Vũ Minh cùng Tô Ánh Tuyết đi ra, nhìn thấy Lâm Dũng đang ngồi bệt trên đất, vẻ mặt hậm hực không hiểu làm sao, Vũ Minh quay qua Vũ Na hỏi
“Na tỷ, hắn thế nào?”
“Làm sao ta biết, vừa rồi hắn đi qua xem người các ngươi, sau đó trở về liền như thế”
“Xem chúng ta?” Vũ Minh tự hỏi
Bên cạnh Tô Ánh Tuyết nghe thế nhất thời mặt đỏ tới mang tai, Vũ Minh nhất thời hiểu, ra là hắn vừa mới vô tình “ăn thức ăn cho chó”
“Mặc kệ hắn” Vũ Minh tỉnh bơ đáp, rồi hắn nhìn Đường Nguyệt hỏi
“Muội không sao chứ?”
“Muội không sao” Đường Nguyệt lắc đầu, vẻ mặt nàng có chút tái nhợt do mất máu
Nhìn vẻ mặt của nàng, Vũ Minh quay qua hỏi Lâm Dũng
“Thức ăn còn không?”
“Không nhiều, chỉ còn đủ người ăn bữa thôi” Lâm Dũng lắc đầu nói
“Vậy được, ta và ngươi đi tìm ma thú kiếm đủ qua nốt đêm nay, ngày mai toàn lực tìm tấm thẻ vàng” Vũ Minh nghĩ chút rồi nói
Đường Nguyệt đang bị thương, cần nghỉ ngơi nhiều, không đi đường dài được
“Mọi người tại đây nghỉ ngơi đi, chúng ta đi nhanh sẽ về” Vũ Minh nhìn mọi người nói, sau đó đi vào rừng, Lâm Dũng phía sau đuổi theo
“Lâm Dũng, ngươi có đối tượng chưa?” đi được đoạn, Vũ Minh đột nhiên lên tiếng
“Hả? Sao lại hỏi vậy?” Lâm Dũng khó hiểu nhìn hắn
“Tuy ta không biết ngươi thế nào, nhưng ta cảm thấy mỗi lần ngươi nhìn ta và Tuyết nhi cảm giác có chút kỳ quái” Vũ Minh hờ hững đáp
“Ta? Ngươi đùa ta à” Lâm Dũng sửng sốt nói
“Ngươi cần tìm cô bạn gái được rồi đấy, đừng suốt ngày dấu mọi thứ trong lòng” Vũ Minh nghiêm túc nhìn hắn nói
“Ngươi biết?”
“Đương nhiên, ngươi nghĩ ta nhận không ra sao? Gặp chuyện gì, nói đi”
Lâm Dũng trầm ngâm chút, sau đó thở dài hơi
“Một tháng trước, cha ta dẫn ta đi nơi, gặp người nào đó rất quan trọng”
“Nghe cha ta nói, đó là người rất có quyền lực, thậm chí là trong những người đứng đầu võ giả liên minh”
“Rồi sao?” Vũ Minh nhíu mày hỏi
“Ta ở đó gặp người con gái, rất đẹp, lúc đó nàng đang múa kiếm trong rừng trúc, ta chưa từng thấy ai đẹp như nàng, ta động lòng. Ta tiến tới bắt chuyện”
“Nàng nói lâu rồi chưa có người ngoài tới, nàng rất cô đơn, cho nên chúng ta thành bạn bè”
“Ta ở đó trọn vẹn nửa tháng, ngươi biết không, chúng ta giống như quen biết từ kiếp trước, bên cạnh nàng ta rất buông lỏng, không chút nào áp lực. Nàng đối với ta rất tốt, nàng còn nói nàng rất thích ta, thậm chí chúng ta còn tự đính ước với nhau”
“Khi đó cha ta cùng người kia, cũng chính là ông nội của nàng, người tình cờ gặp được chúng ta trong rừng trúc, khi đó khốc biết ta ma xui quỷ ám thế nào lại đi hôn nàng, tình cờ bị ông nội nàng thấy, xém chút tức giận giết chết ta”
“Lúc đó cha ta quỳ xuống van xin, còn nàng bên cạnh cầu tình. Người kia mới đồng ý tha cho ta với điều kiện không bao giờ được bước chân vào nơi đó nữa. Ông ta còn nói, từ giờ trở đi sẽ cắt đứt mọi quan hệ với cha ta”
“Lúc đó ta rất tức giận, ta nói ngày nào đó ta sẽ dùng thực lực chứng minh cho ông ta thấy, ta có tư cách cưới nàng”
“Ông ta nói trừ khi ta trong vòng tháng đạt tới Thông Mạch cảnh, nếu không không có tư cách đó. Sau đó ông ta đuổi cha con ta về”
“Khi về, cha ta nói với ta, người đó từng thiếu ông ấy nhân tình, cho nên cha ta đến muốn nhờ vả, nhưng do ta mà mọi thứ đều đổ bể. Nhưng cha ta không hề trách cứ ta, ngược lại còn cổ vũ ta”
“Nhưng ta biết, tháng đạt tới Thông Mạch cảnh, đâu phải ngươi như ta có thể đạt tới, ta bây giờ mới chỉ vừa bước vào Tụ Huyết cảnh tầng , dù cho dùng hết tài sản nhà ta cũng không thể nào đạt tới Thông Mạch cảnh trong tháng”
“Thật xin lỗi, Vũ Minh. Ta nhìn ngươi và Tô Ánh Tuyết hạnh phúc, ta rất ghen tị. Tại sao người ta thích lại không phải là người bình thường?”
Lâm Dũng nói tới đây, nhin không được liền đánh vào thân cây bên cạnh
Vũ Minh ánh mắt chăm chú nhìn hắn, nghe toàn bộ sự việc, hắn biết chuyện này đối với Lâm Dũng tạo thành đả kích thế nào, hắn chậm rãi mở miệng nói
“Ngươi có lòng tin không?”
“Với thiên phú của ta, có lòng tin lại thế nào? Cũng không đạt tới cảnh giới đó” Lâm Dũng chán nản nói
“Thiên phú chỉ là vấn đề, nhưng cố gắng càng quan trọng hơn, nếu như phải cược mạng của mình để đột phá tới Thông Mạch cảnh, ngươi có nguyện ý vì nàng mà liều mạng hay không?”
Vũ Minh hét lớn nói
“Nguyện ý, dù cho phải trả giá thế nào, ta đều nguyện ý. Ta nằm mơ cũng muốn” Lâm Dũng kiên định nói
“Tốt, không hổ là huynh đệ của ta” Vũ Minh nói xong, hắn xuất ra khổng lồ linh hồn lực truyền vào đầu Lâm Dũng
Lâm Dũng chỉ thấy đột nhiên đầu óc choáng váng, xém chút bất tỉnh, sau đó đoạn văn tự hình thành trong đầu hắn, bên cạnh vang lên tiếng nói của Vũ Minh
“Đây là Phá Toái Bất Diệt Công. Luyện thứ này cơ thể sẽ như bị xé nát, nếu như chịu không được sẽ bị sống sờ sờ bị nổ chết, nếu chống chịu được sẽ thu gặt được sức mạnh khó mà tưởng tượng nổi”
Xem xét công pháp trong đầu, Lâm Dũng kích động toàn thân run rẩy, Phá Toái Bất Diệt Công tổng cộng có tầng, muốn tu luyện phải có ý chí lực kinh người, cơ thể cũng phải chịu đựng được, chỉ cần trong , cái nào yêu kém chút sẽ chết bất đắc kỳ tử, nhưng nếu có thể thành công tu luyện, thì sẽ gạt hái được sự nhảy vọt về chất, trực tiếp đột phá tới Thông Mạch Cảnh
Đó chỉ là tầng mà thôi, còn tầng , tầng thế nào, hắn nhìn không hiểu. Nhưng hắn biết thứ này hắn nhất định phải luyện thành, nhưng bên cạnh Vũ Minh lại giội gáo nước lạnh
“Đừng vội mừng, nếu ngươi tu luyện nó, thì đồng nghĩa với việc cả đời này chỉ có thể tu luyện loại công pháp, không thể đổi công pháp tu luyện”
“Hơn nữa, càng về sau, thì nó càng yêu cầu cao về thể chất lẫn hồn lực, ngươi nghĩ kỹ rồi quyết định”
“Ta nghĩ kỹ, ta nhất định phải luyện nó, nếu không, ta cả đời này sẽ hối hận chết” Lâm Dũng kiên định nói
“Tốt, vậy thì ngay bây giờ, bắt đầu tu luyện đi. Chẳng phải ngươi nói ông ta yêu cầu đạt tới Thông Mạch cảnh sao? Bây giờ thời hạn chỉ còn lại tuần, vài ngày nữa là sẽ đi vào võ giả liên minh, biết đâu chừng sẽ gặp lại. Ngươi muốn mau chóng gặp lại chứng minh chính mình, hay muốn chậm rãi chờ?”
Lâm Dũng không nói lời nào, nhưng hành động của hắn lại chứng minh hết thảy
Hắn bắt đầu ngồi xuống vận chuyển công pháp, đây chính là quyết định của hắn
Vũ Minh không nói cho hắn điều, đây không phải công pháp bình thường, bởi vì nó là trong Thập Đại Thiên Thư của toàn bộ Vũ Trụ
Phá Toái Bất Diệt Công được mệnh danh là công pháp tu luyện nhanh nhất, bá đạo nhất, nhưng cũng nguy hiểm nhất. Nó yêu cầu rất khắt khe, thiên phú, nghị lực, tâm trí, mọi thứ phải đạt tới mức độ nhất định, hơn nữa còn cần cả thiên tài địa bảo số lượng lớn mới có thể duy trì tu luyện
Hơn nữa nó hoàn chỉnh về cả thân thể lẫn linh hồn! Một công pháp độc nhất vô nhị toàn vũ trụ. Năm đó Vũ Minh đánh giết Cự Linh Đế Quân mới đạt được
Lâm Dũng ngồi xuống tu luyện, thời gian từng chút trôi qua, khuôn mặt hắn bắt đầu vặn vẹo, làn da nhiều chỗ toạc ra, mau tươi chảy ra thấm vào đất
Nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì, trong cơ thể hắn vòng xoáy bị được dần dần gia trì, nó tỏa ra năng lượng càng lúc càng lớn, cho đến khi đạt tới cả vòng xoáy đều viên mãn
Nhất thời Lâm Dũng có chút chịu không nổi hộc ra ngụm máu. Nhưng hắn lại tiếp tục tu luyện
Hắn muốn mạnh lên, hắn muốn chứng tỏ ban thân mình. Vòng xoáy trong cơ thể hắn cưỡng ép hợp lại làm
Trực tiếp nhảy qua bước Tụ Huyết cảnh, trực tiếp dung hợp vòng xoáy. Nếu người khác biết được chuyện này, họ chắc chắn sẽ nói chữ “bệnh thần kinh”
Nhưng Lâm Dũng biết đây không phải là ảo tưởng, bởi các vòng xoáy đang từ từ dung hợp, mỗi dung hợp vòng xoáy, đau đớn trong cơ thể hắn càng lúc càng gia tăng
Vũ Minh bên cạnh nhìn chằm chằm Lâm Dũng thầm nghĩ
“Huynh đệ, cố lên, ngươi nếu không chịu được, làm sao xứng đáng với người ngươi yêu?”
Thời gian dần trôi qua, giờ, giờ… không biết qua bao lâu, bầu trời bắt đầu dần tối
Lúc này Lâm Dũng đã hoàn toàn bất động, các vòng xoáy tuy đã hoàn toàn dung hợp, nhưng Lâm Dũng đã không còn sức để khai thông kinh mạch trong cơ thể
Hắn gắng gượng chống đỡ, nhưng cơ thể hắn đã hoàn toàn yêu đuối, động ngón tay với hắn bây giờ cũng khó khăn, nhưng đúng lúc này, Vũ Minh đột nhiên hét lớn
“Ngươi tính từ bỏ sao? Chỉ còn bước, bước nữa là thành công, ngươi muốn từ bỏ lúc này hay sao chứ? Ngươi có muốn gặp lại nàng hay không?!”
Lâm Dũng nghe thế, ánh mắt toát lên vẻ điên cuồng, không biết nhờ đâu mà hắn bắt đầu động đậy
Cố gắng vận chuyển lấy chân nguyên lực trong cơ thể tiến tới mạch Trung Phủ
Một lần, lần… lần… lần… lần
Hắn không ngừng vận chuyển chân nguyên lực đi đả thông kinh mạch
Hắn thậm chí không biết chân nguyên lực của mình tại sao lại dùng mãi không hết, trong đầu hắn lúc này chỉ có ý nghĩ, phá vỡ nó, điên cuồng đánh phá kinh mạch
Trời đã tối, nhưng Lâm Dũng vẫn điên cuồng cố gắng đột phá Thông Mạch cảnh
Hắn đã không biết đây là lần thứ bao nhiêu, ngàn, ngàn hay ngàn nữa
Đường kinh mạch Trung Phủ dần dần bị đánh dãn ra, Lâm Dũng đánh cược toàn bộ sức lực cuối cùng của mình vào lần cuối cùng
“AAAAAAAA”
Lâm Dũng hét lớn, chân nguyên lực điên cuồng lao tới Trung Phủ
Ầm tiếng
Kinh mạch hắn hoàn toàn khai thông ra đường
Lúc này hắn chính thức đột phá Thông Mạch cảnh, nhưng sau đó hắn lại té xuống bất tỉnh
Vũ Minh nhìn ngất đi Lâm Dũng, mỉm cười cái, sau đó đặt tay lên người hắn, sinh mệnh lực từ vũ trụ nhỏ lao ra truyền vào người Lâm Dũng, mọi vết thương dùng mắt thường cũng có thể thấy được đang khép lại nhanh chóng
Ngay từ đầu Vũ Minh không hề giúp đỡ chút nào, không phải vì hắn không muốn, mà vì Lâm Dũng cần đột phá linh hồn lực lên tới Thông Mạch cảnh
Cuối cùng, Lâm Dũng thành công