“Phía trước mét là nơi Wiliam đang ở, chủ nhân” Hi Hi nói
Vũ Minh ánh mắt híp lại nhìn tới
Phía xa, nơi đó là đồng cỏ nhỏ, đám người kia đang đi trên đó, nếu bây giờ Vũ Minh cùng Lâm Dũng mà đi theo sẽ rất dễ bị phát hiện, cho nên người đang chờ mấy người kia đi vào rừng cây rồi sẽ bám theo
Nhìn thoáng qua có tổng cộng người, có nam có nữ
“Đi” nhìn đám người đi vào rừng cây, Vũ Minh chờ thêm vài phút liền bám theo
Lâm Dũng cũng đi theo phía sau hắn
Khoảng cách càng lúc càng tiếp cận, khi còn cách mét, Vũ Minh liền dừng lại
Chỉ thấy mấy người kia tìm chỗ ngồi xuống, bắt đầu nhóm lửa
Có lẽ họ đã đi đêm, chưa có gì nhét vào bụng nên bây giờ cảm giác đã an toàn liền dừng lại nghỉ ngơi cùng ăn uống
Nhìn có vài người đi tuần tra, Vũ Minh nheo mắt lại nghĩ nghĩ chút rồi thấp giọng nói
“Lâm Dũng, ngươi tiếp cận được trong số đám người đi xung quanh kia không?”
“Không chắc lắm, có thể thử chút” Lâm Dũng nói
“Được, vậy người đi đánh gục tên bên kia, ta bên này, đừng gây ra tiếng động, sau đó lột đồ hắn ra mặc vào” Vũ Minh nói xong liền chậm rãi đi tới
Lâm Dũng gật đầu cái sau đó ẩn thân vào khu rừng tiếp cận mục tiêu
Vũ Minh núp vào phía sau thân cây chờ tên kia tới gần
Trong chớp mắt, Vũ Minh đưa tay ra bịt lại miệng hắn, quyền nện vào cổ làm hắn bất tỉnh tại chỗ. Vũ Minh kéo người này vào sau bụi rậm sau đó thay đổi quần áo
“Phillip, làm sao thế? Phillip!” tên khác đột nhiên nhìn thấy biến mất người liền lớn tiếng hô
Lời nói của hắn làm những người khác chú ý
“Ta đang đi vệ sinh, đừng qua đây” giọng nói của Phillip vang lên trả lời
“”Ha ha ha, coi chừng ma thú bạo cúc ngươi đó” nghe thấy lời nói của Phillip, tên kia liền cười lớn nói, những người khác cũng buông lỏng cảnh giác
Thực ra đó là Vũ Minh để cho Hi Hi mô phỏng lại giọng nói của người này, chứ Phillip thật sự đã bị đánh hôn mê rồi
Phía bên kia, Lâm Dũng cũng thành công đánh gục người, do vừa rồi tất cả đang chú ý về hướng Vũ Minh nên không có ai để ý tới phía bên này. Thay đổi quần áo xong người khác nếu không nhìn mặt mũi sẽ rất khó nhận ra đó là ai, bởi vì Lâm Dũng cùng Vũ Minh dáng dấp đều tương tự với tên này, hơn nữa chiếc mũ hơi cúi xuống che đi nửa bên mặt của hắn. Chẳng còn ai nhận ra đó có phải là người của mình hay không
Vũ Minh cùng Lâm Dũng từ xa liếc nhìn nhau
Vũ Minh ra vào dấu hiệu tay, Lâm Dũng nhíu mày chút nhưng vẫn gật đầu
Vũ Minh đi gần tới tên đang canh gác khác
“Phillip, giải quyết xong rồi? Có chùi mông chưa?” Nhìn thấy hắn bước tới, người kia cười nói
Nhưng mà “Phillip” lại không nói gì, đi tới trước mặt hắn, Vũ Minh từ từ ngẩng đầu lên
Người kia đột nhiên nhận ra khuôn mặt xa lạ rất là giật mình, đang muốn hét lớn thì Vũ Minh trong chớp mắt quyền đánh gục hắn, sau đó mô phỏng theo tiếng nói của Phillip hét lớn
“Alden, Alden, tỉnh lại đi”
“Làm sao vậy?” Wiliam đứng lên nhíu mày hỏi
“Alden đột nhiên bất tỉnh, ta không biết tại sao nữa, các ngươi lại đây xem” Phillip tiếng nói vang lên
“Cổ Hạo, Nhạc Anh, Chad, Lý Linh, các ngươi lên xem coi có chuyện gì” Wiliam nói xong liền móc súng ra nhìn chằm chằm về phía Vũ Minh
Những người khác liếc nhìn nhau chút sau đó đều móc súng ra đi tới. Bởi vì từ nãy tới giờ Vũ Minh không hề quay lại, cho nên họ nổi lên lòng nghi ngờ
Thoáng cái người này dần tiếp cận Vũ Minh
Nhưng khi cách hắn chỉ có vài mét, đột nhiên phía sau vang lên tiếng súng. Họ giật mình quay lại thì lúc này Vũ Minh liền động, trong giây lát Vũ Minh rút súng ra nổ phát súng bắn vào người
Wiliam vừa rồi do có người đứng phía sau nên hắn may mắn không chúng đạn, nhưng khi vừa rút súng ra nhắm về phía sau lại không có ai
“Bỏ súng xuống” âm thanh lạnh băng vang lên bên tai hắn cùng thanh kiếm đang gác lên cổ, Wiliam mồ hôi đổ ra, sợ hãi liền ném đi súng trên tay
Lúc này Vũ Minh mới từ từ bước tới
Wiliam nhìn thấy Vũ Minh đôi mắt nổi lên vẻ kinh hoàng, nhưng vẻ ngoài rất trấn định nói
“Vũ Minh, ngươi muốn làm gì?”
