Cho nên, Lâm Dịch cố gắng tăng tiến lực lượng của mình lên với tốc độ kinh người, vô luận là uy lực năng lượng hay là kỹ xảo thể thuật Thánh Giai, tuy rằng khoảng cách hôm nay đến đại thành và thông thiểu đạo lý còn chênh lệch rất lớn, nhưng không thể nghi ngờ, hắn đã có tiến bộ.
Lấy năng lượng hiện giờ của hắn mà nói, tại vị trí phần bụng hắn, đã có thể làm ra một cái vòng xoáy năng lượng quy mô đơn giản để làm tinh túy năng lượng của mình rồi, đương nhiên, tốc độ của vòng xoáy năng lượng này vẫn còn rất chậm, khoảng cách đến lúc chính thức hoàn toàn thành thục để hoàn toàn tự quay còn chênh lệch rất lớn, nhưng ít ra đã có thể chắt lọc ra một ít tinh túy từ bên trong năng lượng rồi, hắn thí nghiệm qua, những tinh tuy hấp thu từ năng lượng, uy lực lớn kinh người, vô luận và sức bật hay là lực xuyên thấu, tuy rằng lượng năng lượng không có gì biến đổi, nhưng chất cũng đã có một ít chuyển biến, từ cái này, Lâm Dịch liền có thể tưởng tượng uy lực năng lượng trong cơ thể khi vòng xoáy chính thức hoàn thành, hoàn toàn thành thục như thế nào, lúc ấy năng lượng dũng mãnh trong thiên địa không hề cần mình dẫn đạo mà có thể tự chủ tiến vào trong vòng xoáy tinh túy, mặc dù cảnh giới Tinh Vị của hắn không có gì thay đổi, nhưng lực công kích của hắn đã chính thức tăng lên, đến lúc đó, chỉ là so đấu năng lượng, chống lại cường giả hạ Tinh Vị trung giai, hắn cũng không chịu thiệt thòi, thậm chí có thể đè lại.
Mà Tinh Vị thể thuật hôm nay của hắn không hề tầm thường, tuy rằng khoảng cách đến trình độ thông hiểu đạo lý còn có chênh lệch nhất định, nhưng hôm nay có tin tưởng có thể khiêu chiến vượt cấp, nếu như nói chống lại An Cách Tư, thắng bại quả thực là sàn sàn tầm đó rồi, tuy rằng lực lượng tuyệt đối cường đại, nhưng đôi khi, kỹ xảo hai bên chênh lệch cũng có thể ảnh hưởng đến thắng bại trong chiến đấu.
Trong lúc Lâm Dịch không ngừng học tập, thời gian chậm rãi trôi qua.
Một năm sau, Mạn vân sơn mạch, tại một chỗ hoang vu.
Từng dãy núi phập phồng như lưng cự thú khiến người run sợ, nhưng mà trên bầu trời những sống lưng này, có hai đạo nhân ảnh đang giằng co.
Một đạo nhân ảnh trong đó, bốn phía chung quanh không ngừng vang lên từng đợt bạo khí, thanh thế kinh người, trong tiếng ầm ầm vang lên, không gian chung quang như kích động run rẩy từng đợt từng đợt, khí vân giống như là gợn sóng, từ trên người hắn phát tán ra xa xa, thật là kinh người.
Mà một đạo nhân ảnh khác, thanh thế phương diện này lại yếu nhược hơn rất nhiều, hắn chỉ im im lặng lặng đứng chắp tay trong hư không, nhìn về phía xa xa.
Cùng lúc đó, thanh thế kinh người của đạo nhân ảnh kia ầm ầm từng hồi, chỉ nghe một tiếng "bồng" cực lớn, tiếng bạo khí vang lên, nhân ảnh bỗng nhiên biến mất, một lát sau, trên không trung xuất hiện một đạo phong nhận có tốc độ cực nhanh, ầm ầm vạch phá không khí, tốc độ người nọ đúng là quá nhanh, khiến gió cũng biến thành những lưỡi dao sắc bén.
Một đạo huyết sắc năng lượng ầm ầm nhấp nhoáng, hướng về phía đạo nhân ảnh đang đứng chắp tay kia, tốc độ cực nhanh, khiến tâm thần người không khỏi siết chặt lại.
Nhưng mà, chỉ thấy người kia chỉ lẳng lặng đứng yên chắp tay, bề ngoài giống như tùy ý phất tay thoáng một phát, đạo huyết sắc năng lượng kia, rõ ràng như bị một lực lượng khổng lồ nào đó dẫn dắt, chợt biến mất trên mặt đất, một lát sau, chỉ nghe một tiếng "oanh" thật lớn, trên mặt đất lập tức phát sinh bạo tạc nổ tung cự đại, từng hòn đá bay tán loạn, bạo khởi lên một màn bụi đất, lực lượng cường đại kinh người.
Nhưng người nọ trên không trung căn bản không quay đầu lại liếc nhìn lấy một cái, vẫn im im lăng lặng đứng trên không trung, chơt, bốn phía đột nhiên đồng thời xuất hiện hơn mười đạo huyết sắc năng lượng đồng dạng như vừa rồi, ầm ầm đánh về nhân ảnh kia.
- Oanh, oanh, oanh, oanh!
Từng tiếng nổ mạnh cực lớn vang lên liên tiếp, bốn phía trên mặt đất lập tức bạo lên một màn bụi, hòn đá bay tán oạn, mặt đất bị bạo tạc thương tích đầy mình.
Mà cùng lúc đó, đạo thanh thế kinh người kia lại xuất hiện.
- Đúng vậy, về phương diện công kích điểm phá, con đã nắm giữ cơ bản, bất quá, khoảng cách đến thông hiểu đạo lý còn cách một đoạn, về sau cần phải thường xuyên luyện tập.
Thanh âm nhàn nhạt truyền ra từ nhân ảnh đang im im lặng lặng đứng trên không trung. Nguồn:
- Vâng, phụ thân.
Hai người này, chính là phụ tử Lâm Dịch.
Mà người im im lặng lặng đứng trên hư không, chính là Lâm Cường, trên mặt Lâm Cường lúc này mang theo biểu lộ lạnh nhạt, nhìn Lâm Dịch đang đứng dối diện xa xa hắn trên không trung, mà Lâm Dịch vì một phen công kích vừa rồi, có chút thở dốc, dùng điểm phá, chính là dùng tất cả lực lượng thân thể, trong nháy mắt tụ tập lại thành một điểm, chính là phương thức công kích vào điểm yếu nhất của đối phương, mà phương thức công kích như vậy, đối với người sử dụng cũng tiêu hao không nhỏ, sau hơn mười đạo công kích liên tục, dù là Lâm Dịch cũng hơi có chút thở dốc.
Hơi nghỉ ngơi thoáng một chút, chợt hít sâu một hơi, sau đó nhắm hai mắt lại, chỉ nghe thanh âm đùng vang lên, khí thế như thực chất quanh thân hắn, lập tức mang lên một tia điện mang, một lát sau, khi thế của hắn càng ngày càng thịnh, thanh âm khí bạo lập tức dày đặc lên.
Mà tay phải của hắn, đột nhiên hiện lên một đoàn ánh sáng, ánh sáng càng ngày càng thịnh, cuối cùng thanh âm đùng đùng xuất hiện, chỉ thấy Lâm Dịch mãnh liệt trợn hai mắt, quát lớn:
- Đi!
Chỉ thấy một đạo huyết sắc năng lượng tráng kiện ầm ầm bộc phát ra từ tay Lâm Dịch, công kích thẳng tới Lâm Cường.
Đạo năng lượng này cỡ chừng thùng nước, trực tiếp bắn ra ầm ầm từ trên tay Lâm Dịch, hướng về phía Lâm Cường, mà Lâm Cường tắc thì cảm ứng đến, đột nhiên khẽ gật đầu, tay trái có chút mở ra.
Chỉ thấy năng lượng trùng kích vô cùng nhanh chóng về hướng Lâm Cường, lập tức ầm ầm kích vào tay trái Lâm Cường, nhưng khiến người hoảng sợ chính là Lâm Cường chỉ dụng một tay, lại hoàn toàn ngăn cản được công kích của Lâm Dịch.
- Oanh!
Tiếng ầm vang lên, sinh ra bạo tạc nổ tung.
Mà tất cả năng lượng Lâm Dịch tụ tập lại cũng đã phóng ra hoàn toàn, chỉ thấy thân thể hắn lập tức mềm nhũn, thiếu chút nữa đã ngã từ không trung xuống, bất quá cuối cùng vẫn có thể miễn cưỡng đứng tại không trung, bất chấp thân thể mềm nhũn của mình, khẩn trương ngẩng đầu nhìn về hướng xảy ra bạo tạc nổ tung kia.
Sau khi làn khói đặc sinh ra từ bạo tạc nổ tung biến mất, thân thể Lâm Cường lại xuất hiện trước mắt Lâm Dịch, hắn vẫn bảo trì tư thế tay trái đang vươn về phía trước, ngón tay khẽ nhếch lên, nhưng vụ bạo tạc nổ tung kinh người vừa rồi, lại không làm một vạt áo của hắn bị tổn thương, trong mắt Lâm Dịch không khỏi lộ ra vẽ sợ hãi thán phục lần nữa, đẳng cấp thực lực kém nhiều lắm, loại trình độ công kích này, đối với Lâm Cường mà nói, mặc dù hoàn toàn bất động cũng không có chút ảnh hưởng nào.
Nhưng Lâm Cường lại gật đầu thỏa mãn, nói:
- Đúng vậy, dùng loại công kích như vừa rồi, dù là hạ Tinh Vị trung giai võ giả bình thường cũng sẽ không dễ chịu.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, thở hổn hển.