Nhỏ Phương tuy học văn không hay nhưng khả năng nổ thì pro kinh khủng luôn…
“Hic, lúc đó tao thấy cửa hé hé mở, tao ghõ nhẹ rùi mở cửa bước vào… Vừa bước vào thì…. Troy oy, tụi mày không thể tưởng tượng ra đâu… Hai tên đó đang ở trần, Tự nằm trên Long… nhìn ân ái lắm kìa.. ánh mắt nhìn nhau đắm đuối… tay của tên Tự để hẳn trên vai tên Long luôn… Long thì đưa tay lên.. hình như là để vuốt tóc Tự..Mà nhìn kĩ thì tên Tự có nước da khá trắng và mịn… Điều này con Bình có thể làm chứng (thấy Quyên định phản bác nên Phương lên tiếng, vì Bình từng ôm Tự roy)…. tóc tên này cũng hơi dài hơn bình thường (Từ giờ trở đi Tự sẽ đi cắt tóc tuần lần) .. mà cái chăn nó che hết phần dưới lun nên tao… hok .. bik …. là… ………. hì hì hì” … Đó trong mắt cô gái là thế đó.. một thế giới màu hồng thiệt là lãng mạn
Tính ra thì cũng tội cho Long và Tự quá nhỉ?
Phong cau mày khi thấy hai thằng quỷ bạn … dám……… tự ý mặc đồ của mình… lại là cái mà cậu thích nhất. Phong cũng không hề keo kiệt hay tính toán với bạn bè gì cho cam… hơn nữa đây lại là hai thằng bạn thân.. nhưng cái chính là tên này cũng biết là Phong thích hai cái áo đó nhất. Tủ đồ của Phong thì thiếu gì áo… ấy vậy mà Long và Tự cứ cố tình chọc vào ổ kiến lửa dù biết nó cắn sẽ rất đau.
Từ khi được sinh ra, Phong đã được ấn định là người thừa kế của gia tộc Trịnh, cùng với trí óc thông minh nhạy bén, Phong không gặp khó khăn gì trong khi ngồi ghế nhà trường. Học giỏi, đẹp trai lại là con nhà giàu… Phong không tin rằng bọn bạn xung quanh đến chơi với vì cậu là cậu mà họ chỉ tới vì tiền của cậu. Từ đó Phong khép kín mình lại… Trong một lần “ông trời sắp đặt” Phong gặp hai tên mà Phong cho là khó ưa nhất quả đất, hai tên kia cũng có cùng suy nghĩ như thế,,, và sau một trận tả xung hữu đột, đập trên đá dưới… đánh nhau bầm dập, tóc rụng, mắt sưng, miệng sứt… cả tên nhìn nhau cười như điên… khiến giáo viên sợ hãi phải gọi điện cho xe cấp cứu tới gấp.. Khi xe cấp cứu tới nơi, các y bác sĩ chuyên nghiệp nhất ngay lập tức vào cuộc……. “lau chùi vết thương và xứt thuốc”…. để vết thương không để lại sẹo … Họ làm vậy là đúng thôi… tên này là ai: là Phong, Long, Tự…. bộ ba không rời nhau từ sau trận đấu ấy…
Tuy có thằng bạn bên cạnh nhưng quanh Phong vẫn luôn toát ra bầu không khí lạnh lùng.. chính vì thế khi nhìn vào ai cũng nghĩ là cậu cô độc và cô pé nhà ta cũng thế…
-Ây, ây thôi mà… đừng nhìn hai tụi tao như thế mà… Mày thấy đói bụng không? Chứ thằng Tự nó đói rồi đó (Ax… Long nói thêm câu này làm gì? Lát hối hận cho coi)…
-Thôi mà Phong, sorry vì tụi tao biết là mày không thích nhưng vẫn cứ làm muk – Tự đấm nhẹ vào vai Phong một cái
Chời ơi…. làm gì là làm gì… sao không chịu nói rõ ngọn nguồn ra… hối hận nè
Quyên tức xì khói khi thấy hai tên Long và Tự song kiếm hợp bích. Có ai xin lỗi mà cười hề hề như hai tên này không? Hơn nữa… Tình cảm là một vấn đề cực kì nhạy cảm và khó xử lí.. Vậy mà hai tên chết bầm kia làm như không có gì.. Chỉ định xin lỗi là xong thôi sao?
Phương nó cũng bực mình không kém.. Ồ, Tự của anh đói thì anh lo, mà sao anh không biết nghĩ cho cảm xúc của Phong tí nào hết vậy tên Rồng xù đáng chết kia (Trong lúc tức tối, Phương đã nghĩ ra tên mới cho Long)….
Quá đáng, thực là quá đáng. Có ai mà như hai người này không? Biết là Phong sẽ đau khổ mà họ vẫn cười tươi, tay trong tay với nhau như thế sao… Thật là KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN ĐƯỢC… Bình tức…..
Bình tức… tức lắm… tức cho Phong nhưng trên hết là ghét Long. Vì sao????
Phương cũng tức…. tức lắm… tức cho Phong nhưng trên hết là ghét Tự. Vì sao????
Có mỗi nó… nó tức… cực kì tức… tức cho Phong và xem hai trên kia là …. con cá vì nó rất muốn chém cá ngay bây giờ….
Không hẹn mà cô gái cùng đẩy cửa ra… Nó chạy tới nắm lấy tay Phong.. nhằm an ủi cũng như động viên Phong hãy cố gắng lên. Nãy giờ nó không thấy Phong nói gì, nó cứ ngỡ cậu đang đau khổ tột cùng.. còn đứng vững là may mắn lắm rồi… nó muốn cho cậu thấy ít ra bên cạnh cậu vẫn còn đứa nó… Trời đông dần se lạnh, Phong cô độc một mình thế này sẽ lạnh lắm… lạnh cả bên ngoài… lạnh cả trong tim (ôi, sến quá @@... con gái sao mà… tình cảm hoá lên thế này)))
-Phong ơi, anh đừng buồn, còn có đứa tui – Nó nhìn Phong với ánh mắt cương quyết…
Đáp lại nó là con mắt mở to ngỡ ngàng không hiểu mô tê gì hết… nó thì cứ nghĩ là Phong đang… xúc động @@.
Phong đang định hiểu thì lại một lần nữa không hiểu khi thấy Phương đẩy Tự một cái thật mạnh tránh xa Phong… và Bình thì đẩy Long một cái thật mạnh ra xa Phong lun…
-Grrr… người mà còn lại gần Phong là chết với tụi tui – Phương giơ giơ nắm đấm kiên quyết nói
- người mà còn tay trong tay xuất hiện trước mặt Phong thì đừng có trách – Bình vừa nói vừa đưa tay ngang cổ
-Phong, cố lên.. có tụi tui bên cạnh anh nè – nhỏ đồng thanh nói, ánh mắt quyết tâm, hừng hực ý chí…
tên con trai nghệch mặt ra….không biết là đã có gì xảy ra cả… trước khi đi xuống lầu tụi nó còn quay lại vừa le lưỡi vừa giơ giơ nắm đấm.
Phong bị con nhỏ kéo xuống nhà dưới ăn cơm… nó đi trước, nhỏ bạn đi bên.. tụi nó tía lia quan tâm hắn, hỏi han đủ điều làm hắn chóng mặt. Nó đi lùi, vừa đi vừa quay mặt lại nói chiện với hắn… làm hắn cảm thấy thích thích vì được nó quan tâm như thế. Nãy giờ hắn không nói gì vì hắn thực ra cũng không biết nói cái gì nữa. Hắn.. không biết chuyện Phương thấy tên kia… càng không nghĩ trí tưởng tượng của đứa này phong phú đến mức “kinh dị” như thế..
-Này, tại sao anh chưa có người yêu – Nó vô tình hỏi cho vui… định chọc hắn
Đang định mở miệng nói “Ai nói là anh không có?” thì nhỏ bạn Phương và Bình đã vội cốc nó một cái… làm nó trượt chân ngã người ra đằng sau…
Ngay lúc đó thì….
-Hahahahahahahahah