Chúa Tể Vũ Trụ

chương 92: hắn họ đào

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tĩnh

Lời Vũ Minh vừa nói ra

Cả đám người đều câm như hến! Không có bất kỳ ai lên tiếng

Ánh mắt họ nhìn Vũ Minh đủ loại cảm xúc, khó tin, kinh khủng, khó thể tưởng tượng…

Đặc biệt là Athena cùng Lãnh Băng

Bởi vì thực lực của Hary thế nào các nàng hiểu rất rõ

Không dựa vào chân nguyên lực mà có thể đánh bại Hary có rất ít người, người các nàng từng giao thủ với hắn, biết rõ sự kinh khủng của Hary ra sao, tuy rằng nàng có thể đánh thắng nhưng không thể nào nhẹ nhàng như Vũ Minh

“Hai ngươi cùng lên đi” Vũ Minh nhìn Athena cùng Lãnh Băng nhàn nhạt nói

“Ngươi coi thường chúng ta?” nghe thế Lãnh Băng vẻ mặt khó coi

“Ngươi có thể coi là như thế” Vũ Minh cười cười nhìn nàng nói

Hắn vừa nói xong, người các nàng đôi mắt như muốn phun lửa. Họ liếc nhìn nhau gật đầu cái liền lao lên

Athena giỏi về quyền pháp, còn Lãnh Băng giỏi về kiếm pháp

Hai người áp sát vây công, dồn dập đánh tới Vũ Minh, chỉ là Vũ Minh gần như đoán trước được những đòn công kích của họ mà thuận lợi tìm chỗ né tránh

Đánh hồi vẫn không đánh chúng Vũ Minh, còn bị hắn tìm ra sơ hở phá đi đòn công kích của mình, người các nàng biệt khuất khó tả

Ngay trong lúc người đang bị đẩy lùi lại, Vũ Minh trong chớp mắt áp sát, nhảy lên cái xong đá bay người. Nhưng ngay lúc đó người kia cũng theo bản năng đánh đòn về phía Vũ Minh

Nhìn vai áo rách ra vết, Vũ Minh hơi bất ngờ, khẽ cười tiếng

“Không tệ”

Nghe hắn nói thế người càng tức giận, họ gần như điên cuồng tấn công, sử dụng hết bản lãnh của mình mà từ miệng hắn nói ra chỉ là “không tệ” chữ

Người nào chịu được?

Thế là các nàng lại lần nữa lao lên

Đánh được thêm vài phút, Vũ Minh cảm thấy nhàm chán, dứt khoát kết thúc chiến đấu

Hắn tay đoạt lấy thanh kiểm trên tay Lãnh Băng kè vào cổ Athena, tay còn lại khóa lấy cổ Lãnh Băng

Thoáng cái người liền bị khống chế lại, chỉ cần hắn hạ thủ, người liền sẽ hương tiêu ngọc vẫn

“Game over”

Đôi khi ngươi không thử nỗ lực chút, còn không biết thế nào là tuyệt vọng

Athena cùng Lãnh Nguyệt rốt cuộc cũng biết cảm giác tuyệt vọng nó ra sao. Những chiêu thức mạnh nhất của mình, tuy rằng không có chân nguyên lực chèo chống, nhưng bị người khác đơn giản phá vỡ, cảm thụ sâu sắc thất bại

Hai người các nàng tâm triệt để lạnh

Vũ Minh nhìn người không phản kháng, hắn liền mất đi hứng thú

Lùi lại phía sau vài bước, mùi thơm vẫn còn thoang thoảng hiện ra, Vũ Minh nhìn Lãnh Nguyệt cười nói

“Rất thơm a”

Nghe thế Lãnh Nguyệt liền điên lên, muốn đi lên tấn công hắn nhưng bị Athena cản lại, nàng đi lên đơn giản là đánh không lại, làm gì cho tốn thời gian

Đang muốn xử lý bọn họ thì nhìn thấy Lâm Dũng đang nhìn mình, thế là hắn nghĩ nghĩ chút rồi nói

“Đưa họ về” Vũ Minh nói xong liền dẫn đầu đi trước

người khác thì cầm vũ khí áp giải mấy người Athena học viện về

tiếng sau

Mấy người Vũ Minh liền về tới nơi. Lúc này những người bị loại đã được võ giả liên minh đưa về. Chỉ còn lại người Tô Ánh Tuyết, tính cả mấy người Vũ Minh chỉ có người

Nhìn thấy thế Vũ Minh nhíu mày hỏi

“Sao ta thấy giống như ít đi người nào”

“Ngươi thấy không sai đâu, khi các ngươi vừa đi đoạn thời gian, chúng ta gặp phải đánh lén, nhưng hỏa lực của họ không bằng chúng ta nên đã rút lui, người của chúng ta bị hạ” Vũ Na nói

