Chúa Tể Vũ Trụ

chương 89: binh bất yếm trá

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vũ Na chậm rãi đi tới, nhưng Vũ Minh chỉ để nàng đứng phía sau mình

“Người, các ngươi cũng đã thấy, hiện tại, nói ra điều kiện đi” Vũ Minh lạnh nhạt nói

“Thật quyết đoán, ngươi không sợ chúng ta lập tức bắn gục hai ngươi sao?” Luna thấy chủ nhân của Lam Hồ Điệp là Vũ Na, nàng thoáng cái yên tâm sau đó cười nói

“Ngươi có thể thử chút” Vũ Minh trêu tức nói

Hắn vừa dứt lời, bên dưới những người còn lại lập tức nâng lên vũ khí, nhắm thẳng hướng mấy người các nàng. Súng lục chưa nói, thậm chí trong đó còn có cả thanh tiểu liên

Nếu họ thật dám bắn người Vũ Minh, thì họ cũng sẽ ngay lập tức xong đời

“Được rồi!” tâm tư trêu đùa của Luna có chút nhút chí, nàng quả thật không dám đánh cuộc

“Ta muốn cái huy hiệu, thanh vũ khí lạnh, thanh súng lục cùng viên đạn”

“Được, ta đáp ứng” Vũ Minh dứt khoát nói

“Cái gì?!” Luna giật mình, nàng không nghĩ tới Vũ Minh lại không chút do dự đáp ứng như thế. Có phải hay không có âm mưu? Nàng tâm bắt đầu đề phòng lên

“Lâm Dũng” Vũ Minh không quay đâu lại, chỉ lạnh nhạt nói

Lâm Dũng hiểu ý, ngay sau đó hắn bắt đầu gom góp vũ khí cùng đạn dược

phút sau

Lâm Dũng tiến tới đưa cho Vũ Minh cái túi, bên trong có đủ số yêu cầu của Thiên Thần Học Viện, thậm chí Lâm Dũng còn bỏ thêm chút “quà” khuyến mãi vào nữa

Vũ Minh liếc qua cái túi, hiểu ý cười tiếng, quay qua nhìn về phía Luna

“Một tay giao hàng, tay giao người”

“Tốt” Luna gật đầu đáp ứng, sau đó nàng cầm lên cái áo khoác đang bị buộc lại chậm rãi đi tới. Vũ Minh cũng bắt đầu đi lên

Luna nhìn vào trong túi chút, cảm thấy không sai liền mở ra cái áo khoác, Lam Hồ Điệp được thả tự do, lập tức bay về trốn sau Vũ Na

Vũ Minh cùng Luna cẩn thận lùi lại phía sau, nhưng ánh mắt vẫn dè chừng đối phương. Chờ cho bên đều trở lại đội ngũ của mình, Luna mới khẽ thở phào tiếng

Có trời mới biết vừa rồi nàng có bao nhiêu căng thẳng

Cả bên đều rút lui

Trên đường trở về, Tô Ánh Tuyết qua qua hỏi Lâm Dũng

“Ngươi vừa rồi nhét thứ gì vào bên trong thế?”

“Cũng không có gì. Chỉ là lựu đạn mà thôi” Lâm Dũng cười nói

“Lựu đạn! Ngươi lấy thứ này từ đâu ra?” Vũ Na sửng sốt hỏi

“Không phải là lựu đạn như trước Vũ Minh dùng, mà chỉ là cái vỏ ngoài thôi, ta dùng vỏ ngoài của viên lựu đan lần trước chế lại, bên trong không phải thần kinh độc tố, mà là loại trái cây biến dị, kết hợp cùng vài thứ linh kiện”

“Mở ra tuy rằng cũng nổ, nhưng lại là đạn lép, không có tính sát thương nhưng đối với họ mà nói sẽ rất khó chịu” Lâm Dũng cười thần bí nói

“Là gì? Chất độc sao? Như thế không tốt lắm đâu” Đường Nguyệt hơi giật mình

“Yên tâm, không phải độc, chỉ là sẽ rất khó ngửi, ta dùng là loại quả của cây Nắp Ấm, đặc biệt thối! Hôm trước ta vừa mới làm xong, tính mang ra dọa vài người, ai ngờ hôm nay lại dùng tới” Lâm Dũng cười hắc hắc nói

“Có phải ngươi đã sớm biết?” Tô Ánh Tuyết đột nhiên quay qua nhìn Vũ Minh hỏi

“Đúng vậy” Vũ Minh gật đầu

“Hai người các ngươi cũng thật là” Vũ Na nâng chán nói

“Dùng nó cảnh cáo họ cũng không tệ! Ai bảo họ bắt chẹt chúng ta đâu” Vũ Minh cười nói

“Tốt tốt, các ngươi cao hứng liền tốt” Vũ Na thở dài nói

Về phía đám người Thiên Thần Học Viện

Lấy được vũ khí, đám người họ rất cao hứng, tìm nơi vắng vẻ mở ra cái túi bắt đầu kiểm tra

Luna cho tay vào lấy ra vũ khí, nhưng khi nàng cầm ra thanh súng lục, có sợi dây nhỏ bị cột chặt vào thân súng, nàng hiếu kỳ kéo sợi dây lên, bên dưới cột vào cái chốt kỳ quái

Thế là nàng dứt khoát đổ hết bên trong túi ra ngoài

Nhưng ngay khi nhìn thấy vật bên trong, nàng sắc mặt tái nhợt hoảng sợ hét lớn

“Lựu đạn!”

Không cần nàng nhắc nhở, những người khác vừa thấy có lựu đạn liền đã nhanh chóng nhảy lên phía trước nằm xuống đất

Ngay sau đó, chỉ nghe “bùm” tiếng

Lúc này Luna mới ngồi dậy nhìn xung quanh, những người khác cũng thế ngồi dậy nhìn lại

Không có bất kỳ ai bị thương cũng như bị tê liệt, nàng thoáng nhẹ thở ra cái. Nhưng khi thần kinh nàng thả lỏng, mùi thối liền xông thẳng vào mũi, nàng ngay lập tức nhăn mặt bịt mũi

“Khốn nạn” Ana tức giận quát

“Đáng chết. Thối quá”

“Tức chết ta rồi” Luna cũng tức giận nói

Nếu mấy người Vũ Minh ở đây, chắc chắn sẽ cười không dứt. Tiếc là họ không thấy được. Bởi vì ngay sau đó, đám người của Thiên Thần Học Viện ngay lập tức tìm hồ nước bắt đầu tắm rửa

Toàn thân họ đều là mùi thối khó ngửi

Nếu không phải có người canh gác cùng thêm toàn bộ đám người họ là con gái, họ thật đúng là không dám đi tẩy rửa như thế

Quả thật là cảnh tượng tắm tiên đầy xúc động, xúc động muốn chảy máu mũi. Thật quá mê người

Đám người Vũ Minh tiếp tục tìm kiếm đội ngũ khác, lần này Vũ Na cẩn thận hơn, chỉ để cho Lam Hồ Điệp bay cao tìm kiếm chứ không tiến tới gần như trước nữa

Hòn đảo này không biết lớn bao nhiêu, nhưng gặp được vài đội ngũ của học viện khác, hắn cũng suy đoán ra đại khái độ lớn có bao nhiêu

Nhưng hắn không biết rằng, hiện tại trên hòn đảo đã có đội ngũ bị loại, trong đó có Tây Thiên Học Viện họ diệt, vài học viện khác cũng tổn thất vài người. Thậm chí hiện tại còn đang có học viện tiến hành chiến đấu với nhau

Nếu hắn có ở đó, chắc chắn sẽ nhận ra bên trong đó có Cao Hải

Đội ngũ của mấy người Cao Hải đang đối đầu với học viện khác, đã có người bị dính đạn, nhưng bên kia số người bị loại càng nhiều hơn

Hiện tại chỉ đội ngũ có đầy đủ nhân số, trong đó là Thiên Thần Học Viện và Athena học viện

Những học viện còn lại không nhiều thì ít cũng tổn thất số người nhất định, trong đó thậm chí có người mất mạng dưới miệng ma thú

Ngược lại là đám người Vũ Minh, ngoài tự tay loại bỏ người ra thì không còn ai bị loại cả, hơn nữa số điểm của họ hiện tại là , vẫn đang đứng đầu trong danh sách, nếu họ tìm chỗ trốn đi đến hết cuộc thi thì họ cũng sẽ chiến thắng

Nhưng là Vũ Minh lại không cho rằng nên làm như vậy, hắn vẫn duy trì quan điểm chủ chiến của mình

“Na tỷ, có phát hiện gì không?” Vũ Minh hỏi

“Không có” Vũ Na lắc đầu

Đi nửa ngày vẫn không phát hiện ai, đám người Vũ Minh có chút chán nản

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên vang lên tiếng súng

Tuy rằng rất nhỏ, nhưng Vũ Minh khẳng định mình không nghe nhầm. Hắn ngay lập tức lao về hướng đó

Đám người không hiểu gì nhưng vẫn đuổi theo

Chạy được hơn mét, Vũ Minh đột nhiên dừng lại, sau đó hạ thấp thân thể chậm chạp tiến lên vài bước

“Có chuyện gì vậy?” Lâm Dũng nghi ngờ nói

“Suỵt” Vũ Minh ra dấu im lặng sau đó chỉ chỉ tay về phía

Chỉ thấy cách đó hơn mét, có người đang nằm sấp, tay cầm sniper đang nhắm về hướng

Do địa hình nơi của hắn khá cao nên đám người Vũ Minh rất dễ dàng phát hiện

“Các ngươi ở yên đây” Vũ Minh nhẹ giọng nói sau đó lén lút hướng tên kia chạy tới

Chỉ thấy Vũ Minh như con sóc nhanh nhẹn, thoáng cái đã rút ngắn khoảng cách giữa người

Khi còn cách khoảng mét, người kia đột nhiên giật mình quay người lại, nhưng tiếc là hắn đã muộn, bởi vì Vũ Minh đột nhiên gia tốc lao nhanh về phía hắn, chân đá bay thanh sniper sau đó dùng dao đè lên cổ hắn, tay bịt lấy miệng hắn

“Đừng lên tiếng”

Thanh âm của Vũ Minh như lạnh băng, không chút cảm tình, như từ cõi địa ngục phát ra

Người thanh niên kia biết rõ, chỉ cần mình dám phản kháng dù chỉ chút, Vũ Minh sẽ không chút do dự cho mình dao

Nhìn thấy Vũ Minh khống chế lại người kia, những người khác lập tức chạy tới

“Trói chặt hắn lại” Vũ Minh nhỏ giọng nói

Ngay sau đó, Vũ Minh liền cầm lên thanh sniper, đưa mắt về phía ống nhòm hướng lên phía trước nhìn

Tầm nhìn khá xa, khoảng hơn mét, nhưng do tầm ảnh hưởng của sương mù nên không thấy quá rõ ràng, chỉ đoán được đại khái. Phía trước tầm mét có nhóm người đang giao thủ với nhau

Vũ Minh tháo ra ống nhòm đưa cho Lâm Dũng, Lâm Dũng nhận lấy sau đó nhìn về hướng đó. Hắn hạ xuống ống nhòm, trầm ngâm chút rồi hỏi

“Đánh hay không?”

“Tất nhiên!” Vũ Minh không chút do dự đáp

“Có hơi quá vô lại không?” Lâm Dũng suy tư hỏi

“Binh bất yếm trá mà” Vũ Minh cười hắc hắc tiếng

Thế là Vũ Minh để lại người, người cầm ống nhòm quan sát, người canh chừng xung quanh và tên bị trói kia

Chỉ trong chốc lát, đám người Vũ Minh càng lúc càng tiếp cận, tiếng súng, tiếng la hét vang lên càng lúc càng lớn

Lam Hồ Điệp từ trên cao quan sát tùy thời đều thông báo vị trí của đám người cho Vũ Na, Vũ Na sẽ nói lại cho Vũ Minh. Khi tiếp cận rất gần, họ mới biết được mấy người này là Đông thần học viện, còn phía bên kia là Athena học viện

Cả đánh nhau rất hăng

Súng trên tay nổ lên không ngừng, thậm chí khi áp sát họ còn chẳng thèm dùng nó mà đi cận chiến

Chỉ lát sau, đám người Vũ Minh liền bắt đầu đánh lén, họ nhắm mục tiêu là Đông Thần học viện

Tấn công Đông Thần học viện trước, đơn giản là Wiliam có trong số đó

Thoáng cái liền có người bị đánh lén gục xuống

bên quá loạn

Chẳng ai chú ý tới đám người Vũ Minh đã lẻn tới phía sau từ lúc nào

Chỉ trong chớp mắt, hơn nửa số người Đông Thần học viện tê liệt nằm xuống. Lúc này họ mới nhận ra điều kỳ quái

Ngay khi phát hiện đám người Vũ Minh, họ dứt khoát lựa chọn chạy trốn. Bị bên vây công, không chạy thì chờ đến bao giờ

Nhìn thấy đám người Đông Thần học viện chạy trốn mà không thể cản lại, Vũ Minh có chút bực tức

Không phải vì hắn không có khả năng giữ họ lại, mà bởi vì đám người Athena học viện hỏa lực áp chế quá căng. Họ không dám đuổi theo Đông Thần học viện truy kích

Vũ Minh cười lạnh nhìn về phía đám người Đông Thần học viện

“Ta sớm muộn bắt được ngươi” Vũ Minh lẩm bẩm nói

Quay lại đối mặt với Athena học viện, Vũ Minh ánh mắt nổi lên hung ác

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio