Tần Vân tắm rửa xong, đưa cái lưng soi gương cả buổi trời, giống như Thẩm Trác Phàm nói, tuy rằng tinh thần ngân diện tích rất lớn, thế nhưng nhan sắc rất nhạt, nhìn cả buổi cũng nhìn không rõ đến cùng là cái gì.
“Cơ mà, như này cũng quá lớn đi.” – Tần Vân nói thầm, hắn khoa tay múa chân một chút, phát hiện tinh thần ngân cơ hồ chiếm đầy toàn bộ lưng. Hắn vẫn không chết tâm, lại dí sát vào gương nhìn nửa ngày:
“Hình như là… có cánh?”
Ưng sao? Tần Vân nghĩ, cầm một cái sơ mi rộng thình tròng vào. Hắn vừa lau tóc vừa đi ngang phòng khách, đột nhiên dư quang khóe mắt nhìn đến một bóng người.
Tay cầm khăn của Tần Vân cứng lại trên đầu.
Tê Chiếu không kiên nhẫn cau mày:
“Ngươi là nữ nhân sao? Đi tắm mà cũng lâu như vậy.”
Tần Vân: “…” Mợ nớ người này xem mình là ai a! Có cái tính cách tỉnh như ruồi này thật sự hảo sao!?
Tần Vân đánh răng xong trở lại phòng ngủ, Tê Chiếu đã chiếm lấy cái giường duy nhất, giơ di động “đồ cổ” (đối với thế giới tương lai có quang não thì smart phone được coi là đồ cổ) đọc tiểu thuyết. Tần Vân thiếu chút nữa bị cái vỏ Hello Kitty đính đầy pha lê thiểm mù mắt chó.
“…” – Hắn hít sâu một hơi, kéo kéo chăn – “Ta muốn ngủ.”
Tê Chiếu cũng không ngẩng đầu lên, chăm chăm nhìn màn hình di động:
“Ngủ a.”
Tần Vân liều mạng nhẫn, thầm nhủ mình không nên chấp nhặt với bệnh thần kinh:
“Ngươi như vậy ta làm sao ngủ được?”
Tê Chiếu rốt cục phân cho hắn một ánh mắt:
“Tự mình nằm lên, chẳng lẽ ngươi còn muốn ta ôm lên giường?”
Tần Vân: “…”
Tê Chiếu cười nhạo một tiếng:
“Đừng ngạo kiều a, tiểu nữu (đại khái là nhóc con).”
Giường Tần Vân không lớn, nằm nam nhân có chút chật chội, không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể nghiêng người, quay lưng lại Tê Chiếu mà ngủ.
Đang mơ mơ màng màng, tin tức tố của Tê Chiếu như có như không tản ra, bởi vì đã thành lập tinh thần dấu hiệu, Tần Vân theo bản năng lộ ra tư duy xúc tu, thuần thục vói vào ý thức vân của đối phương.
Lính gác càng cường đại có khả năng hiện thực hóa ý thức vân thành ảo cảnh, lần trước vì chưa thành lập kết nối tinh thần, cho nên Tần Vân vẫn chưa chân chính đến được nơi đó.
Hoang mạc đại địa rộng lớn vô ngần, trên cồn cát to lớn xa xa, là một quái vật màu đen cự đại. Tần Vân nhìn thoáng qua “thương khung”[] (bầu trời) trên đỉnh đầu, xác định mình đang ở bên trong ý thức ảo cảnh của Tê Chiếu.
“Đó là cái gì?” – Tần Vân lẩm bẩm.
Nhưng Tê Chiếu dường như đã ngủ, không ai trả lời hắn.
Lúc này đây, ý thức ảo cảnh thật ôn nhu mà bình thản, nhưng vẫn có thể thấy được dấu vết thương di (di chứng vết thương) trước kia lưu lại. Tần Vân biết đó là di chứng khi cuồng táo phát tác. Hắn nhìn quanh phía, tư duy xúc tu theo chủ nhân di chuyển một chút lại dừng, lực chú ý của hắn vẫn luôn bị cự thú màu đen trên cồn cát thu hút.
