“Công kích?”.
Rất nhanh, Jack liền mở ra một hình lập thể mô phỏng toàn bộ tinh cầu Sofia, chỉ thấy trên bầu trời rơi xuống rất nhiều điểm đỏ và chạm với tinh cầu.
“Đây là...”.
“Chúng đang rải boom”. Jack trầm giọng nói.
“Có vẻ như có người theo chúng ta tới đây”. Vũ Minh liếc nhìn Jack như muốn nói điều gì đó.
“Nhìn ta như vậy làm gì? Lại không phải ta gọi tới”. Jack trừng mắt đáp.
“Chúng muốn đánh sập tinh cầu này sao? Rải nhiều boom như vậy?”. Lâm Dũng nhíu mày nói.
“Không, chúng là đang thăm dò vị trí, xem ra ngươi nơi ẩn núp này bị tiết lộ”. Vũ Minh nói.
“Hẳn là do Lucas cùng Peter bonh hắn. Thật đáng chết”. Jack tức giận đập xuống bàn một cái.
“Nói như vậy… đây là Black Water đoàn lính đánh thuê? Huy động nhân số còn rất lớn a”. Vũ Minh hài hước cười nói.
“Ngươi còn cười được?”. Tô Ánh Tuyết tức giận nói.
“Không, chỉ là nhớ lại chút chuyện thú vị”. Vũ Minh cười lắc đầu nói.
Hắn thật là đúng là nhớ lại chuyện thú vị, năm đó cũng trong tình huống thế này, hắn cũng bị cả một hạm đội truy sát lạc vào một tinh cầu. Nhưng tinh cầu đó lại thuộc yêu tộc, thế là toàn bộ hạm đội bị diệt sạch mà hắn không cần phí chút sức lực nào, sau đó hắn liền trốn mất.
Mà hắn nhớ không lầm, nhân số lần đó so với lần này cũng gần ngang nhau. Tuy nhiên nhìn không ra được có bao nhiêu phi thuyền trên bầu trời, nhưng nhìn số boom được thả xuống hắn liền có thể thể phán đoán ra.
“Yên tâm đi, đây chỉ là boom thăm dò, họ đang xác định vị trí của chúng ta. Nhưng sau khi xác định xong sẽ là cuộc đổ bộ với số lượng lớn phi thuyền đấy”. Jack nói.
“Vậy thì đánh thôi”. Alena nói.
“... Hiếu chiến như vậy?”. Jack có chút im lặng.
“Từ từ sẽ quen thuộc”. Lâm Dũng nhún vai đáp.
“Ngươi là người không có tư cách nói câu đó nhất đấy”. Vũ Minh châm chọc nói.
“Các ngươi muốn vũ khí gì? Súng? Vũ khí lạnh?”. Jack hỏi.
“Cho ta thanh phi tiêu”. Alena nói.
“Ta không cần”. Vũ Minh đáp.
“Vậy còn các ngươi?”. Jack nhìn Tô Ánh Tuyết cùng Lâm Dũng hỏi.
Lâm Dũng thì từ không gian trang bị lấy ra một thanh đại đao. Còn Tô Ánh Tuyết thì giơ lên một thanh kiếm.
“Tốt a”. Jack bàng hoàng nói.
Võ giả chẳng lẽ đều là thích cận chiến? Còn Alena lấy phi tiêu làm gì? Lại chỉ lấy thanh? Hai thanh đủ giết người sao?.
Đáng tiếc hắn không thấy được cảnh trong nhà tù Karita, nếu không chắc chắn sẽ không nghĩ như thế.
Ầm!
Đúng lúc này, một quả boom rơi vào trên ngôi nhà của Jack, nhưng bị lớp thủy tinh bên ngoài cản lại. Đây cũng không phải đơn thuần thủy tinh, mà là loại kia dùng làm cửa kính trên phi thuyền. Hơn nữa còn có tầng từ trường do Jack cải tạo, có thể nói vô cùng kiên cố, có thể chống lại một kích của Diệt Tinh Pháo, C cấp vũ khí.
Dĩ nhiên cấp bậc vũ khí tại đây cũng không có phân chia rõ như vậy, bởi vì phân chia cấp bậc thế này cũng chỉ có trong chiến trường không gian.
“Tới rồi”. Jack trầm giọng nói.
“Chia ra đi, ẩn vào trong rừng cây, đừng để bị thương”. Vũ Minh nhìn mấy người Vũ Minh nói.
Jack ở bên cạnh hơi chút im lặng, đây là tinh cầu của ta a, ngươi thay ta chỉ huy là thế nào? Tuy nhiên hắn cũng không quan tâm nhiều như vậy, đem vũ khí mang trên người, hắn quay người liền đi ra ngoài.
“Jack!”. Vũ Minh đột nhiên lên tiếng.
“Chuyện gì?”.
“Nếu ngươi còn sống, như vậy chào mừng ngươi gia nhập đội ngũ. Yên tâm, nếu ngươi không nguyện ý, ta cũng sẽ không đối với ngươi như thế nào”. Vũ Minh nói.
Jack nhìn chằm chằm Vũ Minh một cái, không nói gì liền ra ngoài.
Sở dĩ Vũ Minh nói thế, hoàn toàn là do linh vật. Ban đầu hắn cũng không định để Jack gia nhập, nhưng sau khi biết được Jack là người chiếm được linh vật, hắn liền cải biến chủ ý.
Hắn có thể nhìn ra, Jack thuộc kiểu người cuồng khoa học, mà lại còn là tộc người Yodan, còn được linh vật cường hóa trí tuệ, như vậy hắn thành tựu chắc chắn không thấp. Có người như hắn tại, vũ khí là không cần lo lắng, nói không chừng sau này hắn có thể dùng khoa học chế tạo ra Trọng Bảo, thậm chí là Linh Bảo cấp vũ khí cũng không chừng.
Vũ Minh từ không gian trang bị lấy ra sợi vải màu trắng, đây là thứ hắn lấy được tại bảo khố của Atlantis khi còn ở trái đất, tuy nhiên không rõ cấp bậc, nhưng ít nhất có thể dùng nó cản đạn a. Độ cứng của nó Vũ Minh rất ít gặp được, hơn nữa lại còn có thể tái sinh.
Nhìn khu rừng trước mặt, Vũ Minh nở ra nụ cười khát máu.
Cuộc sắn… bắt đầu.
…
“Là chỗ này?”.
“Chính là chỗ này, đội trưởng. Tuy nhiên không rõ vị trí cụ thể vì nơi này có che đậy trang bị, nhưng qua thăm dò, toàn bộ tinh cầu chỉ có duy nhất một kiến trúc, như vậy chúng chỉ quanh quẩn đâu đó quanh đây thôi”.
“Vậy thì cho người xuống đi, thứ kia nhất định phải đoạt lấy, dù sao nó đáng giá tỷ đơn vị a”.
Không sai, hắn là nhận được Lucas cùng Peter tín hiệu nên mới có thể đuổi theo tới đây. Không chỉ thế, qua một số con đường hắn biết được, có người mua thứ kia. Cho nên hắn mới tin tưởng Lucas cùng Peter.
“Nhưng mà đội trưởng, tình báo cho biết có mấy người võ giả ở cùng hắn, như vậy…”.
“Không có chuyện gì, võ giả mà thôi, cũng không phải chưa giết qua. Kêu các huynh đệ mỗi người thân thủ một cái khóa chân nguyên. Ta còn không tin đám võ giả đó có thể lấy một đích trăm người trang bị tận răng. Bắt đầu đổ bộ!”.
“Rõ, đội trưởng”.
Ngay sau đó, tên kia liền bắt đầu liên lạc.
“Toàn bộ chú ý, bắt đầu đổ bộ”.
Rất nhanh, hàng trăm chiếc phi thuyền bắt đầu hạ xuống, từ bên trong đi ra rất nhiều người, đủ mọi chủng tộc, đủ mọi màu da. Ừm, nếu như phân loại ra có thể hợp thành bảy sắc cầu vồng đây.
Phi thuyền sau khi thả lính xuống thì bắt đầu trên bầu trời tuần tra.
Mà lúc này, Vũ Minh đang ngồi trên một cái cây lớn nhìn bên dưới hàng trăm tên lính đánh thuê đang tìm kiếm khắp nơi, hắn khẽ cười lạnh một tiếng. Rút ra một thanh chủy thủ.
Hắn không không ngu mà đi cùng đám người này cứng đối cứng, hỏa lực của đối phương đủ đem hắn bắn thành cặn bã.
Hắn làm chính là dùng hắn am hiểu nhất bây giờ - ám sát.
Không sai, bước vào Tử Linh cảnh chỉ là đem nguyên tố dung hợp cùng chiêu thức, nhưng không có nghĩa trước đó sẽ mất đi. Cho nên hắn có thể đem hắc ám bao phủ nơi này.
Trong nháy mắt, cả một vùng lớn bị bóng tối bao phủ.
Đám lính đánh thuê giật mình một cái, cũng không có hoang mang, đeo lên nhìn ban đêm công năng, tầm nhiệt cùng mở đèn cường quang.
Còn rất chuyên nghiệp đâu này.
Vũ Minh nhìn cái, sau đó từ trên cây thả người xuống, dựa vào hắc ám ẩn dấu bản thân, hắn bắt đầu gặt hái từng đợt sinh mạng. Hắn vận dụng thuần thục kỹ năng của mình, đem bản thần hoàn mỹ che giấu đi.
Ở một nơi khác.
Alena cũng đang ngồi ở trên cây, trên đầu lơ lửng hai thanh phi tiêu, nhìn chằm chằm đám lính đánh thuê di chuyển. Nàng nở ra nụ cười, bàn tay huy động điều khiển thanh phi tiêu, xé gió mà đến.
Từng tiếng kêu thảm vang lên, chỉ trong nháy mắt liền có trên người bị giết. Mà con số cũng không dừng lại ở chỗ đó.
Ngược lại là Lâm Dũng, hắn không ẩn dấu, cũng không đánh lén. Mà trực tiếp vác đại đao lao vào giữa đám người quần ẩu.
Quả thật chính là một con chó điên.
Tô Ánh Tuyết thì đơn giản hơn, nàng chỉ đứng đó, không có người nào tấn công nàng. Bởi vì trên người nàng phát ra một loại mị lực đem toàn bộ đám người đều cho mê mẩn, chỉ đứng ngây ngốc tại đó nhìn lấy nàng.
Việc Tô Ánh Tuyết cần làm chính là cầm lên kiếm đi tới, sau đó đem từng người một giết chết.
Nhiều đơn giản a.
Đương nhiên cũng không thiếu những người có ý chí lực mạnh mẽ, đáng tiếc là không một người có thể gây nguy hiểm cho nàng, bởi vì nàng đều hoàn mỹ ẩn trốn, dùng những người bị nàng mê hoặc làm bia đỡ đạn.
Mà ngược lại, Jack lại có chút chật vật, hắn am hiểu là sáng tạo chạy trốn, trộm cắp… mà không phải đánh nhau.
Hắn vừa mới giết được vài người liền bị cả trăm người đuổi giết.
Nhưng đó cũng không phải là Jack hắn sợ, hắn là đang dụ dỗ đám người vào cạm bẫy của mình. Mỗi một vị trí hạ chân của hắn đều hoàn mỹ tránh đi bẫy rập, mà những tên lính đánh thuê kia thì làm không được.
Cho nên rất nhiều tiếng kêu tham vang lên.
Săn giết, vẫn còn đang tiếp tục.