Nhìn Vũ Minh đứng trên võ đài, cả đám người đều lặng ngắt như tờ, đây chính là thực lực top sao? Chênh lệch cũng không như thế lớn a?
Tô Ánh Tuyết cùng Vũ Na cũng khó tin, hai người họ hoàn toàn dùng toàn bộ thực lực nhưng ngay cả quần áo của Vũ Minh cũng không chạm tới, thân pháp này có chút khủng bố
Nhưng mà tại sao hắn không ra tay với người họ? Đây gần như là ý nghĩ trong đầu của những người tại đây
Tô Ánh Tuyết cùng Vũ Na liếc nhìn nhau, sau đó cắn răng lao tới
Do quay lưng lại phía người họ nên Vũ Minh không biết gì. Khi hai người họ sắp đánh tới Vũ Minh thì hắn ta đột nhiên quay người lại, tay hóa chưởng đánh ra, hắn chỉ là cảm nhận thấy có người đánh lén liền theo bản năng phát ra, nhưng chờ nhận ra người, hắn giật mình thu tay lại
Vũ Na cùng Tô Ánh Tuyết cũng giật mình không kém, họ vốn tưởng rằng mình hành động rất nhanh, nhưng không ngờ Vũ Minh hắn lại nhận ra được, nhưng khi nhìn thấy Vũ Minh thu lại song chưởng họ lại hoảng hốt
Bởi vì họ vẫn trong tư thế đánh tới, khoảng cách này đã không có cách nào thu tay lại, tiếp đó sự việc xảy ra ngoài dự đoán của mọi người
Vốn tưởng rằng Vũ Minh chưởng sẽ đánh bay vị thiếu nữ xinh đẹp, ai ngờ rằng cuối cùng hắn thu tay, tiếp đó Vũ Minh liền đón nhận đòn toàn lực của Vũ Na cùng Tô Ánh Tuyết, mà quan trọng hơn, trong đó lại có chưởng đánh vào ngay vị trí trái tim của hắn
Vũ Minh bắn ngược ra phía sau bay ra khỏi võ đài, kèm theo đó là ngụm máu bắn ra trên không trung
Bịch cái, Vũ Minh rơi trên mặt đất, sống chết không rõ
Vũ Na cùng Tô Ánh Tuyết sững sờ, người không nghĩ được gì, giờ khắc này đầu óc họ hoàn toàn trống rỗng
Nhìn bộ dáng hiện tại của Vũ Minh, Tô Ánh Tuyết trái tim đột nhiên nhói cái, sau đó nàng giật mình tỉnh lại, lao tới phía Vũ Minh đang nằm
“Vũ Minh, ngươi tỉnh lại, Vũ Minh, đừng làm ta sợ” Tô Ánh Tuyết đỡ lấy đầu của Vũ Minh đặt vào lòng nàng, nước mắt không ngừng rơi, nàng hiện tại tự trách bản thân, nếu không phải Vũ Minh thấy nàng mới thu tay lại thì sẽ không có chuyện này
Mạc lão chậm hơn chút, khi Tô Ánh Tuyết chạy tới ông ta mới tỉnh người lại, sau đó gấp gáp chạy tới
Chỉ là chuyện kế tiếp làm ông ta không biết nên tức giận hay cười
Chỉ thấy Vũ Minh đang nằm trong vòng tay Tô Ánh Tuyết đột nhiên mở mắt ra dọa không ít người, sau đó hắn nhe răng cười nói
“Ánh Tuyết, ngươi lại khóc rồi, xấu lắm a” hắn vừa nói vừa đưa tay lên lau nước mắt của nàng
Tô Ánh Tuyết thấy Vũ Minh mở ra mắt rất là mừng rỡ, nhưng nghe câu nói của hắn nàng lại sửng sốt, sau đó ánh mắt tức giận đánh hắn cái
“Ngươi gạt ta, khốn kiếp” nói xong nàng liền đẩy hắn ra sau đó tức giận đi về phòng
Mạc lão đứng bên, tay chống eo, tay bóp chán nói
“Ngươi thật đúng là sẽ chơi, ta thật đúng là phục ngươi rồi, diễn kỹ này… ngươi làm sao làm được?”
Không phải Mạc lão không có kiến thức, mà quả thật vừa rồi Vũ Minh đúng là bị thương, chỉ là trong chớp mắt đó, sinh mệnh lực từ vũ trụ nhỏ lao ra bảo vệ trái tim hắn cho nên hắn chẳng hề hấn gì, chỉ bị chấn động chút quanh tim nên phun ra chút máu mà thôi, không hơn
Vũ Minh cười không nói gì, chỉ mở miệng hỏi lại
“Ta rơi khỏi võ đài, xem như thua a?”
Nghe thế Mạc lão bừng tỉnh, tiểu từ này thi đấu còn phân tâm tán gái? Thật mẹ nó cực phẩm. Giờ ông ta đã hiểu, hắn hoàn toàn là diễn kịch đễ cho Vũ Na cùng Tô Ánh Tuyết thắng
Cái này diễn kỹ… mẹ nó tuyệt a
Đầu tiên bày ra thực lực tuyệt đối đánh bại mọi người, sau đó giả vờ thu tay lại vì không nỡ tổn thương hai người Tô Ánh Tuyết và Vũ Na, kết quả cuối cùng họ sẽ thắng, rồi lại giả vờ bị thương khiến Tô Ánh Tuyết áy náy, tiếp đó càng kinh khủng. Khi Tô Ánh Tuyết đang áy náy với hành động của mình, Vũ Minh hắn vậy mà mở mắt tỉnh lại khiến Tô Ánh Tuyết tức giận hắn lừa nàng, sau đó nàng bỏ đi
Tuy rằng có thể Tô Ánh Tuyết chỉ tức giận vì Vũ Minh gạt nàng, nàng tức giận bỏ đi, nhưng những người ở đây lại có cái nhìn hoàn toàn bất đồng
Họ đoán rằng những gì Vũ Minh vừa làm là đang công bố với họ rằng:
“Ta có thực lực, các ngươi đánh không lại ta”
“Tô Ánh Tuyết đã là người của ta, thấy không, nàng quan tâm ta”
“Nàng là nữ thần? Rất xin lỗi, nàng quan tâm ta mà không phải các ngươi”
Đây gần như là ý nghĩ trong đầu của họ lúc này
Nếu Vũ Minh biết đọc suy nghĩ, nhất định sẽ nói
“Ta thật bị thương, các ngươi nghĩ nhiều rồi”
Rất nhiều người ở đây đều khó chịu nhưng lại không nói được gì, đánh thì đánh không lại hắn, so nhan giá trị cũng không hơn, so tiền tài… thật xin lỗi, không tồn tại
Hôm qua hắn hôn nữ thần Tô Ánh Tuyết, hôm nay nữ thần vì hắn quan tâm. Người với người sao lại chênh lệch lớn như thế đây?
Chỉ có người ở đây khác với mấy người còn lại, hắn chính là Sở Tề
Hiện tại trong mắt hắn chỉ có thù hận
Lần đó trong lớp hắn bị Vũ Minh đạp cước khiến hắn mất mặt, sau đó lại bị Vũ Tiểu Phụng chút giận lên đầu, thế là hắn muốn trả thù
Hắn dùng số tiền lớn để mua loại dược tề quý hiếm - Biến Dị Chân Nguyên dược tề
Thứ này không chỉ hiếm, mà còn là hàng cấm, bởi vì người dùng rất dễ bị ảnh hưởng tới đầu óc, dễ kích động, khó kiểm soát hành vi của mình
Người dùng thứ này chân nguyên trong cơ thể sẽ phát sinh biến dị mãnh liệt, nó sẽ mạnh mẽ cường hóa chân nguyên lực trong cơ thể của mình đến mức tận cùng, khi dùng xong sẽ nhảy vọt vài cấp
Quan trọng hơn là, nó tiêu hao nửa sinh mệnh lực trong cơ thể
Sở Tề cũng biết điều đó, cho nên từ ngày hôm đó hắn đã tìm kiếm vật phẩm tăng cường sinh mệnh lực, hắn tìm được loại hoa - Tử Diệp Linh Lan
Một loại hoa rất quý hiếm, thứ này hắn dùng gần như toàn bộ gia sản mình có để đổi lấy
Đêm qua hắn đã lặng lẽ dùng cả thứ này, thực lực bây giờ từ Tụ Huyết tầng vọt thẳng vào Tụ Huyết đỉnh
Ngày hôm qua gặp cảnh Vũ Minh cùng Tô Ánh Tuyết hôn nhau, hắn nội tâm nổi lên sát khí
Hắn đã tính toán tất cả, khi người ký kết sinh tử chiến, trừ khi ảnh hưởng tới tương lai nhân loại, bất kỳ ai cũng không được can thiệp vào, đây là tối kỵ, không ai dám vi phạm
Hơn nữa, sinh tử chiến, có thể vận dụng bất kỳ thủ đoạn nào, hắn đã tính toán tất cả đường lui cho mình
Hắn chờ chính là hôm nay
Hắn muốn trước mặt mọi nhục nhã Vũ Minh, phế bỏ hắn, giết hắn
Vừa rồi nhìn Tô Ánh Tuyết tỏ ra quan tâm Vũ Minh, hắn tinh thần dần bị Biến Dị Chân Nguyên dược tề ảnh hưởng
Hắn làm ra điên cuồng hành động, hắn bước đi lên trước mặt Vũ Minh, trước ánh mắt khó hiểu của mọi người, hắn mở miệng
“Vũ Minh, ta muốn khiêu chiến ngươi”
Vũ Minh ánh mắt đang nhìn về phía Tô Ánh Tuyết bỏ đi, đột nhiên nghe có người khiêu chiến mình, Vũ Minh kỳ quái quay đầu lại
“Ngươi là…?”
Vũ Minh nhất thời không nhận ra người này là ai
“Mới đây đã không nhận ra ta? Một cước của ngươi ta vẫn còn nhớ rõ đây” Sở Tề cười lạnh nói
“Xin lỗi, số người bị ta cướp đạp đi rất nhiều, nhất thời không nhớ ngươi là ai, không ngại nhắc lại chút a?” Vũ Minh cười nói
Nghe thế Sở Tề nổi lên sát khí, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại
“Ta muốn cùng ngươi trận chiến, sinh tử chiến, ngươi dám sao?”
Lời hắn vừa nói ra, các học sinh khác liền biến sắc
Sinh tử chiến
Lại là sinh tử chiến? Vũ Minh và hắn có bao nhiêu thù hận để hắn làm như thế?
“Người này là ai? Điên khùng như vậy?”
“Ta biết người này, hắn tên Sở Tề”
“Sở Tề? Sở gia thiếu chủ đúng không? Nhưng hắn ngay cả top cũng không vào được, lấy đâu ra tự tin khiêu chiến Vũ Minh?”
“Hắn trong lớp ta, mới chuyển đến không lâu cùng Tô Ánh Tuyết, nhưng cũng không nghe nói hắn và Vũ Minh có thù oán gì”
“Không đúng, ta nhớ rồi, là lần đó, ngày đầu tiên hắn chuyển lớp”
“Ngươi nhắc ta mới nhớ, lần đó hắn đạp bàn của Vũ Minh, sau đó hắn bị đánh, nhưng chuyện nhỏ như thế sao lại phải sinh tử chiến?”
“Ta cũng không rõ”
Mọi người đều bàn tán xôn xao, Mạc lão ở trên cũng bất ngờ trước biến cố này, ông ta dùng tinh thần lực của mình quét qua Sở Tề, mặt Mạc lão dần hiện lên vẻ nghiêm túc
Tụ Huyết cảnh tầng
Điều này sao có khả năng?
Sở dĩ Mạc lão không tin tưởng điều này vì ngày hôm qua rõ ràng có các ghi chép trong cuộc thi ghi lại, Mạc lão vội vàng lật danh sách ra xem
“Sở Tề, lực quyền kg, tốc độ cùng lực phản ứng cấp ưu tú”
Mạc lão lẩm bẩm nói
Sở dĩ có kỹ càng như thế tư liệu là bởi vì hôm qua thi tốc độ cùng phản ứng để do đặc thù kết cấu cùng vật phẩm trân quý tạo thành, nó sẽ tự động đo lường thực lực của mỗi người để duy trì tốc độ cực hạn hợp lý với mỗi tầng thực lực
Nhưng trong tư liệu rõ ràng Sở Tề không có loại thực lực này, rốt cuộc là tại sao?
Bên dưới, Vũ Minh nghe mọi người nói chuyện, nhất thời nhớ ra Sở Tề là ai, hắn chỉ kỳ quái hỏi
“Ta và ngươi cũng không thù oán gì, lần đó cũng là ngươi gây sự trước, không trách được ai, ngươi không hẹp hòi tới nỗi đó đi?”
“Đúng thế, lúc đầu bị ngươi đá cước, ta chỉ ghi thù, chỉ muốn tự tay đánh ngươi trận mà thôi. Nhưng ngày hôm qua tại nhà ăn, ngươi lại dám hôn Tô Ánh Tuyết, nàng trong lòng ta sớm đã là người của ta, ngươi không nên đụng tới nàng”
Nghe thế, Vũ Minh mắt híp lại, sau đó mở miệng nói
“Ồ, ta vẫn là đụng tới rồi, ngươi muốn sao nào?”
“Sinh tử chiến, lần giải quyết ân oán, ngươi… dám hay không?” Sở Tề lạnh giọng nói
“Ta nghe nói Sở gia các ngươi từng muốn kết thông gia với Tô gia, đáng tiếc lại không đạt thành, Sở gia các ngươi lại mặt dầy đi chèn ép, rất tốt”
“Sinh tử chiến chứ gì? Ngươi đã muốn chơi, thì ta chiều” Vũ Minh cười lạnh nói
Vừa nghe Vũ Minh nói xong, Sở Tề lấy trong người ra sinh tử khế ước đưa cho Vũ Minh
Trên đó hắn đã sớm ký từ trước
Vũ Minh liếc nhìn cái, sau đó liền cắn ngón tay ấn xuống
Sinh tử khế ước - thành lập