…Hình như có cái gì sáng lòe trong suốt đeo trên lưng nó?
Tần Vân nheo mắt nhìn hồi lâu, trên mặt chậm rãi lộ ra biểu tình ‘không thể tưởng tượng được’.
Ốp lưng pha lê… hình Hello Kitty!?
Tần Vân bị nóng mà thức dậy, hắn không biết mình xoay qua lúc nào, cả người chui vào lòng Tê Chiếu, vừa nhẹ nhàng động, đối phương cũng tỉnh lại.
Cả một buổi tối sử dụng quá độ tư duy khai thông, hậu quả là hiện tại Tần Vân một ngón tay cũng không động đậy được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tê Chiếu nắm gáy, nâng đầu mình lên.
Tần Vân:
“…Tui còn hơm có ánh dăng nha.” [Ta còn chưa đánh răng nha.]
Động tác hôn của Tê Chiếu dừng một chút, y xấu tính niết mạnh cằm hắn:
“Loại thời điểm này ngươi chỉ cần ngoan ngoãn mở miệng là được, đừng vô nghĩa.”
Tần Vân: “…”
Bị bắt làm tinh thần dấu hiệu thật lâu thật lâu, Tê Chiếu cuối cùng cũng buông tha hắn. Tin tức tố của Lính gác là con dao lưỡi đối với Dẫn đường: trước khi thành lập dấu hiệu là xuân dược, sau khi thành lập dấu hiệu là thập toàn đại bổ hoàn.
Tần Vân ‘bị’ hôn đến thoải mái cả người, lười biếng nướng trên giường không chịu dậy. Hắn có chút hồi vị tin tức tố, đại não rốt cục thanh tỉnh, lại có điểm không rõ, vì cái gì Tê Chiếu sẽ dấu hiệu hắn.
“Ngươi là cao cấp Lính gác đi?” – Tần Vân thật cẩn thận hỏi – “S cấp?”
Tê Chiếu nhìn hắn một cái, khom lưng mang quân giày vào.
Tần Vân vẫn chưa từ bỏ ý định:
“Học viện Averio không giới thiệu đối tượng cho ngươi? Hẳn là có không thiếu Dẫn đường nguyện ý dấu hiệu với ngươi đi?”
Tê Chiếu sắc mặt không tốt nhìn cho lắm:
“Ngươi không muốn cùng ta dấu hiệu?”
“Sao có thể chứ!” – Tần Vân trừng lớn mắt.
Nói đùa, đối với Dẫn đường mà nói, địa vị trong quân chính được quyết định bởi độ cường nhược của Lính gác. Cho dù tự thân Dẫn đường có mạnh đến mấy chăng nữa, cũng cần tin tức tố của Lính gác chữa khỏi hậu quả dử dụng tinh thần lực quá độ, giống như Lính gác một khi nóng nảy chỉ có Dẫn đường mới khống chế được. bên vốn là dựa vào lẫn nhau, gắn kết chặt chẽ.
“Ta cũng nghĩ vậy.” – Tê Chiếu cười lạnh một chút, mang giày vào, đứng lên, từ trên cao nhìn xuống đối phương – “Băng vệ sinh làm gì có tư cách chọn tam lấy tứ.”
Tần Vân: “…” – Ni mã! Tối hôm qua là ai dùng “băng vệ sinh” dùng đến triệt triệt để để a!? Ta còn chưa chê ngươi lượng nhiều, ngươi lại ghét bỏ ta quá mỏng!?
Quân bộ hết hạn nghỉ phép, Tần Vân buổi chiều bắt đầu thu dọn hành lý. Tê Chiếu không có việc gì làm cũng không đi hỗ trợ, một bên ngồi nhìn một bên đùa nghịch cái vỏ di động hoa lệ vô địch của mình.
