

Có lẽ ở đây thoải mái nhất vẫn là Vũ Minh, kế tiếp liền là Lâm Dũng.

Dù sao người họ luyện công pháp luyện thể cực cao, không phải người bình thường có thể so sánh.

Cao Hải cùng Vân Phong cũng không phải người bình thường, toàn đều là con em đại gia tộc, ai sẽ không có át chủ bài bảo mệnh?.

“Liều đi, dù sao mạng cũng chỉ có cái, biết đâu chừng sẽ sống”.

“Nhưng nếu như canh thời gian không chuẩn, chỉ sợ chúng ta sẽ chết”.

“Vậy ngươi nói còn cách nào khác?”.

“Vũ Minh hắn nói đúng, chúng ta không có con đường khác có thể đi, liều mạng có khi có cơ hội sống sót”.

“Thí luyện tiếp tục, lần trọng lực mở ra”. A Linh giọng nói vang lên.

Đám người nhất thời sửng sốt, không nghĩ tới thời gian trôi nhanh thế.

“”.

“”.

“”.

Ngay sau đó, Vũ Minh chỉ cảm thấy cả cơ thể bị phụ tải thêm hàng tấn đồ vật. Cánh tay hắn có chút run lên, nhưng rất nhanh liền trở lại bình thường.

Mặc dù gấp lần trọng lực rất khủng bố, nhưng là đối với hắn, vẫn chỉ là có chút trầm trọng. Có lẽ gấp hay lần trọng lực có thể khiến hắn cảm giác có tính khiêu chiến hơn.

Có số người vừa mới bắt đầu liền kém chút đổ gục xuống. Thân thể họ quá mức nhỏ yếu, không phải ai cũng có thể tu luyện cùng lúc cả luyện thể lẫn chân nguyên lực.

Đó là khoản tài nguyên rất lớn.

Vũ Minh hắn quả thật không thể giúp gì đám người này cả. Bởi vì nếu không chịu đựng được họ sẽ rất nhanh ngã xuống, cố gắng đỡ họ chỉ làm cho cơ thể họ trực tiếp gẫy nát.

Tích tắc, tích tắc.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Một vài người đã có dấu hiệu chịu không nổi, trực tiếp mở ra chân nguyên lực chống đỡ.

Vũ Minh đứng dậy trực tiếp đánh quyền.

Đám người thấy thế nhất thời sững sờ.

Họ còn đang phải cố gắng chống chịu lấy trọng lực đè ép. Vũ Minh hắn lại không có chuyện gì, còn trực tiếp đánh quyền luyện tập tiêu hao thể lực.

Đây là khác biệt giữa người bình thường và thiên tài sao?.

Cái này khoảng cách có chút quá lớn đi?.

Ầm.

Một tên chịu khịu không được, chưa kịp điều động chân nguyên lực chống đỡ trực tiếp bị đè ép nằm bẹp xuống đất.

Đám người nhất thời biến sắc.

Chỉ thấy đột nhiên cái cây đầu nhọn từ dưới nền đâm đi lên, trực tiếp đâm thủng người đó treo lơ lửng trên không, sau đó cơ thể hắn bị trọng lực ép xuống dưới, máu chảy đỏ thẫm nền.

Sau đó cái cây nhọn kia lại chui xuống đất biến mất như chưa từng tồn tại.

“Một người bị loại”. A Linh âm thanh lạnh băng vang lên.

“.…”.

Đám người triệt để sững sờ.

Cái này…

Cần bao nhiêu lực?.

Trực tiếp đâm xuyên cơ thể tên Thông Mạch cảnh, lực lượng dư lại trực tiếp kéo hắn mang lên trên không, sau đó mới bị trọng lực ép xuống.

Cả đám người đều cảm giác dưới chân mình đang đứng là cái bẫy chết chóc khổng lồ.

Lại nhớ tới hơn người tiến vào đây, tuyệt đại bộ phận đều chết sạch, không hiểu sao sau lưng họ đồng loạt đổ mồ hôi lạnh.

Vũ Minh thấy cảnh này hơi nheo mắt chút, sau đó lại tập trung đánh quyền.

Tử vong, chỉ vừa mới bắt đầu.

