Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit by Lờ Aisu
Mặc kệ mấy người đấy, dù sao cũng không như mấy người nghĩ đâu.
Arthur chỉ tới xin lỗi vì thái độ của cha mẹ anh thôi, sợ tôi suy nghĩ quá nhiều. Hai người chúng tôi sau đó lại nói chuyện về Williamson.
Arthur rất tín nhiệm Williamson, ý tứ của anh chính là nếu Williamson muốn lấy uy từ việc này, tuyệt đối không nên nhẹ giọng từ bỏ
Vương tử muốn ngăn lại hay không… Ừm, yêu mấy thì yêu nhưng yêu cũng không lấy ra ăn cả đời được, nếu vương tử không hiểu đạo lý này thì mối quan hệ với Williamson khẳng định không thể lâu dài.
Nói xong chuyện này, Arthur bày tỏ anh muốn nhanh chóng rời khỏi đế đô… Tôi viết một bức thư gửi lại khách sạn nói rằng một thời gian nữa tôi sẽ quay lại.
Sau phản loạn khách sạn bị hư hại nghiêm trọng, dù sao cũng trải qua một trận với hắc long! Sau khi quay về có thể tôi sẽ phải bi thảm dọn gạch vụn mới dọn vào được, đau lòng chính mình…
Tôi nghỉ ngơi chút đã, ngày mai khởi động pháp trận có kết quả sẽ báo cho mọi người sau.
№☆☆☆ Hoa tường vi trắng E-- :: nhắn lại ☆☆
Quý ngài Moore lại nhẫn tâm làm chúng tôi thất vọng nữa rồi!
№☆☆☆tians E-- :: nhắn lại ☆☆
Chỉ huy không nỗ lực gì hết!
№☆☆☆cool E-- :: nhắn lại ☆☆
Trời mẹ cái loại thời điểm ban đêm còn là cô nam quả nam, Chỉ huy lại tìm Moore xin lỗi… Xin lỗi cái gì! Lúc này gan phải lớn lên một tí đánh ngất rồi làm cái gì thì làm…
№☆☆☆QAQ E-- :: nhắn lại ☆☆
Nhịn cười muốn nội thương…
№☆☆☆ ủy khuất rớt nước mắt E-- :: nhắn lại ☆☆
Moore còn muốn bẻ lái câu chuyện sang dọn gạch vụn kìa… Ai nỡ để ngài đi dọn gạch! Chỉ huy nhất định sẽ cướp việc làm hết!
№☆☆☆ miêu kỉ kỉ E-- :: nhắn lại ☆☆
Mặc kệ dù ai nói như nào, mong ngày mai thuận buồm xuôi gió.
№☆☆☆Wccc E-- :: nhắn lại ☆☆
Yên tâm, mọi thứ đều rất thuận lợi.
Pháp trận đã cắt đứt liên kết giữa Arthur và ác ma, anh ấy đều thông qua các kiểm tra và đo lường, Arthur cũng không cảm thấy ác ma lải nhải bên tai nữa, nhưng xấu hổ ở chỗ… Arthur nhìn tôi vài lần, sau đó mới xác định không còn vấn đề gì.
Xác nhận không còn gì sai sót, cha mẹ Arthur rất vui vẻ, thậm chí còn cười cười với tôi, không dễ dàng tí nào!
Bọn họ vây quanh chúc mừng Arthur, anh trai Arthur bỗng nhiên tách ra tới bên cạnh tôi cảm ơn tôi và tập thể pháp sư, sau đó nói vợ chồng Bá tước tuổi cao tư tưởng cũ nhưng hai cụ không phải người xấu, qua một thời gian là ổn rồi.
Tôi từ trước tới giờ đâu có nghĩ cha mẹ Arthur là người xấu, anh trai hình như nghĩ hơi nhiều rồi ha ha… Thế nhưng anh trai là người tốt nè, vừa nhìn thấy trong não tôi tự động nhảy ra hai chữ “có tiền”…
Thuận tiện nói ra một việc làm tôi hơi giật mình, còn có chút đáng sợ…
Vương tử không phản đối Williamson… Thậm chí còn tính toán muốn đi cùng…
Tôi cũng chẳng hiểu người ta nghĩ cái gì trong đầu nữa.
№☆☆☆ Hoa tường vi trắng E-- :: nhắn lại ☆☆
Cảm nhận được sự tuyệt vọng của Moore…
№☆☆☆ anh anh anh E-- :: nhắn lại ☆☆
Nếu là tôi thì tôi cũng tuyệt vọng, vương tử béo nghĩ gì vậy?
№☆☆☆ hơi thở của sự tuyệt vọng E-- :: nhắn lại ☆☆
Anh trai quá tốt bụng! Cảm giác như anh trai thích em dâu lắm luôn ớ! Còn ai muốn đoán thử xem hoàng tử ếch nghĩ gì…
№☆☆☆ cá quế chiên xù E-- :: nhắn lại ☆☆
Stop, sao vương tử lại biến thành ếch xanh rồi =)))))))
№☆☆☆ kẹo ngọt E-- :: nhắn lại ☆☆
Cái nhìn Moore dành cho anh trai cũng rất tốt nha:
Anh trai có biết ngài nghĩ gì không?
№☆☆☆ pudding xoài E-- :: nhắn lại ☆☆
Không hiểu sao nhưng qua miêu tả của Moore, tôi thấy nội tâm Chỉ huy rất đáng yêu… Chỉ huy ngắm nhìn Moore chẳng lẽ để xác định xem Moore có bị mình ảnh hưởng không hả?
№☆☆☆ bánh kem dâu tây nhỏ E-- :: nhắn lại ☆☆
Rất có khả năng! Tâm hồn Chỉ huy có lẽ đã bị thanh âm mê trai lấp đầy rồi!
№☆☆☆ khu rừng đen E-- :: nhắn lại ☆☆
Moore với chuyện của người khác thì cực kì rõ ràng, tới chuyện tình của chính mình thì ngu không chịu được…
№☆☆☆ một bộ mặt cứng rắn E-- :: nhắn lại ☆☆
Chúng tôi đi ra thì gặp Quốc sư, ông ấy rất vui vẻ nhưng cũng đồng thời thông báo cho chúng tôi một tin khá ngạc nhiên.
Đức vua đồng ý để vương tử cùng Williamson đi trừ ma, bọn họ sẽ xuất phát cùng vài pháp sư cung đình và kỵ sỹ.
Đức vua không lo lắng gì hả? Người kia chính là ứng cử viên kế vị tương lai đấy!
Haiz, bọn họ suy nghĩ kỹ rồi, tôi cũng chẳng biết họ định làm gì…
Arthur cuối ngày nói với cha mẹ muốn cùng tôi về khách sạn, cứ tưởng vợ chồng Bá tước sẽ không vui, thế nhưng bọn họ chấp nhận thỉnh cầu của Arthur rất bình tĩnh.
Mai chúng tôi có thể về rồi, cuối cùng cũng được về nhà!
Tiếp theo vẫn còn việc phải làm! Tuy đã cắt đứt liên hệ với ác ma nhưng tính cách Arthur vẫn chưa khôi phục, quá trình có thể sẽ kéo dài nhưng tôi tin anh ấy sẽ làm được!
№☆☆☆ Hoa tường vi trắng E-- :: nhắn lại ☆☆
Cảm nhận tâm tình hận không thể rèn sắt thành thép của bệ hạ…
№☆☆☆ mệt như chó E-- :: nhắn lại ☆☆
Chẳng hiểu sao thấy đau lòng thay cho vương tử…
№☆☆☆ một cây đại thụ thụ E-- :: nhắn lại ☆☆
Tôi cùng Arthur đã về tới khách sạn rồi nè!
Hôm nay đều vội vàng dọn dẹp quà cáp của mọi người, thật sự rất nhiều. Người làm công loay hoay một lúc mới mang hết vào được, vào nhà thì thấy thêm một đống chất bên trong.
Sự nhiệt tình của mọi người tôi cảm nhận được… Nhưng đừng quà cáp gì nữa, cảm ơn rất nhiều!!!!
Williamson ở đế đô hẳn đã xuất phát rồi, mong là hết thảy đều thuận lợi.
Arthur mấy ngày hôm nay khôi phục rất nhiều, tôi thậm chí cảm nhận được sự khác biệt hoàn toàn so với trước kia.
Nói như vậy chắc cũng chưa hình dung được nhỉ, Arthur vẫn như trước nghiêm túc đứng đắn, không thích nói chuyện nhưng lại thả lỏng hơn, không phải căng mình như trước kia, cũng không thất thần, tóm lại là tốt hơn nhiều.
Nhưng cũng xuất hiện thêm mấy chuyên đau đầu.
Từ lúc cắt đứt liên hệ với ác ma thì Arthur không còn ngần ngại gì, lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào tôi… Dù đang làm gì, chỉ cần quay lại là thấy anh đang nhìn tôi.
Trước kia anh ấy còn che dấu một chút, khi tôi nhìn sẽ dời mắt đi nơi khác, hiện tại thì y như vứt sạch liêm sỉ, không cảm thấy ngại hả… Tôi chịu không nổi ánh mắt người khác á, quá xấu hổ!
Không biết nên nói thế nào cho uyển chuyển…
Sau đó lại càng xấu hổ hơn.
Quản gia thấy tôi quay lại thì lộ vẻ mặt khó xử nói cho tôi một tin.
Trấn nhỏ bên cạnh trải qua phản loạn nhà cửa hư hỏng không ít, bên trong khách sạn có không ít người dân chạy nạn muốn trú nhờ. Khách sạn cũng bị sụp một phần không còn mấy phòng trống ở được, quản gia không có cách nào biến ra thêm một phòng nữa.
Tôi hỏi quản gia, ý ông là tôi nên ở chung với nhân viên làm công ấy hả?
Quản gia lắc đầu nói với tôi dù thế nào thì ông chủ vẫn là ông chủ, ông ấy biết tôi ngủ không sâu, thân thể cũng không tốt lắm, sẽ tận lực không để tôi phải ngủ chung với nhiều người.
Tôi chưa kịp ý kiến, quản gia đã cho tôi một đề nghị.
Ông ấy.
Để tôi và Arthur.
Ở chung một phòng!!!!!
№☆☆☆ Hoa tường vi trắng E-- :: nhắn lại ☆☆
Ngài quản gia làm tốt lắm!!!! Good job!!!!
№☆☆☆ vỗ tay cho ngài quản gia E-- :: nhắn lại ☆☆
Xin hãy tăng thêm tiền lương cho ngài quản gia!
№☆☆☆ không rõ chân tướng ăn dưa quần chúng E-- :: nhắn lại ☆☆
Chỉ huy: Ok
№☆☆☆ E-- :: nhắn lại ☆☆
Các người thôi đi, Moore sắp hỏng luôn rồi =))
№☆☆☆ cốc duy tố E-- :: nhắn lại ☆☆