Dịch: Đức Thành
Cả gian phòng đều trở nên rực rỡ tươi đẹp trong nháy mắt này, hết sức bắt mắt. Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy một cảm giác ấm áp lan tràn trong lồng ngực, chỉ trong một tích tắc đã dập tan hoàn toàn những thống khổ vừa rồi của hắn. Những năng lượng dung nhập vào cốt cách kinh mạch cũng trở nên bình tĩnh lại trong một tích tắc này, trong mơ hồ, dường như tất cả đều hiện ra một tầng hào quang bảy màu.
Những đường kinh mạch bị phá toái bắt đầu lặng yên không một tiếng động mà tự phục hồi lại, máu tươi tràn bừa bãi cũng chậm rãi trở về, trực tiếp dung nhập vào trong kinh mạch, nội tạng gần như tan vỡ cũng một lần nữa trở nên kiên cố, trong vô số những vết gãy rách trên xương cốt đều tràn ngập màu sắc rực rỡ. Luồng năng lượng vàng bạc cũng đều biến thành màu sắc rực rỡ trong lúc va chạm lẫn nhau, chúng dần lặng yên dung nhập vào cốt cách mà biến mất.
Âm thanh "Rốp rốp" vang lên liên tiếp trong cơ thể Lam Hiên Vũ, tầng hào quang bảy màu vừa lóe lên liền biến mất. Toàn bộ những đường vân vàng bạc ngoài làn da của hắn cũng đều biến mất, kể cả vòng xoáy kim ngân tại ngực hắn cũng là như thế. Dường như tất cả đều khôi phục lại bình thường trong thời khắc này, có vẻ khí tức trên người Lam Hiên Vũ cũng đã về tới trạng thái như vừa mới bắt đầu tu luyện.
Nếu không phải bộ đồng phục trên người hắn đã rách nát thì Quý Hồng Bân thậm chí còn cảm thấy như chưa từng xảy ra cái gì. Rốt cuộc buông lỏng vài phần, hắn hoàn toàn có thể xác nhận, ngay vừa rồi, tên đồ đệ này của mình đã hoàn thành một lần huyết mạch biến dị. Toàn bộ quá trình cũng chỉ trong vài phút nhưng có thể nói là kinh tâm động phách. Hắn rõ ràng cảm giác được tên đồ đệ này như sắp phải chết đi rồi, nhưng chỉ sau một cái nháy mắt kia, tất cả lại đều hoàn toàn khôi phục bình thường, giống như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì.
Rốt cuộc đó là biến dị về phương hướng tốt hay hỏng?
Đúng lúc này, hai tay Lam Hiên Vũ bắt đầu xuất hiện biến hóa. Đầu tiên biến hóa là móng tay, móng bên tay trái của hắn đột nhiên biến thành màu bạc, tay phải thì biến thành màu vàng. Sau đó tất cả móng tay đều sinh trưởng rất nhanh, bên tay trái đã dài tới hai tấc, móng vàng bên tay phải lại càng dài đến ba tấc. Ngay sau đó, những móng tay chợt bắt đầu biến thành móng vuốt sắc bén.
Từ gốc móng hướng lên trên, từng khối lân phiến bắt đầu nổi lên. Trên tay phải xuất hiện lân phiến hình thoi màu vàng, mỗi một khối lân phiến nhìn qua đều thập phần đẹp đẽ mà chắc chắn, phía trên từng khối có những đường vân trật tự rõ ràng. Mà lân phiến trong tay trái lại chính là hình bầu dục màu bạc, phía trên mơ hồ có những đường vân gợn sóng, thoạt nhìn thì nhu hòa hơn rất nhiều, mơ hồ có thất thải quang mang nhộn nhạo.
Hai loại lân phiến một mực dọc theo ngón tay mà bao trùm tới cả bàn tay, sau đó cứ thế mà lên dần, bao trùm cổ tay, cánh tay, tới khi lan tràn qua khuỷu tay mới chậm rãi dừng lại.
Lân phiến? Đây là lân phiến gì vậy? Liên tưởng đến thanh âm Long ngâm lúc trước, chẳng lẽ đây là vảy rồng hay sao? Hai loại vảy rồng? Đến cùng thì Lam Ngân Thảo của Lam Hiên Vũ là từ cái gì biến dị mà thành?