Ngay phút trót thí luyện gấp lần trọng lực, lại có thêm người nữa chết. Một người vì hao sạch chân nguyên lực cùng thể lực, cơ thể chịu không nổi áp lực trực tiếp bị ép xuống sàn.

Một người khác thì nghe theo Vũ Minh cuối cùng phút tiêu hao sạch thể lực, nhưng lại không khống chế được tốc độ tiêu hao, nối gót người trên.

Đám người ánh mắt quái lạ nhìn Vũ Minh.

Vũ Minh khóe miệng giật giật.

Trách ta rồi?.

Sau khi kết thúc thí luyện gấp lần trọng lực. Toàn bộ mọi người đều không có lên tiếng.

Mấy cái xác chết vẫn còn nằm ở đó. Giờ họ rốt cuộc hiểu % tử vong là cái gì. Họ thật nắm giữ được % còn lại?.

“Đừng có ngồi đó, cũng đừng dùng đan dược. Bắt đầu tiếp tục tiêu hao thể lực đi”. Vũ Minh nhìn đám người nói.

Vừa nghe hắn nói xong, đám người đôi mắt tỏa sáng.

Đúng a.

Sao họ không nghĩ tới cách này?.

Dù sao đan dược tốc độ khôi phục là phút, mà thân thể họ bây giờ vừa mới thoát khỏi lần trọng lực đè ép. Như vậy nếu như lợi dụng phút còn lại tiêu hao sạch sẽ thể lực, ép cho bản thân tới cực hạn, rồi dùng đan dược.

Hiệu quả sẽ thế nào?.

Không chút do dự, đám người lập tức liền đứng dậy học theo Vũ Minh đánh quyền.

Chỉ có Vũ Minh cùng Lâm Dũng là ngồi tại chỗ tiếp tục nghỉ ngơi.

Vân Phong cùng Cao Hải cũng đứng dậy đánh quyền. Chỉ là ánh mắt họ nhìn Vũ Minh cùng Lâm Dũng có chút không bình thường.

Thời gian chớp mắt trôi qua. Gấp lần trọng lực bắt đầu.

Lần trước nhân số từ giảm xuống còn người, lần này trực tiếp gạt bỏ người.

Lần này gấp lần trọng lực, Vũ Minh cùng Lâm Dũng cũng cảm thấy mệt nhọc quá độ.

Lâm Dũng hắn cũng không phải quá mức mệt nhọc, bởi vì thân thể của hắn sớm đã so với ban đầu đi vào đây tăng lên tới phần. Không thể không nói, tốc độ tu luyện của Lâm Dũng đặc biệt kinh khủng.

Quả không hổ danh là công pháp tiền kỳ tăng nhanh nhất vũ trụ.

Cũng không lạ gì khi kiếp trước Cự Linh Đế Quân lại mạnh đến thế. Lâm Dũng lợi dụng trọng lực để tu luyện Phá Toái Bất Diệt Công, tuy rằng không thể đột phá, nhưng là thân thể hắn mức độ tăng lên thật phải dùng khiếp sợ chữ này để hình dung.

Lợi thế mà Phá Toái Bất Diệt Công mang lại quả nhiên đủ đáng sợ. Hiện tại Lâm Dũng hắn đang tiêu hao chân nguyên lực, sau đó hồi phục lại để tăng thêm.

Vũ Minh hắn sau khi đột phá tới bậc thứ của tầng Cửu U Hỗn Độn Quyết liền đã vượt quá % rồi, hắn hiện tại đang tranh thủ thời gian nghỉ ngơi này trực tiếp đột phá tới Thông Mạch cảnh tầng , chân nguyên lực trong cơ thể sôi trào không thôi.

Sau khi khai thông Trung Phủ, Vân Môn, Thiên Phủ, Quan Xung, Dương Trì, Hội Tông

Thiếu Trạch, Hậu Khê, Dưỡng Lão, Dũng Tuyền, Nhiên Cốc, Thái Khê, Đại Đôn, Hành Giang, Thái Xung, Ấn Bạch, Thái Bạch, Tử Gia, Tử Liêu, Hoàn Cốc, Não Không đạo kinh mạch.

Hiện tại hắn đang nhắm tới đạo kinh mạch thứ , Thừa Khắp.

Tầng gồm đạo kinh mạch là Thừa Khắp, Đại Nghênh, Thủy Đột.

Chỉ cần khai thông kinh mạch Thừa Khắp liền sẽ để cho hắn bước vào tầng Thông Mạch cảnh.

Chân nguyên lực không ngừng tích tụ, hình thành từng đợt sóng đánh vào đường kinh mạch kia.

Cho đến khi lần trọng lực tiến tới, hắn vẫn còn duy trì thế tu luyện. Khi nó tiến tới, hắn trực tiếp bị ép phun ra ngụm máu.

Những người khác cũng không kém hắn là bao. Dù cho đã chuẩn bị sẵn tinh thần, nhưng là lần trong lực, điều này khiến họ thật đúng là kém chút bỏ mình.

Cắn chặt răng, chỉ còn lại giờ là sẽ kết thúc, với mức độ như này, Vũ Minh cũng có chút chịu không nổi nói gì người khác.

Hắn cố gắng hấp thụ lấy chân nguyên lực đột phá. Nếu hắn muốn, trước đó vài giờ đã sớm đột phá rồi. Nhưng là hắn muốn ép chính bản thân mình, chỉ có áp lực lớn mới khiến mình nhanh chóng trưởng thành.

Trên thực tế, hắn cũng giấu diếm chút tư tâm.

Ngay khi biết loại kia là đan dược gì, hắn liền có thể để cho toàn bộ đám người sống sót thông qua cửa ải này. Nhưng là hắn không có làm thế.

Đan dược đó có thể để cho người chơi thích ứng với trọng lực, quy tắc là trong thời gian thí luyện, không thể sử dụng đan dược. Nhưng là nếu trước khi bắt đầu vài giây, nuốt lấy đan dược vào liền không có chuyện gì.

Đây là lỗ hổng.

Chỉ cần kiên trì phút, họ liền có thể sống sót dưới trọng lực đè nén.

Nhưng Vũ Minh cũng không có nói ra.

Bởi vì hắn muốn xây dựng thế lực của chính bản thân mình. Đám người này rất không tệ, mặc dù thực lực không ra sao, nhưng chỉ cần có nghị lực, kiên trì, bền bỉ tính cách. Hắn liền sẽ ban cho họ cơ hội.

Điều kiện tiên quyết là họ có thể sống qua cửa ải thứ nhất này.

Cùng trải qua sinh tử, hắn tin tưởng có thể khiến những người này quy phục hắn.

Về phần Cao Hải cùng Vân Phong, hắn cũng chẳng có gì phải lo lắng. Nhìn biểu tình của họ, mặc dù bên ngoài rất chật vật, nhưng hắn dám chắc cửa thứ nhất này họ chết không nổi.

Một giờ phút sau đó, trước ánh mắt khó tin của đám người, Vũ Minh đột phá đạt tới Thông Mạch cảnh tầng sơ kỳ.

Khẽ thở ra hơi, Vũ Minh ánh mắt đảo quanh đám người.

Vừa rồi hắn tập trung đột phá, không quá để ý xung quanh, hiện tại từ người giảm xuống còn người.

Mùi máu tươi tràn lan xung quanh có chút gay mũi, đặc biệt là có người trực tiếp bị ép thành bánh thịt, cũng chẳng cần vận dụng bẫy giết hắn.

Cho đến khi kết thúc, lại mất thêm người nữa, còn lại, chỉ là người lẻ loi.

Quả nhiên Vân Phong cùng Cao Hải không có chuyện gì, mặc dù rất chật vật, nhưng là chết không được.

Những người khác đôi mắt lộ ra vẻ chấn tĩnh, nhưng là nội tâm họ tràn đầy là gợn sóng.

Chết người không đáng sợ.

Bản thân chết đi cũng không đáng sợ.

Đáng sợ là nhìn thấy bản thân muốn chết, nhưng lại không thể làm gì.

Đó mới là lớn nhất bi kịch.

Ngoại trừ người Vũ Minh, Lâm Dũng, Vân Phong cùng Cao Hải, người khác kém chút liền sụp đổ.

“Thí luyện kết thúc, chúc mừng mạo hiểm giả thành công vượt qua cửa ải thứ nhất, mời đi ra ngoài, rẽ vào cánh cửa bên trái nhận lấy phần thưởng của mình”. A Linh âm thanh lạnh lùng vang lên.

“Phần thưởng?”. Vũ Minh nhất thời kinh ngạc.

“Đúng vậy, mỗi qua được cửa liền sẽ nhận được phần thưởng tương ứng”. A Linh âm thanh lại vang lên.

“Sao vừa rồi ngươi không nói?”.

“Các ngươi không hỏi”. A Linh đáp.

“...”.

Mẹ nó chứ.

Đây là cái gì logic? Đã bắt ép chúng ta qua cửa thì cũng phải nói là sẽ có phần thưởng chứ?.

Có tên nào đầu óc bình thường sẽ đi hỏi vấn đề này nếu như gặp phải tình trạng này? Ngươi nói cho ta biết?.

Trong lòng chửi bới trí năng sinh mệnh A Linh không thôi, đang muốn đi ra ngoài thì thấy đám người ngồi trên đất, đặc biệt là tên kia, không có lấy chút tinh thần.

“Không sao chứ?”. Vũ Minh đi đến trước mặt người kia hỏi.

Bị Vũ Minh câu nói đánh tỉnh, họ giật mình nhìn lên ngơ ngác hỏi.

“Ta còn sống sao?”.

“Bốp”.

Vũ Minh không chút do dự cho cái bạt tai xuống.

“A… Ngươi bị điên sao? Sao đánh ta?”. Tên kia bị Vũ Minh đánh đau, nhất thời phẫn nộ nói.

“Ta có thói quen đánh xác chết”. Vũ Minh lạnh nhạt đáp.

Thần mẹ nó có thói quen đánh xác chết.

Ta chẳng phải chỉ nói câu thôi sao? Đánh ta cũng coi như xong, ngươi lại còn miệng tiện nói ta là xác chết?.

Ta đây là còn sống, còn sống, bằng xương bằng thịt. Ngươi mắt mù sao?.

Ấy…

Hình như chính hắn hỏi bản thân mình còn sống hay không trước thì phải.

“A… thật xin lỗi, ta còn tưởng ngươi chết rồi chứ”. Vũ Minh nhún vai nói.

Tên kia cười khổ cái, sau đó xụi lơ nằm xuống đất thở hổn hển.

“Các ngươi cũng không sao chứ?”. Vũ Minh nhìn về mấy người còn lại hỏi.

“Chưa chết”. đám người khóe miệng nhất thời giật giật nói.

“A… đáng tiếc”. Vũ Minh cảm thán câu.

Đáng tiếc?.

Tiếc cái bà nội ngươi.

Đám người trán nổi gân xanh, nếu không phải hiện tại thể lực yếu ớt, hơn nữa tận mắt nhìn thấy Vũ Minh đưới lần trọng lực còn có thể bình tâm đột phá, biết rõ là đánh không lại chắc chắn họ sẽ đồng loạt lao tới đè Vũ Minh xuống đất ma sát rồi.

Thật mẹ nó miệng tiện.

“Ta thật đúng là kỳ quái, ngươi làm sao có thể sống cho đến bây giờ đấy”. Cao Hải nhếch môi nói.

“Không có cách, Nam Thành chính là như thế an toàn”. Vũ Minh thờ ơ đáp.

Ta tin ngươi cái quỷ.

An toàn? Đi con mẹ nó an toàn.

Trên đời này, chẳng có chỗ nào là an toàn cả.

Trực tiếp nói ngươi hậu trường cứng rắn, không ai dám chọc không tốt sao? Tưởng chúng ta là trẻ tuổi không hiểu sự đời sao?.

Nhìn gương mặt méo mó của đám người, Vũ Minh kém chút cười ra tiếng, nhưng vẫn bị hắn nhịn xuống.

“Đi thôi, qua bên kia xem rốt cuộc phần thưởng là gì”. Vũ Minh liếc xuống đất nhìn chút, sau đó dẫn đầu đi ra ngoài.

Đám người nhìn xuống đất nhiều bộ thi thể, khẽ thở dài tiếng rồi đi theo sau.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio