“Hi Hi, ngươi không thể quét hình hòn đảo hay sao?” Vũ Minh vừa đi vừa hỏi Hi Hi
“Không được, bởi vì đây là cuộc thi, mọi thứ đều được phải duy trì công bằng” Hi Hi đáp
“Được rồi” nghe Hi Hi nói thế Vũ Minh nghĩ nghĩ chút liền nói
Đi hơn giờ thì đám người đến vùng đồng cỏ, đám người thật không hiểu đây là thảo nguyên hay là hòn đảo nữa, lúc thì rừng núi, khi thì đồng cỏ
Nhưng là quan sát kỹ thì thấy trên đồng cỏ có nhiều thứ kỳ quái, nhiều có hố nước không hiểu từ đâu mà ra
“Cẩn thận chút” Vũ Minh nhẹ giọng nói
Mấy người khác gật đầu, họ cũng cảm thấy kỳ quái, dù sao đây nhìn thế nào cũng là đồng cỏ, lại không phải đầm lầy, các hố nước này có gì đó không đúng lắm
Vũ Minh đặt chân vào đồng cỏ nhưng lập tức rút lại, hắn cảm thấy có chút chấn động dưới bàn chân truyền tới
“Làm sao vậy?” thấy biểu hiện kỳ quái của Vũ Minh, Tô Ánh Tuyết khó hiểu hỏi
“Suỵt” Vũ Minh ra dấu im lặng, sau đò tìm trên mặt đất vài viên đá ném tới phía trước
Không có động tĩnh gì, thế là hắn tiếp tục ném xa hơn chút
Lúc này đột nhiên mặt đất phía trước rung chuyển, sau đó có cái xúc tua lao từ dưới đất ra, ngay nơi Vũ Minh vừa ném viên đá
Cái xúc tua đó quay quay hồi không tìm thấy mục tiêu liền chui lại xuống đất để lại trên mặt đất cái hố nhỏ, nước từ dưới đất tràn ra ngập tràn hố
Những người khác thấy thế liền biến sắc, họ rốt cuộc hiểu những cái hố kia từ đâu ra. Hẳn là có động vật hay con người tiến vào đồng cỏ này, bị xúc toa lôi xuống dưới
“Bên dưới có lẽ là cái hồ lớn, có biến dị bạch tuộc hoặc ma thú bên dưới, chúng ta đi đường vòng đi” Vũ Minh nghiêm nghị nói
Sau đó hắn liền dẫn đầu đi về hướng bên phải, bên đó là vùng núi đá, hẳn là an toàn, dù sao đối mặt với đồng cỏ đó, đám người họ dù đi qua được cũng ít nhất phải mất hơn nửa nhân số. Đối mặt với những xúc tua đó, họ rất dễ bị đánh lén nên đành phải đi đường vòng
Đi thêm được đoạn, đám người họ gặp phải thung lũng nhỏ, vẫn không thấy cái biệt thự Vũ Na nói kia đâu, đám người có chút thất vọng. Nhưng bên dưới lại có khu chung cư, nhìn qua chắc có hơn căn phòng, tổng cộng tầng lầu, nhìn thấy thế họ cũng vơi đi nỗi thất vọng nhường nào
Thế là đám người bắt đầu đi xuống, còn cách căn chung cư còn mấy chục mét, Vũ Minh ra hiệu cho đám người dừng lại, sau đó lấy ra ống nhòm hồng ngoại chế tác từ nhãn cầu trăn khổng lồ bắt đầu quan sát
Nhìn qua không thấy có sinh vật nào, nhưng dù sao cũng là cách lớp xi măng, không thể nào quan sát hết được, hơn nữa động vật máu lạnh cũng không thể quan sát bằng ống nhòm hồng ngoại, biết đâu chừng sẽ có nguy hiểm nhất định nào đó
Vũ Minh bắt đầu chậm rãi tiến tới
“Trước kiểm tra tầng , nếu không có nguy hiểm liền để lại vài người lục soát, những người còn lại theo ta lên tầng ” ngay khi đến cửa ra vào, Vũ Minh liền phân phó
Tiến vào bên trong, đám người không có ngửi thấy mùi gì quái lạ như ở căn nhà trước, chỉ có mùi mốc của gỗ cùng mùi vị lâu năm chưa dọn dẹp. Không thấy gì nguy hiểm Vũ Minh cũng yên tâm không ít
Thế là họ bắt đầu kiểm tra tầng , rất nhanh liền không thấy có gì nguy hiểm, Vũ Minh để lại người lục soát đồ đạc, nhưng người còn lại liền theo hắn lên tầng , rất nhanh liền lên tầng
Vẫn không có phát hiện sinh vật nào, sau đó đám người liền toàn lực lục soát đồ đạc
Cuối cùng tìm đi tìm lại hởn nửa giờ mới thôi. Họ tìm được tổng cộng thanh kiếm, chủy thủ, cây súng lục, cái bật lửa, cùng gần viên đạn
Chỉ là gần viên đạn kia xứng đôi với thanh súng lực chỉ có viên, còn lại đều giống như đạn của súng máy, là loại đan mm. Cuối cùng là hơn lít nước ngọt
Chung cư lớn thế này mà chỉ có chút này đồ đạc, đám người có chút ủ rũ, nhưng không có cách, cũng không thể trách người khác
Vũ Minh đưa cho Tô Ánh Tuyết thanh kiếm, thanh kiếm khác hắn đưa cho tên thanh niên tên Trần Lâm và nữ sinh tên Trần Di Nhiên, những người khác cũng không có ý kiến gì
Hai thanh súng lục kia Vũ Minh giữ cái, cái đưa cho đám người, còn họ để cho ai giữ thì đó là chuyện của họ
Họ dùng nơi này làm nơi nghỉ ngơi tạm thời, dù sao cũng đã gần đến buổi trưa từ lúc họ tiến vào nơi này rồi
Đám người chia ra tìm củi, các vật dụng dễ cháy để làm đống lửa nướng thịt trăn ăn
Do sợ dẫn đến ma thú cùng học viện khác, Lâm Dũng trực tiếp xuống bếp, nương thật nhanh số thịt đủ cho đám người ăn tạm liền trực tiếp dập tắt lửa cùng xua đuổi khói đi xa
Nghỉ ngơi được nửa giờ, họ bắt đầu lên đường, nhưng ngay khi họ muốn đi xuống dưới thì lại nghe nhiều tiếng hét vang lên
Đám người giật mình chạy tới bên cửa sổ nhìn về phía âm thanh phát ra
Chỉ thấy người bị con ma thú cấp đuổi giết, nhìn vế con ma thú mấy người họ liền giật mình bật thốt
“Thanator?”
“Tại sao nó lại ở đây?”
“Đùa sao? Nơi này là đâu phải vùng nhiệt đới?”
Thanator, dân gian hay gọi nó là cái chết, đặc điểm của loài ma thú này là chúng chỉ đi mình, không có bày đàn, nó có chân đầy móng vuốt sắc bén, thân hình như con báo đen, nhưng có chiếc đuôi dẹp như đuôi thú mỏ vịt, lỗ tai, mỗi tai có cái xúc giác chui ra ngoài đảm nghiệm cho việc đánh hơi mùi vị cùng lắng nghe thanh âm tuyệt hảo
Cái đầu như đầu chó, hàm trên có chiếc răng khổng lồ chìa ra ngoài cùng hàm dưới có hàng chục chiếc răng sắc bén. Nó có thể xé nát bất cứ con mồi nào nó muốn. Đôi mắt vàng như mèo khiến chúng có thể quan sát trong đêm cách kinh khủng nhất
Đặc biệt hơn là loài này có thể tiến hóa, đây là loại ma thú hết sức đáng sợ
Vừa sinh ra chúng đã là cấp ma thú, chúng có thể tiến hóa đạt tới cấp ma thú trưởng thành kỳ
Vũ Minh nheo mắt lại quan sát, bởi vì hắn cảm thấy nó sắp bắt được tên học sinh
Nhưng là khi chứng kiến tên kia ngã xuống đất, phía sau lưng hiện ra tên học viện, hắn liền đoạt lấy thanh kiếm trong tay vị nữ sinh bên cạnh ném xuống dưới
Thanh kiếm phóng ra ngoài chặn ngang đường con Thanator
Con ma thú bị chặn đường, nó đứng dậy bằng chân sau, hướng về phía Vũ Minh gầm thét
Vũ Minh thả người nhảy từ tầng xuống
Tên học sinh của học viện khác kia thấy mình thoát chết liền sợ hãi chạy lại về phía Vũ Minh
Lúc này mấy người khác cũng nhảy xuống, dù sao tầng lầu chỉ cao có hơn mét, nhảy xuống rất đơn giản
Ngay khi vừa tiếp đất, đám người liền bao vây lấy con Thanator
Vũ Minh chớp mắt liền tiếp cận nó, thanh kiểm trong tay nhắm ngay về phía đầu của nó chém tới
Thanator giật mình cúi đầu xuống nhưng không kịp, lỗ tai của nó bị cắt đứt, nó hoảng sợ lùi lại thì bị Lâm Dũng cầm đao đâu nhát
Nó gào to tiếng đau đớn, dùng cái đuôi của nó hất Lâm Dũng sang bên rồi nhanh chân chạy trốn vào rừng
Vũ Minh không có ý định đuổi theo, hắn ánh mắt nhìn qua tên thanh niên học viện khác kia. Người nọ chính là học sinh của Bắc Minh học viện, nếu không hắn cũng không rảnh rỗi ra tay cứu giúp
Đúng lúc này đám người chạy tới, nhìn thấy thế Vũ Minh lập tức rút súng ra chĩa về phía họ, những người khác cũng thế
Hai bên nhìn chằm chằm nhau, lúc sau Vũ Minh mới chậm rãi nói
“Cao Hải, ngươi tính tại nơi này chiến sao?”
“Ta cũng không muốn, nhưng đây là cuộc thi, nếu ta bây giờ rút lui bị các ngươi đánh lén thì làm sao bây giờ?” Cao Hải cười nói
“Nếu ta muốn đánh lén thì đã không cứu tên này” Vũ Minh lạnh nhạt nói
Cao Hải nghe thế liếc mắt nhìn qua tên kia, tên kia thấy thế gật đầu cái, Cao Hải nghĩ chút, sau đó hạ súng trên tay xuống
Thấy thế đám người Vũ Minh cũng hạ vũ khí xuống
“Xem như ta hiểu lầm ngươi, bây giờ ta dẫn người rút lui, thế nào?” Cao Hải nói
“Không được” Vũ Minh lắc đầu
“Vậy ngươi muốn thế nào?” Cao Hải nghe thế khẽ biến sắc trầm giọng nói
“Ta vừa cứu hắn xong, kêu hắn giao ra huy hiệu, chuyện này coi như xong” Vũ Minh cười nói
“Ta giao” không chờ Cao Hải đồng ý, tên thanh niên kia liền gỡ ra huy hiệu trên áo đưa cho Vũ Minh, sau đó hắn nhìn Vũ Minh nghiêm túc nói
“Cám ơn”
Vũ Minh tiếp nhận lấy huy hiệu, cười tiếng nhìn Cao Hải
Cao Hải không nói gì gật đầu cái rồi đưa người rời đi
“Cao Hải” Vũ Minh đột nhiên lên tiếng cản lại
Cao Hải không hiểu quay qua nhì hắn
“Nếu như lần sau chạm mặt, sẽ là lúc quyết đấu đấy” Vũ Minh nói
“Ta mong chờ ngày đó đấy” Cao Hải cười cái rồi dẫn người rời đi
Chờ cho đám người Bắc Minh học viện đi rồi, Vũ Minh liền quay người lại nói
“Chuẩn bị tiếp tục đi đường, tranh thủ thời gian tìm địa điểm mới trước đêm nay đi”
Đám người bắt đầu lên đường, tính ra mấy người Vũ Minh đã được điểm, giết con ma thú cấp , lấy được cái huy hiệu. Số thịt trăn khổng lồ ăn chỉ còn lại chưa tới phần , dù sao đều là võ giả, năng lượng cần bổ sung khá nhiều
Trên đường đi họ gặp được vài con cấp ma thú, cấp ma thú lại chẳng có con nào. Động vật biến dị hầu như không thấy nổi con, đám ma thú cùng động vật biến dị này phân bố có chút kỳ quái, nhất thời Vũ Minh chưa tìm ra được quy luật
“Tiếp tục như này qua không được đêm nay đâu” Lâm Dũng đi tới bên cạnh Vũ Minh nói
“Sao thế? Số thịt không đủ sao?” Vũ Minh quay qua hỏi
“Không phải, bữa ăn ít chút cũng không sao, nhưng nếu không phát hiện được con mồi nào khác, không tìm được nơi trú mới, đêm nay nếu bị đánh lén sẽ có thể sẽ có nhiều người bị loại” Lâm Dũng nhỏ giọng nói
“Ta biết, nhưng không có cách, trước tìm được cái biệt thự mà Na tỷ nói trước đã, chỉ là sương mù dày đặc thế này rất khó nhìn được xa” Vũ Minh nhìn lên bầu trời nói
Từ lúc gặp gỡ mấy người Bắc Minh học viện đến giờ đã qua tiếng, nhưng mấy người Vũ Minh vẫn chưa tìm được kiến trúc nào khác, ngay cả ma thú cũng không gặp được con trong hơn giờ qua
Vũ Minh cảm giác càng lúc càng kỳ lạ
Con đường này đi có chút yên bình