Chúa Tể Vũ Trụ

chương 47: tử chiến (p2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khí thế của Vũ Minh cũng tăng lên đạt tới Tụ Huyết tầng đỉnh cao, xém chút nữa thì vọt tới Thông Mạch cảnh

Sở Tề nhìn khí thế của Vũ Minh dừng lại tại Tụ Huyết tầng đỉnh cao liền khẽ thở phào nhẹ nhõm, hắn còn tưởng Vũ Minh sẽ trực đột phá luôn chứ

Tụ Huyết cảnh và Thông Mạch, cảnh giới hoàn toàn khác biệt, đừng nhìn lần trước Vũ Minh đánh bay Vũ Tiểu Phụng mà tưởng nhầm cảnh giới giữa người chẳng kém bao nhiêu, chẳng qua Vũ Minh vận dụng bí pháp cùng Vũ Tiểu Phụng thiếu cảnh giác mà thôi

Nếu Vũ Tiểu Phụng có đề phòng cùng toàn lực đánh, người Vũ Minh cũng không đủ đánh, tất nhiên, nếu là khi đó hắn vận dụng linh hồn lực đế cấp của mình, tỷ Vũ Tiểu Phụng cũng chết chắc

Sự khác biết giữa cảnh giới như trời và đất, khi đạt tới Thông Mạch cảnh, thần thức sẽ khai sinh, chân nguyên lực trong người cũng sẽ ngoại phóng, tuy rằng ở tầng thấp hơn chân nguyên lực chỉ có tác dụng rèn luyện, tăng cường võ kỹ uy lực

Nhưng lên tới Thông Mạch cảnh thì lại hoàn toàn khác biệt

Bởi vì sau khi đột phá Thông Mạch cảnh, vòng xoáy trong cơ thể sẽ dung hợp lại thành , đề cao chân nguyên lực, hơn nữa có thể ngoại phóng chân nguyên lực, hình thành thần thức

Chân nguyên lực ngoại phóng tấn công trong vô hình

Quan trọng hơn còn có chân nguyên hộ thể thủ hộ lấy

Hơn nữa kết hợp với thần thức khai mở, toàn bộ hành động của ngươi đều bị phát hiện cùng bị đoán trước

Đây chính là khác biệt

Sở Tề cười lạnh nói

“Tụ Huyết tầng đỉnh, cũng chỉ như thế này mà thôi”

Nói xong, kiếm trong tay hắn bị quán thâu chân nguyên lực, sau đó kiếm đâm chém ra, chân nguyên lực phóng ra ngoài

“Độc Xà Thám Oa”

Nếu như ai thấy được đạo kiếm khí này, nhất định sẽ giật mình, vì kiếm khí của hắn như con rắn, uốn lượn lao về phía Vũ Minh

Vũ Minh liếc mắt cũng nhìn ra đạo kiếm khí này di chuyển, đừng quên hắn linh hồn vẫn còn tại Tử Linh cấp bậc, muốn quan sát đạo kiếm khí của Thông Mạch cảnh đánh ra quá đơn giản

Vũ Minh lắc người né tránh, đạo kiếm khí kia liền đánh xuống phía sau hắn tạo ra vết lõm rõ rệt

Nhìn thấy dấu vết để lại trên võ đài, mọi người hít vào ngụm khí lạnh, cái này nếu đánh vào người… họ không dám tưởng tượng

Thấy Vũ Minh đơn giản liền tránh đi đòn tấn công của mình, Sở Tề liên tiếp đánh ra hơn nhát kiếm khí như thế, nhưng tất cả đề bị Vũ Minh né tránh

Sở Tề biết, công kích từ xa không ăn thua, hắn liền nắm chặt kiếm lạnh giọng nói

“Né tránh, để xem lần này ngươi né thế nào”

Sở Tề vận dụng thân pháp tới cực hạn xoay quanh Vũ Minh, các đạo tàn ảnh xuất hiện xung quanh không biết đâu mới là chân thân của hắn

Vũ Minh đứng giữa trung tâm chỉ cười nhạt

Sở Tề thân ảnh càng lúc càng áp sát

Khi cách Vũ Minh hơn mét thì đột nhiên Vũ Minh quát lớn

“Bách Bộ Chấn Cước”

Vũ Minh dùng chân đạp mạnh xuống đất, cả võ đài rung lên cái, Sở Tề bị chân này làm mất đi thăng bằng đẩy bay lên không trung

Tiếp đó Vũ Minh chân đạp mạnh xuống đất phóng lên trên cao, tay xoay tròn tạo thành trận đố kỳ quái

“Thanh Vân Hồi Phong”

Một chưởng mạnh mẽ đánh tới Sở Tề, chỉ là hắn dùng thần thức dự đoán trước nơi quyền phong đánh tới tiến hành né tránh

Thấy thế Vũ Minh cười lạnh, đang còn tại trên không trung rơi xuống, Vũ Minh tay tạo thế đánh ra đòn

“Bách Liệt Quyền Phong Nha”

Thiên cấp võ kỹ, hoàn toàn xứng với tên, gần như chỉ trong chớp mắt, quyền phát ra bao phủ lấy Sở Tề, tuy rằng hắn có thần thức để đoán trước, nhưng số quyền ảnh này quá nhiều, hắn cũng không có tốc độ tương ứng để đón đỡ được hết, cơ thể hắn dính ít cũng hơn quyền

Tuy nhiên được chân nguyên hộ thể cản lại đại bộ phận lực lượng, hắn cũng không có bị thương tổn bao nhiêu

Nhưng Vũ Minh không cho hắn cơ hội vui mừng, khi từ không trung rơi xuống, chân hắn vừa chạm đất liên tung ra cước đá vào không trung, đồng thời tay còn đánh ra quyền

“Thiên Kiếm Chi Cước”

“Nộ Hổ Xuất Động”

Uy lực của thiên cấp công pháp hoàn toàn thể hiện ra, khi lĩnh ngộ tới hoàn mỹ cấp có thể khiến cho chân nguyên ngoại phóng

Sở Tề vừa rơi xuống liền phải đón nhận đòn uy lực bá đạo

Đòn đầu tiên khiến cho chân nguyên hộ thể vỡ vụn

Đòn thứ liền đánh vào ngực hắn khiến hắn bay ra phía sau

Vũ Minh ra đòn xong liền vận lực vào chân phóng tới, chỉ giây sau liền xuất hiện tại trước mặt Sở Tề cùng kèm theo giọng nói

“Trò chơi kết thúc”

“Chấn Thiên Quyền”

Uy lực to lớn của Chấn Thiên Quyền kết hợp với toàn bộ chân nguyên lực trong cơ thể nhất, Sở Tề đón nhận toàn bộ sức mạnh vào người

Uy lực quá to lớn làm Sở Tề chết ngay khi vừa tiếp xúc, không chỉ thế, dư chấn còn khiến cơ thể hắn bị chia năm xẻ bẩy, cảnh tượng kia khiến người xem tê dại cả da đầu

Cả quảng trường lâm vào yên tích, cực kỳ yên tĩnh, trong không khí mùi máu tươi vẫn còn đó khiến người ta lạnh người

Một lúc lâu vẫn không có ai lên tiếng, vẫn là quỷ dị im lặng như thế, Vũ Minh lúc này mới khó hiểu lên tiếng

“Làm sao vậy?”

Lời nói của hắn đánh thức tất cả mọi người

Cả quảng trường liền sôi trào

“Thắng?”

“Hắn vậy mà thắng? Đây là Thông Mạch cảnh a”

“Chiến đấu vượt cấp, thật sự là chiến đấu vượt cấp”

“Hắn làm sao có thể mạnh như vậy?”

“Ngươi thấy được uy lực đòn cuối cùng sao? Trực tiếp khiến Sở Tề chia năm sẻ bẩy, thật sự... quá đáng sợ”

“Đúng thế, thật thảm a”

Nghe mấy người này nói, nhưng người khác mới nhận ra vấn đề

Sở Tề chết

Dù sao có nhiều người không rõ ràng lắm Sở Tề chết như thế nào, nhưng quả thật hắn đã chết, nhiều người mới chú ý tới thi thể của hắn

Cánh tay, chân, đầu, nội tang... các bộ phận của thi thể Sở Tề bày ra trước mặt họ

Yên lặng trong thoáng chốc

Sau đó

“Oẹ”

Một đám lớn học sinh cúi người nôn thốc nôn tháo

Họ từng giết ma thú, từng chính tay phân thây ma thú, đào móc thi thể chúng nó

Giết người, họ từng thấy qua

Nhưng chết thảm thế này lại lần đầu tiên thấy, quả thực... quá máu tanh

Vũ Minh cười nhìn giám khảo hỏi

“Ta thắng đi?”

Lúc này giám khảo mới giật mình, sau đó liền cảm giác như có luồng khí lạnh tràn vào cơ thể, không tự chủ được run lên cái

“Hắn giết người như thế máu tanh còn cười như thế hiền hòa? Hắn đơn giản liền là ác ma”

Vị giam khảo thầm nghĩ, mặt hơi tái đi chút, nhưng rất nhanh liền lấy lại tinh thần lớn tiếng nói

“Sinh tử chiến, Vũ Minh thắng”

Hắn vừa dứt lời thì có người khác đột nhiên lên tiếng

“Súc sinh, ta giết ngươi”

Người này chính là Sở Tiến

Hắn không thể nào biết được tại sao Sở Tề lại thua, thua cách triệt triệt để để như thế

Nhưng hắn biết, bản thân gặp rắc rối lớn

Chính hắn giúp Sờ Tề tìm cấm dược, chính hắn ủng hộ Sở Tề đánh với Vũ Minh

Nhưng bây giờ Sở Tề chết, nếu để cho cha của Sở Tề biết, hậu quả kia... vừa nghĩ tới đây hắn liền rùng mình

Chỉ có giết chết Vũ Minh mới có thể bảo trụ tính mạng hắn

Nhưng hắn lại quên điều, Mạc lão ở bên cạnh cũng không ăn chay

Ngay khi Sở Tiến sắp tiếp cận Vũ Minh thì bị Mạc lão cản lại

“Sở Tiến, ngươi muốn làm gì?”

“Viện trưởng, ngươi tránh ra, ta phải giết hắn” Sở Tiến tức giận nói

“Giết hắn? Đừng quên đây là sinh tử chiến, hơn nữa lúc đầu ta đã nhắc nhở ngươi, đáng tiếc ngươi xem lời nói của ta là không khí” Mạc lão cười lạnh nói

“Ta...” Sở Tiến cứng họng

“Lui về phía sau, nếu không tự gánh hậu quả” Mạc lão lên tiếng uy hiếp

Nhìn vẻ mặt hung thần ác sát của Mạc lão, Sở Tiền trong lòng thầm hận, ánh mắt hắn lóe lên vẻ tàn nhẫn, sau đó mở miệng nói

“Được, ta lui”

Sở Tiền lùi lại phía sau, nhưng đột nhiên lại lách qua người Mạc lão lao tới phía Vũ Minh

Vũ Minh chỉ đứng đó lạnh nhạt nhìn hắn, bởi vì hắn không cần phải tránh né, Mạc lão đã sớm đoán được ý định của Sở Tiến

Ngay lúc Sở Tiến lao ra được hơn mét, Mạc lão đột nhiên xuất hiện trước người hắn, chưởng đánh ra đánh bay hắn ra ngoài

“Có phải trước giờ ta tính tình tốt, cho nên ngươi xem ta là làm cảnh sao?” Mạc lão mặt phủ lên tầng sương lạnh

Sở Tề bị Mạc lão chưởng đánh bay, toàn thân đứt gãy nhiều xương cốt, hắn biết Mạc lão đã nhẹ tay, nếu không với thực lực Dung Linh cảnh đỉnh của ông ta, chưởng hoàn toàn có thế đánh hắn thành tàn phế

Nhìn vẻ mặt của Sở Tề, Mạc lão hừ tiếng, sau đó nói

“Đưa hắn vào phòng y tế trị liệu, cho người canh giữ hắn, nếu dám chạy trốn, đánh chết tại chỗ”

“Dạ”

Một đám bảo vệ của trường đi lên đưa Sở Tiến vào trong

Mạc lão nhìn Sở Tiến bị đưa đi, sau đó quay nhìn Vũ Minh gật gù nói

“Không sai, thực lực so với lần trước tiến bộ nhiều”

“Còn nhờ Mạc lão dạy dỗ tốt” Vũ Minh cười nói

“Ngươi thằng nhóc con” Mạc lão cười lớn

Sau đó ông ta nhìn xuống các học sinh mở miệng nói

“Nghỉ giai lao tiếng, buổi chiều giờ tập hợp, tiếp tục cuộc thi, nội trong hôm nay, tất cả học sinh phải lên võ đài, nghe rõ cả chưa?”

“Nghe rõ”

Đám học sinh lớn tiếng nói

Lần đầu họ nhìn thấy viện trưởng hiển lộ thực lực, thật quá kinh khủng, ánh mắt họ nhìn Mạc lão đều hiện vẻ kính trọng

Còn về Vũ Minh, hắn gần như đã thành thần tượng của họ, chung quy thế giới này là võ giả làm chủ, ngươi có thực lực mới thắng được người khác tôn trọng

Vũ Minh không nghi ngờ gì thành nam thần trong mắt mọi người

Thực lực mạnh, vẻ ngoài đẹp trai, gia thế hiển hách

Quả thật là nam thần

Thậm chí không ít nữ sinh liếc mắt đưa tình với hắn khiến cho Tô Ánh Tuyết trông thấy đổi nổi máu ghen

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio