“Ta không cho là như vậy. Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi? Ngươi chỉ có tuổi mà thôi. Tuy rằng với thực lực này so với các thiên tài trong vũ trụ không là gì, nhưng ở đây, ngay lúc này. Ngươi chính là thiên tài” Vũ Minh nghiêm túc nhìn hắn nói
“Thiên tài? Thiên tài lại thế nào? Như hiện tại, thiên tài lại có tác dụng gì? Nếu không có ngươi, tất cả chúng ta đã sớm chết rồi” Lâm Dũng cười khổ nói
Hắn vừa dứt lời, Vũ Minh liền bàn tay đi qua, tát thẳng vào mặt hắn, sau đó nắm cổ áo Lâm Dũng nói
“Ngươi còn nói như vậy lần nữa, thì tốt nhất tự sát đi, ngươi cho rằng ta hiểu biết rất nhiều? Ngươi có biết hay không đối với ma thú, ngày hôm qua ta biết còn không bằng ngươi”
“Ta cho ngươi công pháp, ngươi không tìm hiểu công dụng của nó, chỉ quan tâm tới chuyện thực lực, bây giờ thực lực được mới biết thực lực không là tất cả?” Vũ Minh tức giận nói
“Ý ngươi là?” Lâm Dũng sững sờ nhìn hắn
“Hừ! Ngươi nghĩ Phá Toái Bất Diệt Công chỉ cải thiện tăng cường sức mạnh của ngươi sao? Nó còn tăng lên sự lĩnh ngộ của ngươi nữa, cường hoá đại não, tăng cường trí nhớ. Học vài cái thông tin về ma thú nó khó khăn lắm sao? Ngươi mẹ nó ngu ngốc” Vũ Minh trừng mắt nhìn hắn
Lâm Dũng nghe xong há to miệng, hắn thật không nghĩ tới công pháp của hắn lại nghịch thiên như thế, cải thiện thân thể, còn cường hoá trí não nữa
“Ngươi tự mình ngẫm lại đi” Vũ Minh nói xong không quan tâm đến Lâm Dũng đang sững sờ liền đi vào bên trong
Nhìn thấy Vũ Minh đi vào mà không thấy Lâm Dũng đâu, Tô Ánh Tuyết kỳ quái hỏi
“Lâm Dũng đâu rồi?”
“Bên ngoài”
Vũ Minh nói xong liền tìm chỗ ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần
Thấy hắn như vậy người khác không hiểu gì, không tìm được manh mối gì họ dứt khoát không hỏi tới
Đường Nguyệt đứng dậy lại gần Vũ Minh, sau đó ngồi xuống bên cạnh hắn nhẹ giọng hỏi
“Ca”
“Hử?” Vũ Minh mở mắt nhìn qua
“Ca với Dũng ca cãi nhau sao?” Đường Nguyệt nhỏ giọng hỏi
“ Dũng ca? Muội với hắn thân nhau từ bao giờ thế? Dũng ca, Dũng ca, gọi thân mật như vậy?” Vũ Minh trêu ghẹo nhìn nàng
“Hứ, ta mới không có, chẳng qua thấy người đi ra, xong khi ca về lại mình, tâm trạng có chút là lạ, nên ta cảm thấy kỳ quái, người bất hòa sao?” Đường Nguyệt hứ tiếng nói
Vũ Minh hơi bất ngờ nhìn thẳng Đường Nguyệt, suốt cả chặng đường nàng giống như không tồn tại dạng như thế, tuy rằng hắn cũng hay chú ý nàng, tuy nhiên nàng biểu hiện rất bình thường
Không ngờ rằng cô em gái cùng cha khác mẹ này của mình lại quan sát tỉ mỉ như thế, không lẽ vẻ ngoài nhút nhát đáng yêu của nàng đều là ngụy trang?
Trong giây, Vũ Minh nghĩ tới rất nhiều thứ, gương mặt không có biểu cảm gì nhưng vẫn đáp
“Muội dựa vào đâu nói thế?”
“Muội không biết nữa, chỉ là cảm giác như thế thôi” Đường Nguyệt lắc đầu nói
Trực giác nữ nhân thật mẹ nó chuẩn!
“Không có gì, muội không cần để ý” Vũ Minh xoa đầu nàng cười nói
Đúng lúc này, Lâm Dũng đi vào, hắn đi tới trước mặt Vũ Minh, sau đó ngồi xuống bên cạnh
“Nghĩ kỹ?” Vũ Minh lạnh nhạt hỏi
“Ừ” Lâm Dũng đáp
“Tốt, vậy nghỉ sớm đi, ta ra ngoài cùng mấy người khác trước gác đêm, ngươi nửa đêm dậy thay ca” Vũ Minh nói xong liền kêu vài người đi dậy đi tuần tra xung quanh
Canh gác hơn giờ, Lâm Dũng liền cùng vài người khác từ trong đi ra, Vũ Minh thấy thế gật đầu cái, sau đó gọi mấy người khác đi vào trong nghỉ ngơi
Vào bên trong, Tô Ánh Tuyết vẫn còn đang thức, hắn kỳ quái đi tới ngồi xuống quay qua hỏi
“Sao không ngủ đi?”
“Ngủ không quen” Tô Ánh Tuyết lắc đầu nói
Nàng vừa nói xong, đột nhiên cảm giác cơ thể bị nhấc lên, sau đó liền ngồi vào lòng Vũ Minh
Tuy hắn không nói tiếng nào nhưng nàng biết hắn đang quan tâm nàng
Thế là Tô Ánh Tuyết liền ngả đầu vào lồng ngực hắn thiếp đi
Trong lúc mơ mơ màng màng, nàng cảm giác có ai đang gọi nàng, nàng mở mắt ra thì thấy những người khác đã dậy, Vũ Minh thì đang lay lay cánh tay của nàng
“Chuyện gì thế?” nhìn đồng hồ, mới chỉ có gần giờ sáng
“Có người tới” Vũ Minh nhẹ giọng nói
Vừa nghe thế Tô Ánh Tuyết liền tỉnh hẳn
Đám người Vũ Minh đã toàn bộ tập hợp lại vào bên trong ngôi biệt thự, bên ngoài lúc này vang lên tiếng nói cùng tiếng bước chân
Mấy người Vũ Minh ai nấy đều rút ra Vũ Khí chờ đợi đám người kia đi vào
Một lát sau, khi đám người kia kiểm tra xung quanh, không phát hiện gì họ bắt đầu đi vào, ở bên trên Vũ Minh núp ở trong góc nhìn xuống, phát hiện khoảng - người
Nhìn qua vũ khí có không ít
Vũ Minh lấy ra viên lựu đạn duy nhất mình có, mở ra chốt, đếm giây rồi ném xuống
Ngay khi hắn vừa ném xuống, bên dưới đã có người phát hiện, hắn hoảng sợ kêu lớn
“Coi chừng”
Nhưng là dù có thấy được cũng khó tránh được kết cục
Ầm
tiếng nổ lớn vang lên
Hơn phần số người nằm trong phạm vi vụ nổ. Bên trong lựu đạn cũng giống như viên đạn như thế, đều chứa thần kinh độc tố, những người chúng phải đều ngay tại chỗ tê liệt, không nhuc nhích được
Chỉ có người may mắn không dính phải, họ liền lập tức từ của thoát đi
“Đuổi theo” Vũ Minh hét lớn tiếng, toàn bộ đám người ngay lập tức nhảy xuống dưới truy đuổi theo
Chỉ có vài người ở lại canh chừng đám người này
“Họ chạy theo hướng này” Vũ Na hét lớn
người kia tuy rằng sớm chạy, nhưng lại không thoát khỏi được đám người Vũ Minh. Bởi vì trên đầu họ Lam Hồ Điệp đang luôn quan sát cùng truyền về vị trí cho Vũ Na
Mất khoảng hơn phút mấy người Vũ Minh mới đuổi kịp, lúc này người kia đang núp trong bụi cây rậm rạp lẩn trốn
Vũ Na nói vị trí cho Vũ Minh, hắn cười hắc hắc tiếng, sau đó dẫn người vòng qua sau lưng họ
Lấy ra cây tiểu liên rồi điên cuồng xả đạn vào bên trong
Đáng thương những tên kia, bị đánh lén rơi mất số lớn không nói, đã thế đã trốn còn trốn không thoát, lại còn bị ăn số lớn đạn vào người, cả đám tê liệt nằm trên đất không nhúc nhích được
Vũ Minh bước tới nhìn họ, nở nụ cười cái sau đó nói
“Ra là Tây Thiên học viện, mang họ về”
Một lát sau, Vũ Minh mang theo mấy người trở về
Nhưng khi về tới nơi, phát hiện có gì đó không đúng, hắn ra hiệu cho mọi người chậm rãi đi vào, phát hiện có tên trong người ở lại bị trói cùng bịt miệng để cùng với mấy người Tây Thiên học viện, trên lầu vang lên tiếng nói chuyện
Hai người họ thấy mấy người Vũ Minh về, họ điên cuồng ư ư, đầu hất hất chỉ hướng trên lầu, Vũ Minh ra hiệu cho đám người cởi trói cho người kia, sau đó cùng Lâm Dũng lao lên trên, chỉ thấy tên nam sinh đang cười bỉ ổi, bàn tay thì đang vuốt ve đôi chân của nữ sinh Tây Thiên học viện
Nhìn thấy cảnh này, không nói lời, Vũ Minh cùng Lâm Dũng liền chạy tới
Đột nhiên có người lao lên, người kia giật mình, nhưng khi nhìn thấy Vũ Minh cùng Lâm Dũng liền hoảng sợ lùi lại
“Vũ… Vũ Minh…”
Hắn chưa nói hết câu liền bị Vũ Minh người tay đấm chân đá
Bên dưới khi vừa mới cởi trói cho người kia, chưa kịp hỏi gì liền nghe thấy trên lầu vang lên âm thanh đánh nhau, ngay sau đó liền có người bị ném xuống
Nhìn thấy người rơi xuống là học viện của mình, đám người muốn đỡ dậy thì nghe thấy Vũ Minh âm thanh lạnh lùng nói
“Để yên đó”
Mọi người nhìn lên, chỉ thấy Vũ Minh ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt âm trùng bước xuống, Lâm Dũng cũng thế
“Vũ Minh, chuyện gì thế, người họ…?” Tô Ánh Tuyết đi tới hỏi
Vũ Minh không nói gì chỉ lẳng lặng đứng đó
“Ánh Tuyết, Vũ Na, người lên trên đưa cô gái kia xuống” Lâm Dũng mở miệng nói
“Cô gái?” người họ sửng sốt, sau đó giật mình muốn chạy lên thì bị Vũ Minh cản lại
Hắn không nói gì mà đi tới đám người Tây Thiên học viện đang nằm đó, hắn cởi ra áo khoác của tên thanh niên sau đó ném cho người
Vũ Na cùng Tô Ánh Tuyết nhìn cái áo khoác trong tay, sau đó liền chạy lên trên tầng
Chờ họ lên họ rốt cuộc hiểu rõ mọi chuyện
Chỉ thấy trên mặt đất có cô gái trẻ tuổi đang nằm đó, đôi mắt đẫm lệ, áo trên người bị xé toạc lộ ra nội y bên trong
Tô Ánh Tuyết đi tới mặc vào chiếc áo khoác cho nàng, sau đó cùng với Vũ Na đưa cô gái kia xuống dưới
Nhìn thấy bộ dạng của nàng, rất nhiều học sinh Tây Thiên học viện đôi mắt đầy phẫn nộ, người bị trói vừa rồi cũng tức giận không kém, họ lao lên điên cuồng đánh vào tên kia
Những học viện khác thấy thế giật mình kéo họ lại, họ bị Vũ Minh cùng Lâm Dũng đánh rất thảm rồi, nếu như còn đánh nữa sẽ xảy ra án mạng mất
“Chuyện rốt cuộc là thế nào” Vũ Na tức giận nói
tên bị trói vừa rồi nói ra toàn bộ sự việc
người bị trói này tên là Vạn Bình cùng Cừu Vĩ, còn tên kia tên Tào Đức Cần cùng Tào Hồng, là anh em họ, hóa ra là tên này nhìn thấy nữ sinh của Tây Thiên học viện xinh đẹp, hơn nữa còn đang trong tình trạng tê liệt toàn thân, thế là họ nảy ra chủ ý muốn “thoải mái” chút. Nhưng Vạn Bình cùng Cừu Vĩ cản lại
Thế là họ ngoài mặt không nói gì, nhưng thoáng cái họ lại đánh lén người sau đó trói lại
May mắn rằng họ chỉ thành công đánh lén Vạn Bình, còn Cừu Vĩ thì thoáng chống cự được lúc nhưng sau đó cũng bị gục ngã
Nếu không phải mấy người Vũ Minh về nhanh, thì có lẽ cô gái kia đã bị tên kia làm nhục rồi
Nghe xong mọi chuyện, những người khác tức giận run người, họ không thể nào nghĩ tới đồng bạn bên cạnh mình lại có kẻ mặt người dạ thú như thế. Quả thật chính là điển hình súc sinh
Đám người chửi mắng tên kia thậm tệ, nhưng tên này chẳng thèm để ý, ngược lại còn cười nói
“Một đám ngụy quân tử”
“Ha ha” nghe hắn nói thế Vũ Minh đột nhiên cười tiếng, sau đó chậm rãi đi tới, ngồi xổm xuống nhìn người mở miệng nói
“Ta ngươi thật đúng là đủ kiên nhẫn, tranh thủ thời cơ rất tốt”
“Kiên nhẫn? Ngươi nói gì chúng ta không hiểu? Chẳng phải chỉ là con đàn bà sao? Tù binh trong tay, chúng ta muốn thoải mái chút cũng không được sao?” Tào Đức Cần mờ mịt tức giận nói
Nghe thế Vũ Minh nở nụ cười, bởi vì hắn hỏi không phải là người này, mà là Tào Hồng ở bên cạnh
Lâm Dũng cũng nhìn thấy tia chột dạ trong ánh mắt của Tào Hồng
“Người này có vấn đề” Lâm Dũng thầm nghĩ