Editor: Dứa
Beta: Thuỷ Tiên
Người ở đầu bên kia không trả lời, khung chat yên tĩnh khiến Cơ Thập Nhất hơi nhíu mày, bà sẽ không nghĩ quẩn chứ?
Nghĩ đến đây, cô lập tức nhắn tin hỏi thăm, nhưng rất lâu sau vẫn không có ai đáp lại, cô hơi lo lắng.
Cô biết chuyện này có lẽ là một đả kích rất lớn với mẹ của Lương Ninh Ninh, nhưng nó sẽ là một bi kịch khác nếu cứ để nó thành vòng luẩn quẩn trong lòng, cô không muốn chuyện như thế xảy ra.
Đợi đến khi trời tối mịch vẫn không nhận được phản hồi, Cơ Thập Nhất thật sự không nhịn được nữa, cô trực tiếp gọi điện cho Liên Diệc.
Thông tin của Lương Ninh Ninh trên Weibo là ở quận Lê Minh, nếu cô ở nơi này báo cảnh sát thì cũng chỉ gọi tới đường dây khu Uyển Tân, tin tức giữa các cảnh sát chắc hẳn sẽ tương thông lẫn nhau, chi bằng trực tiếp nhờ bọn họ đến xem.
Nhận được điện thoại của cô, Liên Diệc cũng có chút kinh ngạc, “Xảy ra chuyện gì sao?”
Cơ Thập Nhất trả lời cực nhanh: “Chắc anh cũng biết vụ án nhảy lầu của nữ sinh lớp mười một trường cấp ba Dục Tài trên Weibo rồi, hôm nay tôi giải mộng cho mẹ của cô bé, nhưng hiện giờ đã vài tiếng đồng hồ vẫn không nhận được câu trả lời, tôi sợ bà ấy xảy ra chuyện ——”
Lời còn chưa nói xong đã bị đối phương cắt ngang: “Tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức liên hệ với cảnh sát bên kia!”
Gần như ngay khi ngắt điện thoại, Liên Diệc lập tức liên lạc với đồn cảnh sát khu Lê Minh.
Phải mất một chút thời gian mới tìm được nơi thuê trọ của mẹ Lương Ninh Ninh, hai cảnh sát trực tiếp ngồi xe ra ngoài.
Hiện tại trên Weibo đã náo loạn như vậy, áp lực trong đồn bọn họ cũng đủ lớn, nếu lại xuất hiện thêm chuyện này nữa, bọn họ không bị mắng chết mới là lạ.
Đến khi bước vào phòng, trái tim bọn họ như bị nhấc lên cao.
Trong nhà mở khí than!
Mẹ Lương nằm một mình trên sô pha, nhắm mắt lại, như thể đang ngủ.
Nhưng sau đó hai người lại thở phào nhẹ nhõm, cũng may vẫn còn hơi thở, vội vàng đưa người đến bệnh viện, đến khi nhận được tin cấp cứu kịp thời, bọn họ mới xem như yên tâm.
May mà cứu kịp thời, nếu không hiện giờ cũng xong rồi. Hai cảnh sát cũng báo cáo tình hình cho bên phía khu Uyển Tân.
Biết được tình huống như vậy từ chỗ Liên Diệc, Cơ Thập Nhất im lặng một lát, giọng nói trong trẻo lạnh lùng: “Cảnh sát Liên, tôi muốn nói chuyện với cô Lương, có được không?”
Liên Diệc cũng im lặng một lát, sau đó đáp: “Được.” Giọng nói dứt khoát.
Bởi vì mẹ Lương đang được cứu chữa, nên qua hồi lâu, Cơ Thập Nhất mới nhận được điện thoại từ bên kia.
Bấy giờ mẹ Lương đang nằm trên giường bệnh, vừa mới tỉnh lại, đối với cô gái từng giúp đỡ mình, bà cũng rất biết ơn, “Cô Cơ, cảm ơn cô.”
Hiện tại biết Cơ Thập Nhất là người quan tâm và cứu mạng mình, bà lại càng thêm tín nhiệm, ấn tượng tốt về cô cũng tăng lên.