“Ngươi không cần trở lại quân bộ sao?” – Tần Vân chọn vài vật trang trí nho nhỏ bỏ vào túi – “Ngươi có chức vị trong quân bộ không?”
Tê Chiếu một bộ ‘Dù sao cũng cao hơn ngươi.’
Tần Vân chịu hết nổi y:
“Ngươi không còn chuyện gì khác để làm sao…”
Tê Chiếu nghĩ nghĩ:
“Tin tức hôm nay còn chưa xem.”
Tần Vân: “…”
Mạng tin tức đế quốc mỗi ngày đều có đăng những sự kiện trọng yếu, Tần Vân vừa mở ra liền nhìn đến chiến sự ở hành tinh ETA.
ETA là tinh cầu trọng yếu thứ của Olympus, do một loại điểu nhân trí tuệ cao đóng giữ. Số lượng của chúng không nhiều, chỉ có giống đực, có được tinh thần lực phi thường cao, sức chiến đấu lại không mạnh.
Olympus trên danh nghĩa là cung cấp quân nhu thiết bị cho chúng, nhưng động tác ngầm làm cái gì thì đế quốc cũng không rõ ràng.
“Nhân khẩu Olympus chỉ bằng / đế quốc, nhưng số lượng Dẫn đường lại gấp chúng ta…” – Tần Vân cau mày – “Bọn họ ngay cả tiểu hành tinh như G tinh cũng có thể phái cao cấp Dẫn đường đến…”
“Kế hoạch tái tạo Thần cấp Dẫn đường.” – Tê Chiếu nhìn về phía Tần Vân – “Olympus tuyên bố, bọn họ có được mã gene của Thần cấp Dẫn đường.”
Tần Vân ngẩn người, gãi gãi đầu:
“Này… chuyện cơ mật đến thế ngươi còn nói cho ta biết…”
Tê Chiếu cười lạnh:
“Ngươi tin?”
Tần Vân nghiêm túc nói:
“Nếu bọn họ dám tuyên bố như vậy, khẳng định có nắm chắc.”
Tê Chiếu “hừ” một tiếng:
“Ta… sự thật hoàng đế sẽ sống cô độc cả đời là không ai có thể thay đổi.”
Tần Vân: “…”
“Cũng không hẳn tuyệt đối như vậy đi? Dù không tìm thấy Dẫn đường… vậy thì ở cạnh ái nhân cũng có khả năng.”
“Ở cạnh ái nhân?” – Tê Chiếu trào phúng cười cười – “Sau đó thì sao? Một không thể khống chế cuồng táo, một hãm sâu trong nội đấu chính trị, bị tổn thương, bị chia lìa, ngay cả người yêu cũng bảo hộ không được?”
Tần Vân nhấp nhấp miệng, lại ngắc ngứ không nói ra lời.
Tê Chiếu mặt không chút thay đổi nhìn hắn:
“Nếu là yêu như vậy, ta đây thà rằng không có.”
Tristana đang chỉnh trang hoa viên nhà mình lần nữa thì nhận được tin kho vũ khí cấp S của quân bộ mở ra, nàng vốn tưởng là Scart, kết quả vừa nhìn thấy thẻ lệnh của đối phương liền hoảng sợ.
“Bệ hạ sao lại đến quân bộ!?” – Tristana vừa liên hệ Scart vừa vội vàng thay quần áo – “Ngài ấy không phải vừa đổi một thanh kiếm vài ngày trước sao!”
Scart ngược lại rất bình tĩnh:
“Ngươi quên chuyện ngài ấy giết Lính gác tại G tinh? Không chừng là kiếm gãy mất rồi.”
Tristana: “…Ngươi xem long lân (vảy rồng) là đậu hủ sao?” – Vừa dứt lời, thiết bị theo dõi trên cổ tay lại vang tiếng – “Đợi đã───! Phòng luyện tập mô phỏng chiến trường cấp S cũng mở ra!?”
Scart trầm mặc trong chốc lát, đồng tình nói:
“Chân thành hi vọng, khi ngươi đến nơi, phòng luyện tập còn có thể dùng, tướng quân.”
Tristana: “…”
Tần Vân chưa từng đi qua kho vũ khí cùng phòng luyện tập cấp S, hắn nhìn Tê Chiếu một đường quẹt thẻ thông thuận đi vào, mới cảm giác được ác ý chênh lệch đẳng cấp một cách sâu sắc.
“Ngươi không phải có kiếm rồi sao?” – Tần Vân nhìn Tê Chiếu chọn một đôi chủy thủ – “Làm gì phải đổi?”
Tê Chiếu đem một thanh nhét vào giày, thản nhiên nói:
“Phòng tập hỏng mất ngươi bồi thường nổi sao?”
Tần Vân hoảng sợ:
“Đương nhiên bồi không nổi!”
Tê Chiếu:
“Vậy là đúng rồi.”
Tần Vân: “??”
Tê Chiếu:
“Ngươi cũng đi chọn một thứ.”
Tần Vân choáng vựng hồ hồ chọn một cây cung, hắn nhìn bao đựng tên để bên cạnh, do dự một chút vẫn là không cầm.
Tê Chiếu không hỏi vì sao, cửa phòng huấn luyện vừa mở ra liền đem Tần Vân khiêng lên vai.
“Ta không muốn tư thế này a a a a a!!” – Tần Vân nắm chặt áo khoác đối phương kêu to.
Tê Chiếu mắt điếc tai ngơ, nhanh chóng nhảy lên vùng đất cao. Phòng tập quân bộ có thể nói là cao độ hoàn nguyên (có thể hiểu là mô phỏng siêu thực) độ chân thật của chiến trường, kĩ thuật số thực thể hóa quái vật có thể giết chết người.
Tần Vân nhìn đến con hỏa diễm ngạc (ngạc là con cá sấu) thứ nhất xuất hiện thiếu chút nữa bị hù chết. Hỏa diễm ngạc nguyên bản là một trong số những sinh vật bản thổ thưa thớt sinh trưởng ở D tinh, khiến đế quốc hao tổn thời gian lâu nhất, mất không biết bao nhiêu Dẫn đường cùng Lính gác, ngay cả Mặc Xá Lý bệ hạ vừa kế vị không lâu cũng phải ngự giá thân chinh mới thành công đánh chiếm được địa bàn. Sức chiến đấu của hỏa diễm ngạc có thể nói là không người không biết không ai không hiểu, ghê tởm nhất là chúng nó không chỉ to như vậy, lại còn có chỉ số thông minh, quả nhiên đầu bự cũng không phải chỉ mọc làm cảnh a!
“Ngươi đến cùng chọn cấp bậc gì!? – Tần Vân đã không có sức so đo dạ dày bị thúc khó chịu – “, , , … con!? Ngươi mợ nớ phát bệnh thần kinh sao mà chọn tới con!??”
“Ngươi đến học đếm?” – Tê Chiếu châm chọc nói, y lấy ra một thanh chủy thủ cắm lên cổ một con hỏa diễm ngạc gần đó, sau đó nương theo chuôi đao nhảy lên lưng nó.
Đuôi to đánh tới quét ngang qua người, Tần Vân bị ném lên không, Tê Chiếu rút ra một thanh chủy thủ sạch sẽ khác lưu loát đâm xuyên mắt hỏa diễm ngạc.
Tần Vân:
“…Đây là lần thứ ngươi ném ta lên trời như cầu đá.”
Tê Chiếu cầm thanh đao cọ sạch vết máu lên quần, lạnh lùng nói:
“Yên tâm, còn có thể có lần thứ .”
[] Vì Tần Vân đang ở trong ý thức của Tê Chiếu, nên bầu trời đó cũng là ảo cảnh, không phải thực, cho nên tg mới để thương khung trong “…”