Mà theo lúc hai loại lân phiến này xuất hiện, cho dù Quý Hồng Bân là Bát Hoàn nhưng cũng phải mơ hồ cảm thấy Lam Hiên Vũ làm cho người ta một loại cảm giác nguy hiểm mãnh liệt. Có điều, cuối cùng thì hai loại khí tức huyết mạch lúc trước Lam Hiên Vũ phóng thích cũng thu lại. Đây hẳn là biến dị tốt chứ?
Cho tới giờ khắc này Quý Hồng Bân mới xem như có thể thở dài một hơi, hắn thu hồi lại vòng bảo hộ. Nơi này chính là Sử Lai Khắc Học Viện. Ở bên ngoài thì cái tu vi Bát Hoàn của hắn cũng có thể xem như tương đối mạnh, nhưng ở trong Sử Lai Khắc thì Bát Hoàn có là cái gì đâu chứ?
Ngay một nháy mắt sau khi hắn thu hồi vòng bảo hộ liền đột cảm giác được, một tầng sinh mệnh năng lượng nồng đậm từ ngoài cửa sổ, khe cửa, thậm chí trong vách tường, tất cả đều dồn dập chui vào, toàn bộ hướng về phía thân thể Lam Hiên Vũ mà tới. Lần này tầng sinh mệnh năng lượng vọt tới thậm chí còn nồng đậm gấp mấy lần so với lúc trước, mặt ngoài làn da của Lam Hiên Vũ cũng theo đó mà biến thành màu xanh ngọc bích.
Cái này... Quý Hồng Bân đột nhiên phát hiện, hình như vừa rồi mình đã làm ra một cái quyết định sai lầm. Khi những sinh mệnh năng lượng này tràn vào trong cơ thể Lam Hiên Vũ, nguyên vốn cả người hắn đang uể oải liền lập tức khôi phục vài phần.
Nói cách khác, tại thời điểm hắn biến dị huyết mạch lúc trước, bởi vì Quý Hồng Bân thiết lập vòng bảo hộ nên cũng đã vô tình ngăn cách tầng sinh mệnh năng lượng bên ngoài, mà những sinh mệnh năng lượng này hẳn là có trợ giúp rất lớn đối với hắn.
Tiểu tử này thật là làm cho người ta không bớt lo được mà! Quý Hồng Bân đột nhiên cảm thấy có chút đau đầu, hắn đã từng dạy bảo qua không ít đệ tử, nhưng người có thể như Lam Hiên Vũ thì vẫn chỉ là lần đầu tiên.
Lúc này chính bản thân Lam Hiên Vũ cũng cảm thấy như vậy, sau khi luồng hào quang bảy màu lúc trước lan tràn ra, dường như tất cả cũng về tới quỹ đạo. Kinh mạch, nội tạng, cốt cách được cải tạo, tất cả đều đã khác trước kia. Cụ thể khác những điểm nào thì hắn cũng không rõ lắm, chẳng qua là cảm thấy vòng xoáy kim ngân trong ngực mình một lần nữa trở về sự nhu hòa, so với thường ngày thì còn có vẻ nhu hòa hơn. Chỉ có điều, lúc này nó đã khôi phục lại trang thái ban đầu khi chưa được sinh mệnh năng lượng tẩm bổ. Chính dưới dạng trạng thái này, khí tức toàn thân Lam Hiên Vũ cũng theo đó mà trở nên vững vàng hơn.
Đúng lúc này sinh mệnh năng lượng lại tới. Những sinh mệnh năng lượng này tới quá kịp thời rồi.
Tuy cốt cách, kinh mạch và nội tạng của hắn đã hoàn thành sự cải tạo, nhưng hắn cảm thấy mình đã tiêu hao hết tất cả khí lực, toàn thân đã khô cạn, thậm chí có thể nói là khô quắt. Mà tầng sinh mệnh năng lượng nồng đậm này đột nhiên đến, đầu tiên liền tràn đầy vòng xoáy kim ngân của hắn, sau đó lập tức bổ sung đến khắp ngõ ngách trong thân thể hắn, làm cả người hắn đều có một loại cảm giác thoải mái không nói lên lời. Dường như toàn thân tràn đầy khí lực dùng mãi không hết, hắn có thể cảm giác được rõ ràng, tinh thần chi hải của mình đã được khuếch trương một mảnh rất lớn. Tuy hắn đang nhắm hai mắt, nhưng đối với tình huống chung quanh thì hắn lại cảm nhận được rõ ràng hơn trước rất nhiều.
Toàn thân đều có một loại cảm giác đặc thù, hình dung như thế nào đây? Trong đầu Lam Hiên Vũ chợt xuất hiện một từ: Thức tỉnh! Đúng vậy, giống như là thân thể của hắn trải qua sự "Thức tỉnh".
Thời gian dần qua, trong thân thể khí huyết tràn đầy, hắn vô thức mà giật giật hai mắt, tất cả vẫn như thường. Hắn vươn rộng hai tay, dùng sức mà mở rộng thân thể một lát. Lại là liên tiếp cốt cách vang lên "Rốp rốp", Lam Hiên Vũ lập tức cảm thấy huyết mạch toàn thân trở nên thông thuận không nói thành lời, thật sự là rất thư thái.
Hắn mở hai mắt mà nhìn về phía đối diện.
Quý Hồng Bân chỉ cảm thấy đáy mắt Lam Hiên Vũ có một vòng thải quang hiện lên, mặc dù chỉ là trong tích tắc liền khôi phục bình thường, nhưng Quý Hồng Bân có thể rõ ràng cảm giác được, tên đệ tử này của mình đã trở nên khác hẳn trước kia.
Đúng là khác trước, cảm giác đầu tiên của Lam Hiên Vũ là thị lực tăng cường trên phạm vi lớn, mọi thứ trước mắt đều trở nên cực rõ ràng. Hắn thậm chí kinh ngạc phát hiện, trên khuôn mặt Quý lão sư có chút tróc da, hình như là làn da bị tổn hại. Nếu không phải thị lực của hắn đã được tăng cường trên phạm vi lớn thì căn bản sẽ không thể phát hiện được điểm này.
"Quý lão sư!" Lam Hiên Vũ vội vàng kêu một tiếng.
"Như thế nào rồi? Ngươi vừa rồi là huyết mạch biến dị?"
Quý Hồng Bân có chút vội vàng hỏi, sau đó lập tức bước tới trước mặt Lam Hiên Vũ, đưa tay đặt tại trên vai của hắn mà cảm thụ những biếm hóa trong thân thể. Quý Hồng Bân lập tức phát hiện, một thân khí huyết này của Lam Hiên Vũ quả thực tràn đầy tới mức không tưởng, bàn tay của hắn đè lên mà còn có một loại cảm giác như sắp bị bắn ra. Hồn lực của Lam Hiên Vũ cũng tăng lên rõ ràng, toàn thân như đã được thoát thai hoán cốt vậy. Chỉ bằng điểm này là Quý Hồng Bân đã biết rõ, thân thể Lam Hiên Vũ không có vấn đề gì cả.
Lam Hiên Vũ nói: "Hẳn là như vậy, ta cũng không biết vì sao lại thế nữa, đột nhiên liền xuất hiện biến hóa."
Lúc này, lân phiến trên hai tay của hắn đã lặng yên rút đi.
Quý Hồng Bân trầm ngâm một lát rồi nói: "Ta sẽ nói lại những cảm nhận của mình về thân thể ngươi, chính ngươi tự suy nghĩ một lát đi." Lập tức, hắn đem mọi tình huống mình vừa mới thấy giảng thuật lại một lần cho Lam Hiên Vũ. Lam Hiên Vũ kinh ngạc mà nghe.
Hai tay sinh trưởng ra lân phiến? Thời điểm chiến đấu trước kia cũng xuất hiện qua tình huống tương tự, nhưng những lúc ấy hắn đều dùng hai loại Lam Ngân Thảo quấn quanh trên tay, mà lân phiến đó hình như là mọc ra từ thân Lam Ngân Thảo chứ cũng không phải trên thân thể mình. Lần này hình như thật sự trở nên không giống rồi!