“Ta nghĩ ngươi đã có câu trả lời, cần gì phải hỏi” Vũ Minh lạnh nhạt nói
“Ngươi nói gì ta không hiểu, không phải chỉ là lần đó tại trung tâm giải trí gây phiền phức cho ngươi thôi hay sao? Lần đó ngươi cũng đã đánh ta trận rồi còn gì” Wiliam nhìn chằm chằm Vũ Minh nói, nhưng sau lưng hắn lại dần đổ mồ hôi lạnh
“Ồ? vậy sao? Sao Tào Hồng lại nói với ta là ngươi muốn giết chết ta đâu này?” Vũ Minh đột nhiên cười nói
“Ngươi nói láo, rõ ràng là ta nói…” Wiliam tức giận nói, nhưng nói được nửa đột nhiên tỉnh ra, toàn bộ là Vũ Minh đang gài bẫy để hắn chính miệng nói ra
“Nói gì? Ta đang nghe đây” Vũ Minh như cười như không nhìn hắn nói
“Hừ, nếu ngươi đã biết thì ta cũng không thèm giấu diếm, đúng thế, ta chính là muốn hãm hại ngươi, thì đã sao? Ngươi biết ta là ai không? Ta là trưởng tử của Wiliam gia tộc, tộc trưởng người thừa kế, ông nội ta chính là người của Huyết Ngục, ngươi lại dám đánh ta? Ta chưa giết cả nhà ngươi thì đã là ngươi may mắn rồi” Wiliam cắn răng nói
Ban đầu hắn quả thật không muốn trêu chọc Vũ Minh, dù sao người lĩnh ngộ được thiên cấp võ kỹ tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài, nhưng đêm đó hắn tình cờ nghe được ông nội hắn gọi điện thoại mới biết được gia tộc mình là trâu bò cỡ nào
Cho nên hắn nảy sinh ý muốn trả thù, hắn đầu tiên tìm hiểu về Vũ Minh, sau đó phát hiện Đường Nguyệt cùng mối thù nhiều năm giữa Thiên gia và Vũ Gia
Sau đó hắn bắt đầu điều tra Thiên gia, biết được Thiên Kỳ An là người Thiên gia đang ở Nam thành, tuy rằng đã thoát ly Thiên gia nhưng Thiên gia gia chủ rất quan tâm tới họ, thường xuyên quan tâm tìm hiểu tin tức về họ
Và hắn cũng biết được Thiên Kỳ An có người con gái tên Thiên Thi
Thế là hắn lợi dụng Tào Hồng, tốn số lớn tiền tài để cho Tào Hồng nghe lời, tìm cơ hội hãm hại Vũ Minh
Chỉ cần Thiên Thi xảy ra chuyện trong chiến đấu với mấy người Vũ Minh, Thiên gia chắc chắn sẽ xảy ra mâu thuẫn triệt để với Vũ gia
Kế hoạch này hắn không hề nói với những người khác trong gia tộc, chỉ cần kế hoạch thành công, gia tộc hắn sẽ nhận được lợi ích rất lớn. Đến lúc đó, chỉ cần hắn nói ra toàn bộ kế hoạch của mình, hắn thân phận thiếu tộc trưởng đã chắc chắn như đinh đóng cột
Và quan trọng hơn hắn sẽ có cơ hội gia nhập vào Huyết Ngục
“Muốn giết cả nhà ta, ngươi không có bản lãnh đó đâu” Vũ Minh lạnh lùng nói
Ngay sau đó, chủy thủ không biết từ lúc nào xuất hiện trên tay hắn
Vũ Minh dao đâm xuống lút cán vào đùi của Wiliam
Wiliam chỉ thấy đùi có trận đau nhói, sau đó hắn hét thảm tiếng. Vũ Minh hạ thủ rất nặng, chủy thủ trực tiếp đâm vào xương cốt của hắn
“Ngươi không dám giết ta đâu, ở đây là võ giả liên minh, giết ta, ông nội ta sẽ không bỏ qua cho ngươi” Wiliam mặt trắng bệch nhưng vẫn cắn răng nói
“Ngươi nghĩ ta sẽ quan tâm sao?” Vũ Minh lạnh nhạt nói
“Giết ta, ngươi cũng sẽ chết, với thiên phú của ngươi sau này chắc chắn là cường giả tuyệt đỉnh, nhưng nếu bây giờ vì giết ta mà ngươi phải chôn cùng, không thấy đáng tiếc sao?” Wiliam tuy rất sợ hãi, nhưng vẫn bình tĩnh nói
Hắn nói ngược lại không sai, với tuổi mà lĩnh ngộ được thiên cấp võ kỹ, sẽ được rất nhiều thế lực lôi kéo, nhưng hắn thân phận bây giờ đã khác, hắn biết gia tộc mình có bao nhiêu kinh khủng, nếu hắn bị Vũ Minh giết tại đây, ông nội hắn sẽ không tha cho Vũ Minh
Chỉ tiếc là hắn quá ngây thơ cho rằng mình rất quan trọng
Dù cho ông nội hắn rất coi trọng hắn, rất yêu thương hắn, nhưng nếu như bây giờ Vũ Minh giết hắn, Huyết Ngục cũng không vì hắn mà ra tay với Vũ Minh, ông nội hắn cũng không có gan đó
Hoàng Tuyền Môn cũng không phải ăn chay, chưa nói tới Vũ Hoàng, chỉ cần Đào Chính Long ra mặt, dù cho là đỉnh cấp thế lực như Băng Cung cũng phải nhượng bộ phần
Chưa kể đến Vũ Minh còn không thèm quan tâm phía sau Wiliam là ai, dù cho có là Ngọc Hoàng Đại Đế nếu tính toán hắn hắn cũng dám giết chứ nói gì đến nho nhỏ Wiliam
Vũ Minh rút chủy thủ khỏi chân Wiliam làm hắn đau đớn kêu lên tiếng, nhưng rất nhanh hắn liền nhịn xuống, nhìn Vũ Minh nói
“Ngươi lựa chọn rất sáng suốt” Wiliam thấy Vũ Minh rút ra chủy thủ còn nghĩ rằng Vũ Minh bỏ qua cho mình. Hắn cũng không ngu ngốc tới mức trêu tức Vũ Minh, như thế chẳng khác nào tự sát, nếu Vũ Minh thật sự điên lên thì hắn chết chắc rồi
“Ngươi đang nói gì?” Vũ Minh cười cười hỏi, sau đó dao đâm tiếp vào bắp đùi còn lại của Wiliam
“AAAAAAA. Khốn kiếp, Vũ Minh, ngươi muốn chết sao?” Wiliam đau đớn tức giận nói
“Ta nói tha cho ngươi hồi nào nhỉ?” Vũ Minh nói xong liền rút dao ra đâm thẳng xuống vai hắn
Cán dao phát cắm hết vào bên trong, lúc này Wiliam đã không có sức lực để la hét nữa, hắn bây giờ đã bất tỉnh nhân sự
Nhìn thấy Wiliam bất tỉnh, Vũ Minh mất hứng thú đứng lên, liếc nhìn xung quanh đám người bị đạn bắn tê liệt, hắn tìm sợi dây trói chặt Wiliam lại, sau đó treo ngược hắn lên trên cây
“Lâm Dũng, kéo đám người kia giấu đi” Vũ Minh chỉ chỉ đám người nằm trên đất nói
“Làm gì?” Lâm Dũng nghi ngờ hỏi
“Mùi máu sẽ hấp dẫn ma thú tiến đến, ta chỉ cần trả thù Wiliam là được, những người khác không cần liên lụy đến” Vũ Minh đáp
“Được rồi” Lâm Dũng gật đầu
Sau đó, hắn kéo toàn bộ đám người vào chỗ, rồi phủ lên cây cối. Trong quá trình đó, cũng không thiếu phần trêu ghẹo các nữ sinh làm các nàng tức giận đỏ mặt, cũng may Lâm Dũng chỉ trêu ghẹo mà thôi, không làm gì khác
Lúc này mấy người các nàng mới thở nhẹ hơi
Còn về việc Wiliam sống chết, họ cũng chẳng quan tâm, huống chi chính hắn là người gây hấn trước, bị người khác trả thù thì đáng đời, không liên quan tới họ. Chẳng qua đều là đồng học, họ có chút mất mát không đành lòng thôi
Về phần mấy người Tô Ánh Tuyết, trên đường các nàng điên cuồng chạy, sở dĩ lúc đầu còn có chút chậm chạp do tìm kiếm dấu vết, nhưng mọi dấu vết đều chỉ hướng bên này tiến tới, cho nên các nàng trực tiếp bỏ qua việc tìm kiếm dấu vết mà chạy thẳng lên trước
Mất lúc các nàng mới chạy tới nơi người Vũ Minh
Chỉ thấy Vũ Minh cùng Lâm Dũng đang ngồi trên cây cao, phía dưới là đám người nhìn qua giống như chúng đạn bất động, được phủ lên tầng lá cây che chắn cùng bên khác là người bị treo ngược lên trên cây, máu từ người hắn không ngừng chảy xuống nhìn rất là kinh khủng