Vũ Minh nhìn về phía xác con ma thú rất kinh ngạc, thậm chí là khó tin
Chính xác hơn nó không phải là ma thú, mà là yêu tộc
Hơn nữa cũng không phải là yêu tộc bình thường, là con lai giữa sư tử và đại bàng. Sở hữu thân thể của con sư tử, cùng đôi cánh của con chim ưng, bộ lông mềm màu vàng óng ánh. Dù đã chết đi nhưng cũng không che giấu được sự oai phong của nó
Nó là con Song Dực Sư Ưng, nhưng khác với các đồng loại của nó, đầu nó vẫn giữ nguyên đầu sư tử, nó là loài biến dị trong tộc
Mỗi con biến dị Sư Ưng đều thuộc tầng lớp cao quý trong tộc đàn - Song Dực Sư Ưng Vương
Nó chẳng những kế thừa thiên phú chủng tộc mạnh mẽ, còn có loại biến dị thiên phú - Linh Độ
Linh Độ là loại thiên phú rất kỳ quái, nó không có mạnh mẽ tính công kích, nhưng nó sẽ cho tất cả những người nó muốn trong phạm vi năm ánh sáng tăng lên % chiến lực trong thời gian nhất định
Đó là lý do tại sao các loài biến dị của tộc này luôn bị ám sát từ mọi chủng tộc khác nhau, bởi vì thiên phú kỹ năng này nếu nhiều con sử dụng có thể tầng tầng tăng lên
Truyền thuyết kể rằng Song Dực Sư Ưng Vương từng xuất hiện từ hàng tỷ năm trước, chúng nó từng là bá chủ gần như toàn bộ vũ trụ trong thời kỳ đó. Nhưng sau cuộc chiến đẫm máu dần dần biến mất vào lịch sử. Không hiểu vì sau sau trận chiến lúc đó chúng nó càng lúc càng ít ra đời
Chỉ nghe nói rằng con vật này xuất hiện cách đây sớm nhất là vào khoảng hơn triệu năm trước, hỡn nữa chỉ có con
Kiếp trước Vũ Minh chỉ biết duy nhất Song Dực Sư Ưng Vương, nghe đồn rằng nó đột nhiên xuất hiện, xuất lĩnh tộc đàn đánh ra mảnh thiên địa, nâng lên địa vị của chúng nó ở yêu tộc lên độ cao trước giờ chưa từng có
Không những sức mạnh có thể sánh ngang Đế Cảnh, hơn nữa kết hợp với thiên phú kỹ năng, nó gần như vô địch cùng cấp
Hắn không tự chủ được nhìn qua quả trứng màu vàng óng khổng lồ bên cạnh
Nuốt ngụm nước bọt, Vũ Minh cảm giác chưa từng có kích động
Nếu có thể nhận chủ thành công, có phải hay không tương lai hắn sẽ có con Song Dực Sư Ưng Vương Đế Cảnh làm vật cưỡi?
Dường như cảm thấy sự kích động của Vũ Minh, Hi Hi liền nói
“Chủ nhân, nếu ngài muốn lấy được quả trứng kia sẽ rất khó khăn, bởi vì áp lực trên đó rất đáng sợ, ngay cả cường giả cấp độ Tử Linh cũng không thể đến gần trong phạm vi mét, tất cả máy móc đưa lên đều bị ép thành sắt vụn”
“Ha ha, không sao”
Vũ Minh cười nói, uy áp này chỉ là chết đi còn sót lại, đạt tới Bất Hủ cấp là có thể nhẹ nhàng chống đỡ mà mang quả trứng kia ra
Thu lại sự kích động trong lòng, Vũ Minh tiếp tục xem xét các hình ảnh khắp nơi trên thế giới
Không biết qua bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng gọi hắn, thế là hắn ngừng trao đổi với Hi Hi, sau đó liền đi ra ngoài, chỉ thấy Tô Ánh Tuyết đang đứng ở dưới, thấy hắn ra nàng liền nói
“Ngươi làm gì trong đó, đến thời gian rồi, chỉ thiếu mỗi mình ngươi thôi”
“Tới ngay đây” Vũ Minh cười cái sau đó liền nhảy xuống
Từ trong nhà gỗ đi ra tới nơi liền thấy mọi người đang bàn luận về bên trong căn nhà, thảo luận rất nhiệt tình, giống như gặp phải thứ gì đó hấp dẫn như thế
Một lát sau Mạc lão lên tiếng cắt ngang cuộc thảo luận của mọi người
“Đây là Triệu Thiên, từ giờ trở đi hắn sẽ là hướng dẫn viên tạm thời của các ngươi, ngày hôm nay các ngươi có thể tùy ý thăm quan các nơi tại đây, ngày mai sẽ chính thức là cuộc thi đấu, một ngày này là để các ngươi thư giãn chút”
“Ta còn có việc, đi trước. Triệu Thiên, nhờ ngươi chăm sóc bọn nhỏ rồi” Mạc lão cười nói
“Mạc lão, ngài yên tâm” Triệu Thiên gật đầu nói
Triệu Thiên chờ Mạc lão rời đi về sau liền quay lại nhìn đám học sinh cười nói
“Các vị học đệ, hôm nay ta sẽ dẫn các ngươi đi chiêm ngưỡng chút phong cảnh nơi này, nên nhớ là không thể làm hại bất kỳ sinh vật nào ở nơi đây, sẽ bị phạt tiền đó”
Nói xong hắn liền mở ra chiếc hộp, sau đó ném vật gì đó bên trong ra ngoài, ngay sau đó phía trước liền xuất hiện cánh cổng không gian rất lớn
“Đi thôi” Triệu Thiên nhàn nhạt nói, sau đó hắn liền bước chân đi vào
Đám học sinh nhao nhao đi theo sau, khi tất cả đã đi qua cánh cổng, Triệu Thiên liền cầm chiếc hộp gõ lên đó cái, cánh cổng liền biến mất, sau đó có vài thứ hình tròn tròn bay lên chui vài chiếc hộp bên trong
Đám người họ xuất hiện trên con đường núi khá là gọn gàng, đường núi hướng đi xuống dưới, do cây cối rậm rạp che kín lại xung quanh nên không thấy rõ bên dưới là như thế nào
“Có lẽ các ngươi nên tự mình quan sát tốt hơn là ta giới thiệu, đi thôi, xuống dưới nào” Triệu Thiên nói xong liền bắt đầu đi bộ xuống núi
Đi khoảng phút đám người bắt đầu thấy có gì đó lạ lạ, càng đi xuống dưới càng rộng hơn thì phải
Các loài từng được liên bang tuyên bố tuyệt chủng gần như ở đây đều có cả
Từ chim chóc đến động vật, từ côn trùng đến các loài bò sát, gần như tại đây đều có, hơn nữa rất hiền lành, không hề có chút biểu hiện muốn công kích bọn họ chút nào, chẳng có chút nào dã tính
Cũng không phải chúng nó không muốn công kích, mà là đám ngươi họ trên cơ thể phát ra mùi vị khiến bọn chúng cảm nhận được sự uy hiếp chí mạng, nên chúng chỉ có thể ngoan ngoãn như thế, không dám biểu lộ ra tia địch ý nào
Con đường dẫn tới hang động, hang động không lớn lắm, đi vài phút là đến cuối đường
Qua hang động là cái hồ nhỏ, nước rất trong, nhưng lại không thấy đáy, bên dưới rất đen
Triệu Thiên đi đến bên cạnh hồ, nhìn đám học sinh sau đó cười thần bí nói
“Cố mà theo kịp ta nhé”
Nói xong hắn liền nhảy xuống hồ bắt đầu lặn xuống
Đám học sinh sửng sốt, nhìn nhau chút rồi cũng nhảy xuống theo. Dù sao với thực lực của đám người họ, nhịn thở mười phút không có chút áp lực nào
Lặn xuống độ sâu nhất định thị thấy Triệu Thiên đang cầm chiếc đèn, ngay sau đó hắn chiếu vào phía, phía đó đột nhiên sáng lên
Nơi đó xuất hiện cái hang động ngầm, toàn bộ hang động đều phát sáng, rất dễ thấy
Triệu Thiên dẫn đầu bơi vào trước, đám học sinh bơi vào theo
Bơi đến cuối đường thì thấy ánh sáng bên trên phát ra, giống như đưa họ ra mảnh không gian dấu dưới lòng đất như thế
Tưởng rằng quần áo bị ướt hết nhưng khi vừa lên bờ liền có từng đợt gió thổi qua, gió không mạnh nhưng kỳ lạ rằng lại khiến quần áo họ khô hết
Đám học sinh cũng không hỏi, dù sao trên đời thiết bị làm khô sau khi tắm có nhiều lắm
Vũ Minh quan sát xung quanh, họ đang đứng ở hang động phong bế không có đường ra, tuy rất rộng nhưng ngay cả ánh sáng cũng không lọt vào được, chỉ có thể dùng đèn để phát sáng
Triệu Thiên đi tới phía vách hang động, bàn tay hắn đặt lên trên, sau đó âm thanh tích tích vang lên
Đột nhiên bức tường đá phía trước bị kéo lên trên
Đám người họ mang theo hiếu kỳ tâm thái để chiêm ngưỡng cảnh vật
Nhưng bây giờ trong đầu họ khi gặp cảnh trước mắt chỉ là trống rỗng
Không ai nói lên được lời nào
Tất cả đều trợn mắt há mồm
Bởi vì
Cảnh tượng trước mắt quá chấn động
Quá khó tin
“Ta… ảo giác đi?”
“Ngươi nhìn thấy không?”
“Chẳng lẽ ngươi cũng thấy?”
“Vô lý a, nếu như là hoa mắt cũng không thể hoa mắt tập thể được”
“Mẹ nó, là thật”
“Ta… con bà nó gấu, khủng long?”
Khủng long
Hai từ này quanh quẩn trong đầu của họ
Bởi vì trước mắt họ
Là cả thế giới khủng long
Họ đang đứng trên cửa hang động, phía dưới là hồ nước khổng lồ hình bán nguyệt, và đám khủng long ăn cổ đang ở phía dưới ngâm mình dưới nước
Thậm chí có con Apatosaurus vừa mới đi ngang qua, cái cổ dài của nó quá cao, nhìn thấy đám người học sinh nó liếc mắt qua cái rồi tiếp tục công việc ăn uống của mình
Một lúc lâu sau
“Triệu Thiên học trưởng, đây là thế nào?”
“Có phải hay không là bọn chúng sống sót dưới mặt đất nên duy trì cho tới ngày nay?”
“Có phải hay không chúng thuộc kỷ Jura?”
“Làm sao chúng tồn tại đến ngày nay?”
“Mau nói a học trưởng”
“…”
Bị đám học sinh kéo lấy hỏi Triệu Thiên không biết trả lời thế nào cho kịp, thế là hắn hét to tiếng mới làm đám người bình tĩnh lại được
Không có cách
Lịch sử là môn học bắt buộc, hơn nữa sinh vật tiền sử lại càng là thứ họ quan tâm trên hết
Bởi vì khủng long thể hình cực đại to lớn, sức mạnh có thể sánh ngang với cấp cấp ma thú
Cái loài sinh vật mà trước khi thời đại tai biến xảy ra ai ai cũng quan tâm này bây giờ lại xuất hiện trước mặt bọn họ, họ chỉ xem qua trong sách vở kiến thức, ngay cả hóa thạch cũng chưa từng được chứng kiến, bởi vì liên bang không hề có mẫu vật nào của khủng long sau thời đại tai biến
Nhưng bây giờ nó lại xuất hiện trước mặt họ, làm sao mà họ không kích động cho được
Vũ Minh thì lại không quá quan tâm vấn đề này, bởi vì chỉ cần có chút mảnh vụn xương thôi, với kỹ thuật trong vũ trụ hoàn toàn có thể phục hồi lại hình dáng ban đầu
Điều làm hắn hiếu kỳ là tại sao với thân thể khổng lồ như thế nhưng chỉ có sức mạnh sáng ngang ma thú, còn về tốc độ thì kém quá xa
Trong vũ trụ không thiếu chủng tộc có thể hình lớn, nhưng các chủng tộc đó tốc độ nhanh hơn đồng cấp rất nhiều
Như tộc người Titan, có hình thể gấp lần nhân loại và tốc độ cũng so với nhân loại nhanh hơn không ít
“Kỳ quái” Vũ Minh thầm nghĩ
Hắn quan sát hồi lâu vẫn không có chút kết quả nào hợp lý, dù cho không có linh trí nhưng theo bản năng chúng vẫn sẽ bộc phát ra tốc độ nhanh chóng mới đúng. Nhưng Hi Hi lại làm hắn hiểu rõ là tại sao
“Chủ nhân, ngài không cần bận tâm về vấn đề này, đây chỉ là do trọng lực ở trái đất quá yếu, mới đầu khi sinh ra chúng quả thật rất nhanh, nhưng theo thời gian, thế hệ này đến thế hệ khác”
“Và chủ yếu hơn là tốc độ nhanh rất tiêu tốn năng lượng, do linh trí không mở ra nên chúng dần dần tiến hóa để giảm tiêu tốn năng lượng ít nhất. Và cuối cùng chúng chậm rãi thành bản năng, gen vận động của chúng gần như bị thoái hóa gần hết nên mới có tình trạng này”