Khi nghe thấy giọng nói hơi suy yếu nhưng bình yên vô sự của bà, vị trí mi tâm của Cơ Thập Nhất cuối cùng cũng buông lỏng, giọng điệu nhẹ nhàng hơn không ít: “Chị Lương, chị còn chưa nhìn thấy những kẻ hại người kia chịu trừng phạt, chị cam lòng cứ thế mà rời đi sao?”
Lời nói sắc bén của cô cắm thẳng vào lòng mẹ Lương, khiến bà sửng sốt, yếu ớt nói: “… Không có cách nào…”
Bà lựa chọn để lộ cuốn nhật ký cho một blogger nổi tiếng trên Weibo, chỉ hy vọng sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy, hy vọng Ninh Ninh của bà sẽ là người cuối cùng.
Cô con gái duy nhất đã ra đi, bà không còn chỗ dựa nào để sống tiếp.
Cơ Thập Nhất bắt giữ được ý muốn từ bỏ trong lời nói của bà, vội vàng nói: “Chị Lương, chị xem Weibo đi, bọn họ đang cố gắng vì Ninh Ninh! Chị là mẹ của Ninh Ninh, chị nên là người phấn chấn, không ai có quyền lên tiếng hơn chị!”
Giọng nói mạnh mẽ khí phách có thể nghe rõ ràng trong phòng bệnh yên tĩnh.
Hai mắt mẹ Lương vô hồn, câu nói cuối cùng kia cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí, khiến sắc mặt bà không khỏi tái nhợt.
“Chị là mẹ của Ninh Ninh, nếu ngay cả chị cũng không thể chống đỡ nổi, vậy những nỗ lực đó còn ích lợi gì nữa đâu?” Giọng nữ bên kia trong trẻo ôn hòa, tựa như một làn gió xuân.
Đúng vậy, ngay cả mình cũng từ bỏ, thì có ích gì chứ…
“Chị Lương, chi bằng chị lên Weibo nhìn xem.” Cơ Thập Nhất hướng dẫn từng bước.
Nghe cô nói như vậy, tư tưởng của mẹ Lương cũng được khai thông rất nhiều.
Tại sao mình phải tự sát, tất cả những kẻ đồng lõa giết hại Ninh Ninh đều đang sống tốt, dựa vào đâu mà mình phải chết?
Sắc mặt mẹ Lương trở nên hồng hào, nhanh chóng đăng nhập vào Weibo.
Phần tin nhắn và tag tên bùng nổ khiến bà không khỏi rơm rớm nước mắt, không chỉ như thế, còn có những đề tài trên hot search, những bình luận động viên, mong ước dưới Weibo.
“ Nghiêm khắc trừng trị hung thủ Cho dù Ninh Ninh tự sát thì những người đó cũng là đồng phạm!”
“Bắt được hai người cũng chẳng làm nên chuyện gì, nếu không phải do bọn họ dung túng, biết mà không báo, thì sao có thể xuất hiện tình huống như hiện tại?”
“Nghe nói bọn chúng đều chưa đủ tuổi, nhưng còn nhỏ mà đã làm ra chuyện đáng sợ như vậy, nếu không trừng phạt nghiêm khắc, sau này sẽ còn xảy ra những việc tương tự.”
“Mãnh liệt yêu cầu hạ thấp độ tuổi chịu phạt với trẻ vị thành niên, vị thành niên không phải là cái cớ để phạm tội, cũng bởi vì là vị thành niên nên mới càng phải nghiêm trị!”
“Tất cả trẻ vị thành niên đều là niềm hy vọng của đất nước, những người có phẩm chất không tốt cần phải nghiêm trị, như vậy thì mới có thể khiến mọi người tin phục!”
…
Nhìn thấy bọn họ vì chuyện này mà oán giận đến vậy, trong lòng mẹ Lương lại bùng lên cơn phẫn nộ.
Bà lục lại các tin nhắn, phát hiện trong đó có rất nhiều tin nhắn từ luật sư, họ đều muốn trợ giúp hay hỗ trợ bà miễn phí thưa kiện, điều này khiến bà vừa mừng vừa lo, nhưng trong lòng cũng dần hình thành ý định.
Sau khi lên mạng kiểm tra một số thông tin quan trọng, cuối cùng mẹ Lương cũng đã liên hệ được với vài luật sư.
Bà nhất định sẽ theo đuổi vụ này tới cùng!
…
Trên Weibo vẫn nhốn nháo ồn ào như cũ, mọi chuyện không diễn ra như mong muốn của một số người, mà nó có xu hướng ngày một lên men nhiều hơn.
Cơ Thập Nhất chia sẻ bài viết liên quan lên Weibo, cũng không chú ý quá nhiều.
Dù sao thì cô cũng chỉ là một người không liên quan, ngoại trừ việc chia sẻ lại lời lên án thì không có tác dụng nào khác cả, chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Ngày hôm sau, cô đến địa điểm quay do Sweet ấn định.
Lễ Thất Tịch đã gần ngay trước mắt, cũng đến lúc quay quảng cáo rồi.
Bởi vì muốn tạo ra những phong cách khác nhau, nên có rất nhiều nhân viên công tác tại địa điểm ghi hình, cả trai lẫn gái đều đang nghiêm túc làm việc.
Cô đã nhận được kịch bản quảng cáo từ trước, cốt truyện chỉ vỏn vẹn vài phút, nhưng phải toát ra phong cách thời thượng thì quả đúng là không hề đơn giản.
Hơn nữa, bởi vì chuyện trước đó của Vương Ninh, lần này cô sẽ chụp ảnh chung với Kỷ Tử Thiệu, những bức ảnh đó sẽ được phát hành trước, cuối cùng mới là video quảng cáo.
Kỷ Tử Thiệu trái ngược hoàn toàn với Vương Ninh, đến từ rất sớm.
Cơ Thập Nhất vừa đến địa điểm đã thấy anh ta ngồi đó như một đứa trẻ ngoan, nhìn bên này ngó bên kia, thỉnh thoảng có mấy cô gái nhỏ xung quanh tiến lên muốn xin chụp ảnh cùng, anh ta cũng hòa nhã đùa giỡn với bọn họ.
Thấy cô bước đến, Kỷ Tử Thiệu cũng mỉm cười chào hỏi cô.
Công bằng mà nói, điều kiện của Kỷ Tử Thiệu khá hơn Vương Ninh rất nhiều, chỉ là chưa thể hiện ra mà thôi.
Cơ Thập Nhất nghiêng đầu suy nghĩ, hình như hôm qua Vương Ninh vừa xuất viện lại té ngã nữa, tình cờ phải nhập viện trở lại, cô đọc được tin tức này trong các bình luận bên dưới Weibo.
Thật đúng là nhiều tai nạn.
Stylist vừa thấy Cơ Thập Nhất đến thì hai mắt lập tức sáng rỡ lên.
Đối với người trong nghề, người mẫu có tốt hay không thì bọn họ liếc mắt một cái là nhìn ra được, lần trước cô ấy không phụ trách việc tạo hình nên không rõ dáng vẻ người phát ngôn, hiện giờ được tận mắt nhìn thấy, cuối cùng cũng yên tâm.
Người có nền tảng diện mạo xinh đẹp, hiệu quả trang điểm sẽ càng tốt hơn.
“Cô Cơ.” Kỷ Tử Thiệu nói.
Cơ Thập Nhất xua tay “Cứ gọi tôi là Thập Nhất thôi, đừng khách sáo như vậy, tốt xấu gì chúng ta cũng hợp tác cùng nhau.”
Kỷ Tử Thiệu cười thẹn thùng, gương mặt hơi ửng hồng, “Thập Nhất.”
Sự tương phản đáng yêu này khiến Cơ Thập Nhất không khỏi kinh ngạc mà liếc mắt nhìn thêm vài lần.
Cô còn tưởng Kỷ Tử Thiệu là một chàng trai ấm áp như cô thấy nữa cơ, làm nửa ngày hóa ra lại là người dễ xấu hổ?
Có lẽ bởi vì ánh mắt của Cơ Thập Nhất quá mức lộ liễu, Kỷ Tử Thiệu nhếch miệng cười, gãi gãi đầu, có chút không biết phải làm sao.
May mắn thay, giọng nói ở bên kia gọi cô tới quay chụp đã giải quyết sự bối rối của anh ta.
“Tôi đi trước, lát nữa anh cũng cố lên nhé.” Khi đối mặt với những đứa trẻ bẽn lẽn, Cơ Thập Nhất sẽ khá dịu dàng.
So với anh ta, Châu Châu vừa đã dễ nổi nóng còn hay thẹn thùng.
Nhưng mấy ngày gần đây, hình như có hơi dịu dàng…
Nghĩ đến đây, Cơ Thập Nhất hơi nghi ngờ, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi? Hình như lần trước Châu Châu còn an ủi mình, cũng không ghét bỏ mình mà.
Có vẻ hơi bất thường…
Cô quyết định hôm nay quay xong quảng cáo sẽ đi hỏi thăm một chút.
Khắp nơi đều là nhân viên công tác, mấy cô gái phía trước cô sắp nhảy lên vì phấn khích, di động trong tay cũng huơ hươ lên trời.
“Woa, trông có vẻ rất tốt, dù sao thì cũng phải trực tiếp khởi kiện như vậy mới được, tôi sẽ quyên góp tiền!”
“Nghe nói bà ấy tự tử và được cứu sống vào tối hôm qua, hiện giờ có thể tỉnh lại thì thật tốt quá rồi, Ninh Ninh ở trên trời có thiêng cũng sẽ vui mừng.”
“Cuối cùng cũng nhìn thấy kết cục này, không uổng công tôi vừa làm việc vừa lướt Weibo, dù sao tôi cũng muốn nhìn thấy hai kẻ cặn bã kia phải ngồi tù! Nếu không thì tôi không cam lòng!”
“Ngày hôm qua, khi mới biết tin tức, tôi tức đến nội thương. Chỉ sợ lần này cũng nhanh chóng lắng xuống như trước kia, không ngờ lần này lại có sức mạnh khủng khiếp như vậy, nhất định phải bắt bọn họ trả giá tương xứng!”
“…”
Lời nói của hai cô gái khiến Cơ Thập Nhất hơi ghé mắt nhìn sang.
Hiển nhiên, bọn họ đang nói về mẹ của Lương Ninh Ninh, bà lại làm gì sao?
Cơ Thập Nhất nhìn nhiếp ảnh gia phía bên kia, thả chậm tốc độ đi đường, lấy di động ra xem Weibo, cô không khỏi nở nụ cười.
Một tài khoản Weibo tiết lộ rằng, vụ án của Lương Ninh Ninh đã được cơ quan giám sát khởi tố, về phần bản tố giác của Lương Vân, tất nhiên cũng được thụ lý, hơn nữa, toà án Uyển Tân thủ đô sẽ thụ lý vụ án lần này.
Không chỉ chủ nhiệm chủ nhiệm và dượng của Lương Ninh Ninh, mà còn bao gồm cả dì nhỏ của Lương Ninh Ninh, Lương Thiến, người biết chuyện mà không báo, dung túng cho kẻ phạm tội.
Tất cả những bình luận bên dưới Weibo đều bày tỏ sự mừng vui, thích thú nghe ngóng, tràn ngập vui sướng, ủng hộ có, muốn góp tiền cũng có, bầy không khí hài hòa đồng nhất.
Quả nhiên mẹ Lương đã phấn chấn trở lại, mặc dù không biết kết quả ra sao, nhưng hiện giờ vụ việc có tiến triển cũng đã đủ khiến người ta vui vẻ rồi.
Cô nhanh chóng chia sẻ Weibo này, dự định quay xong quảng cáo sẽ quyên góp tiền, dù sao thì với tình huống mà cô biết, hiển nhiên mẹ Lương không thể chi trả nổi chi phí mời luật sư.
Nhưng khi kéo xuống dưới thì cô lại ngây ngẩn cả người, vừa có một thông báo mới trên Weibo.
—— Hiệp hội chống bạo lực học đường mạnh mẽ yêu cầu trừng trị nghiêm khắc, yêu cầu nhà trường phải bồi thường cho mẹ của Lương Ninh Ninh, tương tự như vậy, các cơ quan giám sát cũng sẽ nhanh chóng khởi tố tất cả các học sinh trong lớp của Lương Ninh Ninh đã tham gia vào vụ việc này, bao gồm cả phụ huynh lẫn lãnh đạo nhà trường biết mà không báo.
Mà trong danh sách, cô thấy tên của mẹ Lương.
- -----oOo------