Chung Cư Của Các Ảnh Đế

chương 107: phần lục đục nhất trong lịch sử nhóm nhạc thần tượng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tháng ba, TAKEFIVE bắt đầu chuyên tâm chuẩn bị cho album thứ hai. Bởi vì danh tiếng của nhóm trong phạm vi châu Á càng lúc càng lớn, khâu sản xuất cũng bạo tay hơn rất nhiều. Ba MV chủ đề lần này toàn bộ đều quay ngoại cảnh ở nước ngoài, từ thành phố quốc tế sầm uất với sức nóng tỏa ra bốn phương, đến bờ cát bên biển lãng mạn ngập tràn ánh mặt trời.

Nửa tháng trước, nhóm đã thu âm xong, nửa tháng sau lại bay tới bay lui từ Nhật Bản tới Thái Lan rồi Malaysia. Tuy rằng hành trình không được tiết lộ, nhưng khi quay ngoại cảnh ở Shinjuku vẫn có không ít fan là học sinh trung học đến vây xem, dẫn tới có chút rối loạn, còn lên bị đăng lên tin tức ngày hôm sau. Khi nhóm ở trong khách sạn Aloft tại Bangkok cũng bị fan nhận ra.

Fan ở trong khách sạn quả thực chính là cứu tinh của Thẩm Triệt, người nào đó dù bất mãn lắm nhưng cũng không thể không để ý đến chuyện fan luôn lượn lờ xung quanh, đành phải quản nửa thân dưới của mình cho tốt.

(Shinjuku: một quận ở Tokyo tập trung rất đông người Hoa sinh sống

Aloft là một chuỗi khách sạn cuả tập đoàn Starwood, Trung Quốc có nhiều chi nhánh tại nước ngoài)

Đương nhiên cũng có lúc quản không được. Công ty dường như cố tình chơi xỏ cậu mà cho hai người ở phòng của tình nhân. Hai người chen chúc trên giường liên tục nửa tháng, lại vì kiêng dè fan nên không thể có hành động vượt quá giới hạn, nói trắng ra là rất khốn khổ.

Vào buổi tối cuối cùng ở Aloft, Thẩm Triệt đang tắm trong phòng tắm, bỗng nghe thấy cửa phòng tắm “cộc cộc, phành phành, rầm rầm” vang lên không ngừng, tiếp theo là giọng Tần Tu bên ngoài tức giận gõ cửa:

“Thẩm Triệt, cậu khóa trái cửa nữa cơ à?!”

Thẩm Triệt hoảng hồn chỉ vào cánh cửa: “Anh đừng có làm bậy nha! Đây là khách sạn! Bên ngoài lúc nào cũng có fan đó!”

“Tôi làm bậy gì chứ, tôi để quên di động trong đó!” Tần Tu nói lí do rất hợp tình hợp lý. “Chuyền ra cho tôi.”

Thẩm Triệt thò đầu nhìn bồn rửa tay, chiếc Samsung Galaxy Player màu đen đúng thật ở đó: “Không sao, tôi đặt sang một bên là được, không có hư đâu, tắm xong sẽ cho anh vào lấy.”

“Thẩm Triệt cậu có ý gì vậy hả, còn đề phòng tôi?!”

“Anh như vậy còn không phải giấu đầu lòi đuôi!” Thẩm Triệt dừng động tác gội đầu lại, tóc dính đầy bong bóng xà phòng hét với cái cửa. “Cái này thì khác gì với bảo tôi nhặt xà phòng chứ?”

Tần Tu hừ lạnh một tiếng, nhỏ giọng nói thầm: “Nhặt xà phòng là từ phía sau, còn tôi đang ở trước mặt cậu…”

(Nhặt xà phòng nghĩa là xà phòng rơi trên mặt đất, lúc khom người xuống nhặt sẽ bị công kích từphía sau. Nói cách khác, nhặt xà phòng sẽ bị bạo cúc :v)

Nào ngờ Thẩm Triệt lại bị xà phòng rơi vào mắt thật, phải tìm khăn lau mặt, lúc Tần Tu nói cậu đứng ở ngay sát sau cánh cửa, cho nên nghe được vô cùng rõ ràng, thiếu chút nữa muốn nhảy dựng cả lên: “Tôi nghe thấy rồi đó!!”

Sau cánh cửa quả nhiên yên tĩnh thật lâu, sau đó cánh cửa mỏng manh bỗng nhiên bị nện một cái rầm: “Nghe thấy thì nghe thấy! Mở cửa cho tôi!”

Này… Quần áo đều không cần, trực tiếp thành cầm thú luôn nha! >.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio