Hơn mười bạch cốt khô lâu binh từ dưới mặt đất bò lên, tay trái cầm cốt thuẫn tay phải cầm lưỡi hái, đám khô lâu binh này tuy không bằng hoàng kim khô lâu nhưng bù lại số lượng của chúng rất đông mang theo khí thế áp đảo.
Ánh mắt của linh hồn Locker Hi Đức trên khô lâu pháp trượng chiếu ra hồng mang điên cuồng. Khô lâu binh dưới sự giúp đỡ của hồng mang hai ngọn hỏa diễm trong mắt bùng cháy mạnh mẽ rồi dần dần lớn ra. Cuối cùng nhìn vào đều giống như hai mắt của khô lâu trên pháp trượng.
"Chủ nhân vĩ đại của các ngươi, Minh thần Cáp Địch Tư vĩ đại, người đã truyền thừa ý chí, lấy khế ước máu và vinh quang ban cho các ngươi linh hồn và tư tưởng. Hỡi các dũng sĩ đây là lúc các chứng tỏ sự tận tụy và lòng dũng cảm của mình" Locker Hi Đức cao giọng ngâm tụng chú ngữ từ thời viễn cổ, đánh sâu vào tâm trí mỗi người.
Lâm Phi ẩn thân ở một bên nghe thấy những đoạn chú ngữ đó cũng cảm thấy có chút khó chịu, vội vàng tìm một chỗ bí mật ẩn thân, cố gắng bình tâm tĩnh khí tránh trong lúc theo dõi lại xảy ra sai lầm. Chứng kiến sự xuất hiện gần hai mươi bạch cốt khô lâu làm nàng kinh hãi không thôi. Nàng chưa từng thấy Vong linh Vu sư nào có thể triệu hồi ra vong linh nô phó lợi hại như vậy, có thể triệu hồi ra một đám khô lâu binh cấp thấp.
Chẳng lẽ là do linh hồn pháp trượng Locker Hi Đức kia? Lâm Phỉ suy nghĩ chợt nhớ tới pháp trượng Lôi Đức Kéo trong tay Thiên Cuồng. Linh hồn pháp trượng Locker Hi Đức có thể tạo ra hiệu quả như vậy quả thật không phải là không thể. Có thể đồng thời gọi về một vong linh nô phó cường đại hơn nữa lại kèm theo một đám khô lâu... Vong linh Vu sư này thật đúng là dị thường.
Nhưng để có lực lượng thì phải trả một cái giá nào đó, hoặc là chịu những hạn chế cực kỳ rõ ràng, hoặc là những hạn chế bí mật. Nói chung trên đời này không có bất cứ vật phẩm cường đại nào mà không có hạn chế.
Lâm Phỉ truyền tin cho Thiên Cuồng nói:" Xem ra chúng ta phải ngạnh tra rồi" Lâm Phỉ đem tình cảnh bản thân nhìn thấy kể ra toàn bộ.
Một Vong linh Vu sư cường đại, hơn nữa còn có class phụ trợ như Ám vu, Độc vu tồn tại. Vong linh Vu sư này gần như vô địch.
Chứng kiến sắc mặt ngưng trọng của Thiên Cuồng. Thiên Phi không nhịn được hỏi: " Có chuyện gì vậy?"
" Lần này chúng ta đụng phải thiết bản rồi " Thiên Cuồng đem tin tức Lâm Phỉ mới truyền về kể lại cho đám người Thiên Phi.
"Linh hồn pháp trượng Locker Hi Đức?" Tiêu Linh thầm nói. Quả nhiên không phải chỉ có mình mới có vật phẩm đặc thù, đại lục này trải qua nhiều năm chiến tranh như vậy. Số người đạt được vật phẩm cấp Truyền thuyết hay Sử thi tuyệt đối không ít, Tiêu Linh nhịn không được sờ giới chỉ ác ma Hi Lai Ngươi trong tay.
Ngay cả Thiên Cuồng cũng không nhịn được lấy tay vuốt ve pháp trượng Lôi Đức Kéo trong tay, Thiên Cuồng nói:" Đây đã là vật phẩm cấp Truyền thuyết hoặc Sử thi thứ ba mà chúng ta đã gặp phải rồi, trang bị Truyền thuyết hoặc Sử thi tuy đáng sợ nhưng mọi người cũng không cần lo lắng. Đặc điểm chung như loại ma pháp vật phẩm này đều có một vài hạn chế như có loại làm cho thuộc tính của người sử dụng giảm xuống, có loại kỹ năng sau khi dùng thì phải chờ rất lâu mới có thể dùng lại được. Vật phẩm ma pháp càng cường hãn thì hạn chế càng mạnh mẽ, hắn tất nhiên cũng không ngoại lệ. Ngoại lực càng mạnh, bản thân hắn càng yếu.
"Hạn chế?" Lời nói của Thiên Cuồng vẫn còn vang vọng bên tai của Tiêu Linh, vật phẩm càng cường hãn hạn chế càng mạnh, vậy liệu điều đó có áp dụng với giới chỉ ác ma Hi Lai Ngươi này hay không đây? Nhưng lúc đầu khi Tiêu Linh nhận được giới chỉ ác ma Hi Lai Ngươi hệ thống cũng không thông báo gì đặc biệt, hơn nữa giới chỉ ác ma Hi Lai Ngươi cũng không có thuộc tính thượng thừa gì, chỉ có khi sử dụng giới chỉ ác ma Hi Lai Ngươi sẽ cùng ác ma ký kết khế ước đạt được lực lượng của tam hệ Thuật sĩ. Chẳng lẽ ác ma khế ước này còn có chỗ ảo diệu nào nữa sao?
Thiên Phi hỏi:" Vậy kế tiếp chúng ta phải làm gì bây giờ? "
"Chờ" Thiên Cuồng nói, " nếu mục đích của bọn họ là ác ma sơn trư vương kia vậy chúng ta sẽ lợi dụng lúc bọn họ đang chiến đấu với đầu ác ma sơn trư vương kia."
Thiên Cuồng đột nhiên dừng một chút, nói: "Không đúng, còn có một việc không đúng. "
"Cái gì? " Thiên Tâm hỏi, nhìn vào mắt của Thiên Cuồng, hắn hình như phát hiện ra cái gì rồi.
"Chính là bản đồ! Lâm Phỉ nói bản đồ mà bọn họ đang cầm là bản đồ của sơn trư quáng động này!" Thiên Cuồng tăng thêm ngữ khí nói.
Thiên Phi, Thiên Tâm rất nhanh đã hiểu ra nhưng Tiêu Linh lại chẳng hiểu gì, bản đồ có vấn đề gì? Thiên Phi giải thích nói:" Ngươi nghĩ thử xem bản đồ bọn họ đang cầm là bản đồ của Bố Kéo Tạp Đạt. Nhưng game thủ Tà Ác liên minh sao lại có bản đồ Bố Kéo Tạp Đạt? Theo ta được biết bản đồ Bố Kéo Tạp Đạt ở Tà Ác liên minh được bán với giá trên , vạn kim tệ. Ngươi nói game thủ cấp thấp bình thường có thể mua hay không. Chỉ có một số công hội mới có thể mua thứ đó.
" Có thể là do công hội giao cho bọn họ?"
"Hễ là game thủ nào mang trên người bản đồ của quốc gia thuộc liên minh đối địch, sau khi bị game thủ của liên minh đối địch đánh chết sẽ rơi ra hơn nữa chỉ cần game thủ đối phương lấy được đem tới chủ thành có thể nhận được rất nhiều điểm công huân và giá trị kinh nghiệm. Ngươi nói bọn họ tiến vào trung tâm của Bố Kéo Tạp Đạt mà lúc nào cũng mang trong mình vật phẩm trị giá , vạn kim tệ lúc nào cũng có thể rơi mất sao?" Thiên Phi giải thích.
Tiêu Linh đối với những chi tiết này cũng không hiểu rõ lắm. Ân Trạch Tư đại lục là một thế giới mô phỏng Tây Âu thời trung cổ. Ngoài ra game thủ lúc giao tiếp bình thường đều nói chuyện bên ngoài, không có bất cứ phương tiện liên lạc hiện đại hóa nào. Ngoại trừ việc game thủ miệng truyền miệng, thì chỉ có chủ thành dán cáo thị. Ngoài ra không có bất cứ một phương tiện liên lạc nào khác.
Nguyên nhân chính là vì đây là một thế giới tràn đầy bí ẩn, muốn người chơi không ngừng mạo hiểm, tự thân thăm dò mới hấp dẫn nhiều người chơi như vậy.
Do không ngừng hấp thu kinh nghiệm, nghe được nhiều câu chuyện sử thi, biết được nhiều quy tắc, Ân Trạch Tư đại lục không ngừng hoàn thiện trong đầu Tiêu Linh.
Cho nên sự xuất hiện của tấm bản đồ rất là kỳ lạ." Thiên Phi thâm ý nói: "Có thể bọn họ tới đây để tìm kho báu nào đó! Vì thế, bọn họ mới không ngại mạo hiểm xâm nhập vào đây."
Lời nói của Thiên Phi làm Tiêu Linh nhớ tới kho báu của địa tinh bản thân tìm được trong kho hàng, Tiêu Linh thừa nhận Thiên Phi nói không phải không có đạo lý.
"Ta đột nhiên cảm giác toàn thân như nóng lên. " Thiên Tâm hưng phấn chà xát hai tay nói.
Thiên Cuồng cười cười nói:" Đừng cao hứng quá sớm, khúc xương này chúng ta có thể gặm được hay không cũng là một vấn đề. Chúng ta hay là chuẩn bị tinh thần chờ tin xấu đi. Ta lo lắng boss ác ma sơn trư vương cấp cũng không cách nào tạo thành phiền toái cho bọn hắn. Đến lúc đó chúng ta cũng không có cách nào chiếm tiện nghi của bọn họ, không chừng còn gặp nguy hiểm nữa."
"Không phải còn có đại ca sao?" Thiên Lâm bật thốt lên nói, nhưng lập tức ý thức được chính mình đã lỡ miệng rồi, nên lập tức ngậm miệng không nói nữa.
Thiên Cuồng còn đang chần chờ, không biết có nên đem chuyện pháp trượng Lôi Đức Kéo nói cho Tiêu Linh hay không! Công hội từng yêu cầu hắn giữ bí mật về pháp trượng Lôi Đức Kéo. Thiên CUồng suy nghĩ chính là đợi đến lúc không cách nào không thể giấu được nữa mới nói. Như vậy cũng không tính là đi ngược lại lời hứa.
Loạn Vũ
Dưới sự che chở của Hoàng kim khô lâu, Thú nhân Chiến sĩ không ngừng huy vũ hai thanh cự phủ như hai đạo lưu tinh không ngừng di chuyển.
Hoàng kim khô lâu xông lên đầu tiên theo sau là hơn mười khô lâu binh, thế công như thủy triều hướng về phía sơn trư càn quét. Đám khô lâu không ngừng vung lưỡi hái chém vào đám sơn trư. Cuộc chiến đã bắt đầu rồi.