“Biết là ai không?” Vũ Minh hơi bất ngờ hỏi

“Là đám người Đông Thần học viện, bọn họ trở lại đánh lén” Tô Ánh Tuyết nói

“Được rồi, chúng ta sẽ tìm họ tính sổ sau” Vũ Minh ánh mắt híp lại nói

“Ngươi đưa họ về đây làm gì?” Tô Ánh Tuyết thấy người bị áp giải trở về liền kỳ quái hỏi

“Ngươi hỏi Lâm Dũng” Vũ Minh chỉ chỉ Lâm Dũng nói

“Phía bên kia không an toàn lắm, ta sợ nếu hạ gục họ ở đó sẽ có ma thú đi qua, họ lại không có khả năng phản kháng, cho nên…” Lâm Dũng gãi gãi đầu nói

Thực ra khi đó Lâm Dũng có nhìn qua Vũ Minh chút, người chơi thân biết bao nhiêu năm, Vũ Minh chỉ nhìn ánh mắt cũng đoán được suy nghĩ của hắn là gì, cho nên Vũ Minh mới kêu những người khác đưa họ về rồi xử lý

Lãnh Băng nghe thế hơi có chút cảm kích, bởi vì nàng hiện tại đã nhận ra Lâm Dũng vì Tố Như mới giúp các nàng như thế, nếu không sống chết của họ hắn thật không quan tâm

“Lâm Dũng, nướng chút đồ ăn đi, Na tỷ, phiền phức ngài đưa họ vào trong rồi giải quyết đi” Vũ Minh nói xong liền tìm chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi

Vũ Na gật đầu cái rồi áp giải họ vào trong, sau đó rút súng ra tặng mỗi người viên đạn, sau đó liền lột sạch huy hiệu của họ

Một giờ sau, những người này liền được các nhân viên của võ giả liên minh đưa lên máy bay chở về căn cứ địa

“Na tỷ, vừa rồi thu thập được bao nhiêu điểm?” Vũ Minh nhìn qua Vũ Na hỏi

“ huy hiệu, còn số người chúng ta đánh ngã có bao nhiêu ta không rõ ràng lắm” Vũ Na đáp

“Vậy cứ xem như bỏ qua những người đó đi, chúng ta hiện tại cũng tối thiểu cũng trên, xem như không tệ lắm” Vũ Minh tính toán chút nói

“Chủ nhân, học viện của ngài sau khi diệt học viện số điểm là , sau đó đàm phán với Thiên Thần Học Viện mất huy hiệu là còn điểm, hạ gục tổng cộng người, Đông Thần học viện người, Athena học viện người, lấy được huy hiệu cái, hiện tại số điểm của Nam Thiên học viện là điểm. Đang đứng đầu bảng xếp hạng” Hi Hi đột nhiên lên tiếng

“Làm sao ngươi biết?” Vũ Minh hơi bất ngờ hỏi

“Ta trực tiếp xem bảng xếp hạng hiện tại, võ giả liên minh tính toán rất kỹ càng, ngay cả video trực tiếp làm bằng chứng cũng có” Hi Hi nói

“Ồ, được rồi” Vũ Minh gật đầu cái

“Vũ Minh! Vũ Minh”

“Hả?” Vũ Minh khó hiểu nhìn Vũ Na

“Làm gì thẫn thờ ra đó?” Vũ Na khó hiểu nhìn hắn

“Ây… ta suy nghĩ chút chuyện, không có gì đâu” Vũ Minh cười nói

Võ giả liên minh, bên trong căn phòng đang có người nói chuyện với nhau

“Mạc lão, ngài tính thế nào?” người đàn ông nhìn Mạc lão hỏi

“Còn thế nào? Đương nhiên là đuổi học rồi” Mạc lão lạnh giọng nói

“Thật đuổi sao? Dù sao sự việc cũng chưa xảy ra, cảnh cáo người họ là được, cần gì phải làm lớn chuyện đâu?”

“Lớn chuyện? Học sinh của ta, thực lực chưa đủ, hơn nữa nhân phẩm phải đàng hoàng, ngươi nghĩ nếu họ thành công, hậu quả sẽ thế nào? Chưa nói đến Thiên gia phản ứng ra sao, chỉ riêng Vũ gia tức giận, ai cũng gánh không được họ” Mạc lão lắc đầu nói

“Vũ gia mà thôi, họ cũng không thể tay che trời, Nam thành còn có Nguyễn gia, Sở gia đâu này?” người kia lắc đầu nói

“Ngươi nghĩ Vũ gia chỉ đơn giản như thế thôi sao?” Mạc lão cười lạnh nói

“Là sao?” tên kia nghe thế liền sững sờ

“Hoàng! Tuyền! Môn!” Mạc lão trầm giọng nói

“Cái gì!?” người kia khó tin bật thốt, sau đó khó hiểu thấp giọng nói

“Nhưng nếu là thế, chuyện năm đó tại sao Vũ gia…”

‘Ngươi quá coi thường những gia tộc này rồi, ngươi nghĩ nếu không có người chống lưng, Thiên gia sẽ tồn tại đến bây giờ sao? Vũ gia lại không phải ăn chay” Mạc lão nói

“Mạc lão, rốt cuộc Vũ gia… Hoàng Tuyền Môn, có quan hệ thế nào?” người kia thấp giọng hỏi

Mạc lão không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm ông ta

“Ta… nói gì sai sao?” người kia thấy Mạc lão nhìn hắn, hơi chột dạ nói

“Thôi, nói với ngươi cũng không sao, đừng truyền ra ngoài là được. Vũ Hoàng, cũng chính là Vũ gia lão tổ hiện tại, chính là trong những người đứng đầu Hoàng Tuyền Môn” Mạc lão nhìn ông ta thở dài nói

“Một trong? Không phải đứng đầu sao?” người kia kỳ quái hỏi

“Không, dù sao Hoàng Tuyền Môn chỉ mới thành lập mấy chục năm, nội tình so với các thế lực như Băng Cung, Thánh Thành không bằng, nhưng cũng không phải quá nhiều, cũng có thực lực liều mạng. Nhưng thân phận Vũ Hoàng bị lộ ra ngoài, đến lúc đó cả liên bang đều rung chuyển”

“Tuy rằng võ giả liên minh không can thiệp vào việc của liên bang, nhưng dù sao cũng phải nắm rõ tình hình, tìm kiếm thiên tài để bổ xung cho võ giả liên minh. Vũ Hoàng chính là trong những người đó”

“Thiên gia cũng thế, nếu thân phận họ lộ ra, cao tầng liên bang biết còn không sao, nhưng nếu các gia tộc khác biết, sẽ gây nên ảnh hưởng không nhỏ. Đó là điều võ giả liên minh không muốn thấy” Mạc lão trầm giọng nói

“Ảnh hưởng? Cũng không đến nỗi a” người kia không tin nói

“Ngươi tầm nhìn nên mở mang thêm chút, Nam thành có gia tộc đứng đầu, nếu tính về thực lực, mình Vũ gia, nói đúng hơn là Vũ Hoàng cũng có thể san bằng toàn bộ các gia tộc khác, ngươi nghĩ liên bang sẽ để cho người độc chiếm tòa thành sao?”

“Nói dễ nghe đây là thời đại võ giả làm chủ, nói khó nghe là thời đại ma thú làm chủ, võ giả liên minh cần là thiên tài, nhân lực. Mà không phải là kẻ độc quyền”

“Cứ cho là Vũ Hoàng không có dã tâm khống chế Nam thành, nhưng không có nghĩa là con cháu của hắn không có. Nếu họ biết thân phận của Vũ Hoàng, lợi dụng tên tuổi của hắn làm điều xằng bậy, ai dám động đến họ? Dù có dù không, tin tức lộ ra sẽ khiến cả liên bang thay đổi”

“Liên bang không có sức mạnh để đánh bại những người như Vũ Hoàng, nếu họ tham gia vào quyền lực, tài phú, liên bang sẽ không còn là liên bang nữa, mà là hậu hoa viên của kẻ độc quyền, tài chủ”

“Thậm chí võ giả liên minh còn cấm họ tham gia vào việc quản lý gia tộc, đủ hiểu họ đối với liên bang độ coi trọng”

“Ra sao đi nữa, thân phận hắn lộ ra cũng sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ, ngươi tốt nhất nên giấu kín trong lòng, nếu lộ ra, ngươi cùng người nhà cũng gánh không nổi lửa giận của Thiên Các. Ngươi nghĩ những người như Vũ Hoàng ở trong liên bang sẽ không có ai giám sát sao?” Mạc lão lạnh lùng nhìn người kia nói

“Thiên Các!”

Cái tên này khiến người kia liền biết việc này không thể để lộ

Thiên Các, tồn tại cai quản toàn bộ trái đất, may mắn rằng họ không có dã tâm gì, chỉ lòng bảo vệ trái đất, nếu không các thế lực khác đã sớm tàn lụi dưới thế công của họ từ lâu rồi

“Mạc lão, Vũ Hoàng từ lúc nào vào Hoàng Tuyền Môn? Ta nhớ không lầm mười mấy năm trước Vũ Hoàng mới chỉ là Hợp Đạo cảnh tầng mà thôi a” người kia nghĩ nghĩ chút rồi nói

“Bởi vì hắn từng cứu được người thân phận cao quý trong miệng ma thú, hơn nữa làm người chính trực, không có đam mê với quyền lực, lòng theo đuổi võ đạo, cho nên được Hoàng Tuyền Môn cung cấp số lớn tài nguyên cho hắn thuận lợi đột phá” Mạc lão nói

“Cứu người? Hắn là ai? Không lẽ là môn chủ Hoàng Tuyền Môn?” người kia kỳ quái hỏi

“Hắn họ Đào!” Mạc lão trầm giọng nói

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio