Tiêu Linh ở bên dòng suối rửa mặt, mới vừa đứng lên đã phát hiện một bộ xương cầm trong tay thanh trường kiếm hỏng, mặc giáp da rách nát, hướng bản thân mình vọt lại đây.
Nơi này chỉ là bên ngoài rừng rậm khô lâu như thế nào gặp phải khô lâu binh nha? ( còn đứng đấy mà hỏi :)) )
Thấy khô lâu binh cầm trường kiếm trong tay hướng bản thân mình bổ tới. Tiêu Linh nhanh chân bỏ chạy, té ngã, vô cùng chật vật, phải biết rằng bản thân hắn không có một chút lực chiến đấu nào a! Bởi vì trời sinh ra đã yếu về mặt chiến đấu, sơ cấp kỹ năng Áo Thuật của Cơ giới luyện kim thuật sĩ, lực công kích chỉ bằng một nửa Ác ma thuật sĩ, Hủy diệt thuật sĩ, ám ảnh thuật sĩ, và / Thống khổ thuật sĩ cấp mà thôi, dưới tình huống không có Robot Quỷ Nhỏ hiệp trợ, ngay cả khô lâu binh bình thường cũng đánh không lại.
Khô lâu binh một kiếm hướng lại đây, Tiêu Linh vừa rụt đầu xuống, trường kiếm từ trên đầu hắn thoáng xẹt qua, Tiêu Linh đầu đầy mồ hôi lạnh, nhìn quanh một chút rồi hướng ra ngoài rừng rậm khô lâu mà phi nước đại.
Khô lâu binh phát ra tiếng cười khằng khặc chói tai, phảng phất như cười nhạo Tiêu Linh nhát gan như chuột, lùa theo truy kích ở phía sau Tiêu Linh.
Khô lâu binh nổi tiếng với tốc độ chạy nhanh như rùa bò, nên Tiêu Linh rất nhanh đã có thể đem cái khô lâu binh đó vứt lại sau lưng, sau lưng hắn hiện giờ cũng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt đẫm cả rồi.
Tiêu Linh không khỏi mắng một tiếng: “Thằng lính xương chết tiệt,chờ ông lên tới cấp xem, ông sẽ trở lại giết chết mày, lấy bắp đùi mày làm cây tăm sỉa răng.”
Bị khô lâu binh rượt chạy, Tiêu Linh trong lòng buồn bực, xem ra khu mỏ quặng sơ cấp vẫn là an toàn nhất. Tiêu Linh hướng khu mỏ quặng phía đông bên ngoài thành Ngả Đinh Tư đi đến, xuyên qua một con đường nhỏ, xa xa tòa thành chính Ngả Đinh Tư của quốc gia Bố Lạp Tạp Đạt được kiến tạo trên sườn núi Cơ Lạc dần dần hiển lộ ra hình dáng đồ sộ của nó.
Cả tòa thành được xây dựng giữa sườn núi, như một người khổng lồ nhìn từ trên cao xuống mặt đất, thành tường cao hơn mười thước lộ ra dấu vết loang lổ phản ánh nên những thời điểm lịch sử mà nó từng trải qua.
Thành Ngả Đinh Tư đã có mấy ngàn năm lịch sử, đây chính là thánh địa của các thuật sĩ, từ khi những thuật sĩ từ Ai Lạp Tây Á trốn tránh đến vùng đất Bố Lạp Tạp Đạt thành lập vương quốc tự do Bố Lạp Tạp Đạt tới nay, Bố Lạp Tạp Đạt đã trải qua mấy lần chiến tranh gần như diệt quốc, nhưng vẫn lấy ý chí ương ngạnh bất khuất chống lại, liên tiếp đánh bại Ai Lạp Tây Á, cuối cùng cũng được Ai Lạp Tây Á thừa nhận,mà thành Ngả Đinh Tư, chính là được bảo tồn từ trong ngọn lửa chiến tranh cho tới bây giờ.
Ngả Đinh Tư chính là tượng trưng cho tinh thần của vương quốc tự do Bố Lạp Tạp Đạt.
Trong cảm nhần của phần đông các thuật sĩ, tòa thành này đứng hiên ngang sừng sững như một tòa núi cao, so với núi Cơ Lạc còn hùng tráng hơn.
Những thuật sĩ từ Ai Lạp Tây Á sau khi trốn thoát, một bộ phận đem linh hồn của mình bán cho ác ma nhằm đổi lấy lực lượng cường đại, mà một bộ phận khác thì tin tưởng vào khoa học, trở thành Ma dược luyện kim thuật sĩ cùng Cơ giới luyện kim thuật sĩ.
Những thuật sĩ đem linh hồn bán cho ác ma trở thành dòng chính trên Bố Lạp Tạp Đạt, nhưng Ma dược luyện kim thuật sĩ cùng Cơ giới luyện kim thuật sĩ vẫn chưa bị xa lánh, vẫn có thể ở cái quốc gia này phát triển lớn mạnh lên.
Xuyên qua sương mù sáng sớm lờ mờ có thể chứng kiến trong Ngả Đinh Tư thành những tòa tháp luyện kim cùng tháp ma pháp cao hàng trăm mét nối liền san sát nhau, ngói xanh tường đỏ, sương khói lượn lờ, hùng vĩ đồ sộ tựa như một tòa thành thần bí trong những câu truyện truyền mồm, khiến cho người ta phải thầm than sợ hãi.
Từ dưới tường thành cao vút Ngả Đinh Tư đi qua,có cảm giác như đang đi dưới chân một người khổng lồ vậy, hướng phía đông đi đến, ở phía đông dãy núi Cơ Lạc, có một khu mỏ quặng lộ thiên.
Nơi này nhưng dạng kim loại thông thường như vàng bạc đồng sắt đều có hết, hơn nữa phẩm chất cũng không tệ, phần lớn đều là tam giai cùng tứ giai, một ít game thủ theo nghề nghiệp sản xuất cũng thích ở trong mỏ quặng lộ thiên này đào quặng mỏ. Ở chỗ này đào được mỗi một tổ tức khối quặng có thể xếp chồng vào một ô chứa đồ ( Editor : số lượng xếp chồng tùy vào loại vật phẩm, như quần áo thì không thể…), dù là loại vàng bạc đồng sắt chưa tinh luyện cũng có thể bán được – kim tệ. May mắn tốt không chừng còn có thể đào ra một ít kim loại hiếm có.
Tại phía mỏ quặng lộ thiên, có gốc cây cổ thụ là nơi đậu của một đám Robot Tượng Đá Ma màu đen, toàn thân đều do kim loại cấu tạo thành tựa như một con dơi to lớn treo trên đại thụ, chúng nó chính là thủ vệ của mỏ quặng, một khi có quái vật hoặc tử linh sinh vật tiến vào mỏ quặng, uy hiếp đến game thủ phụ cận đào quặng mỏ, Tượng Đá Ma này sẽ không chút do dự đem giết chết.
(Hình của nó: hauntersdepot /NEWTEMPLATES/AnimatedAndStaticProps/Displays/StoneGargoyle.)
Mỏ quặng mục đích mở ra chính là dành cho tất cả các luyện kim thuật sĩ, bọn họ có thể từ nơi này đạt được tài liệu rèn. Nhưng đại bộ phận luyện kim thuật sĩ đều rời nơi này đi đến nơi quái vật cấp cao luyện cấp, ở nơi đó bọn họ cũng có thể thường xuyên gặp được một ít quặng hiếm có.
Tiêu Linh có chút nghi hoặc, Robot Quỷ Nhỏ giá cả đắt đỏ như vậy, tại sao mỗi Cơ giới luyện kim thuật sĩ hắn gặp đều có ít nhất một Robot Quỷ Nhỏ nhất giai vậy, chẳng lẽ game thủ Cơ giới luyện kim thuật sĩ đều có tiền như vậy? Tiêu Linh tâm trí tràn đầy nghi hoặc. Nhưng bởi vì Tiêu Linh không có bằng hữu gì, nên cũng chẳng biết đi hỏi người nào cả, cho nên vẫn chưa có người nào giải đáp cho hắn.
Tiêu Linh hướng trung tâm mỏ quặng đi đến, bắt đầu một ngày bận rộn, cầm cuốc chim tìm kiếm mục tiêu.
Tiêu Linh đối với mỏ quặng phía đông dường như cũng đã không thể quen thuộc hơn, chỉ cần hắn chứng kiến khối kim loại nò phát ra chút đoàn ánh sáng màu trắng yếu ớt, là có thể đoán biết cứ đào tiếp xuống khối kim loại này, chẳng bao lâu là có thể đạt được một loại quặng quặng màu bạc, nếu như may mắn hơn còn có thể còn đào ra một ít bí ngân ( loại bạc bí ẩn ), bí ngân bởi vì có thuộc tính phá ma pháp nên trở thành thứ được Cơ giới luyện kim thuật sĩ yêu thích nhất, bọn họ thường xuyên chế tạo Robot Quỷ Nhỏ cùng Robot Tượng Đá Ma bằng kim loại có pha một ít bí ngân, cho nên mỗi khối bí ngân có thể bán được trên – kim tệ.
Còn nếu là khối quặng phát ra đoàn ánh sáng màu vàng, hẳn chính là đồng hoặc vàng rồi.
( Nhất giai : cấp – nhị giai : cấp – tam tứ ngũ lục thất bát cửu thập giai : cấp . Sở dĩ để nguyên không dịch vì truyện thể loại võng du này rất hay nhầm với “cấp độ - đẳng cấp – lever nên để nguyên là giai anh em chịu khó vậy quen rồi dễ hiểu lại đỡ nhầm hơn, giai thường để chỉ chênh lệch về chất lượng, hay thứ hạng chứ không dùng để chỉ cấp độ - lv quái với người.)
Hệ thống: Bạn đạt được Quặng Bạc, phẩm chất bình thường nhị giai.
Hệ thống: Bạn đạt được Quặng Sắt, phẩm chất bình thường tam giai.
Hệ thống: Bạn đạt được Quặng Sắt, phẩm chất bình thường tam giai.
Tiêu Linh siêng năng đào, mỗi lần đạt được một hai khối quặng, đều có một loại vui sướng thản nhiên, những thứ này đều là kim tệ đó! Cứ như vậy vẫn đắm chìm trong hạnh phúc nho nhỏ của hắn.
Ước chừng giờ, ô trong chiếc ba lô trên người Tiêu Linh đều đã đầy chỗ, vì vậy phải đem đến khu chợ Ngải Đinh Tư để bán, quặng nguyên bản là có thể dùng để tinh luyện kim loại luyện kỹ năng Rèn, nhưng cấp bậc Rèn của Tiêu Linh đã cao quá rồi, kim loại này đã không cách nào tăng lên độ thuần thục kỹ năng nữa, vì thế Tiêu Linh lựa chọn đem chúng nó bán đi.
Bình thường một ba lô quặng có thể bán được chừng – kim tệ. Mỏ quặng lộ thiên cũng thường xuyên có người nhận mua quặng, nhưng giá cả bọn hắn nhận mua thường thấp hơn bình thường, thương nhân chợ đen bình thường tại khu giao dịch hay bán ra loại quặng bóc lột được mua trên người đám thợ mỏ với giá thấp hơn %, nên Tiêu Linh thà tình nguyện chạy đường dài tới thành Ngả Đinh Tư để bán còn hơn.
Bán đi số quặng đó, Tiêu Linh nhìn một chút kim tệ của mình, tổng cộng được kim tệ.
Đem quặng đi bán xong, Tiêu Linh lại tiếp tục đào quặng. Từ lúc sương mù tràn ngập đến kkhi mặt trời lên đỉnh, rồi lại đến khi hoàng hôn phủ xuống, hôm nay thu hoạch không nhiều lắm, chỉ có chừng hơn kim tệ, kim tệ đối với một người thợ mỏ bình thường mà nói là phi thường nhiều, nhưng đối với một thợ mỏ cấp tông sư mà nói thì lại hơi ít một chút.
Ban đêm tầm nhìn của thủ vệ Tượng Đá Ma bị giảm xuống, thường xuyên sẽ có quái vật xông vào mỏ quặng, đối với Tiêu Linh cấp bậc không cao là uy hiếp cực độ.
Đang lúc Tiêu Linh chuẩn bị nhận được quặng, cách đó không xa một chỗ quặng tại giữa trời chiều thoáng qua một đoàn ánh sáng màu tím, Tiêu Linh trong lòng cả kinh, chẳng lẽ vừa rồi là tử kim ( kim loại màu tím) ?
Lần trước bản thân mình chính là ở dưới tình huống này liên tiếp đào được khối tử kim thì phải.
Tiêu Linh cưỡng chế hưng phấn hướng chỗ quặng nọ đi đến, dùng cuốc chim đào lên. Tảng đá cứng rắn dưới sự sắc bén của cuốc chim mà vang lên tiếng vỡ.
Hệ thống: Bạn đạt được Quặng Sắt. Phẩm chất bình thường tam giai.
Hệ thống: Bạn đạt được Quặng Vàng. Phẩm chất bình thường tứ giai.
Tiêu Linh đào hồi lâu, trừ quặng bình thường ra, thì không thu hoạch được thêm gì cả.
Chẳng lẽ bản thân mình nhìn lầm chăng? Không lẽ hoa mắt? Nơi này căn bản không có tử kim?
Đang lúc Tiêu Linh có chút thất thần, một cái thân ảnh màu đen giữa trời chiều nhanh chóng hướng bên này đi tới, Tiêu Linh cả kinh, cái thân ảnh kia Tiêu Linh quen thuộc quá rồi.
Cách Lỗ Cao Chi Tử, trong truyền thuyết tại lúc ánh trăng lên có thể biến thân thành lang nhân. Sau khi biến thành lang nhân thường xuyên thừa dịp hoàng hôn đánh lén nhân loại đào quặng mỏ. Cách Lỗ Cao chi tử sau lúc biến thành lang nhân tốc độ nhanh vô cùng, ngay cả Tượng Đá Ma thủ vệ nổi tiếng nhờ tốc độ cũng không đuổi kịp nó.
( Con của Cách Lỗ Cao )
Hội trưởng lão của thành Ngả Đinh Tư mấy lần phái người bao vây tiêu diệt đều để nó đào thoát, Tiêu Linh trước đây cũng từng gặp qua hắn tận mắt thấy mấy người thợ mỏ bị nó giết chết.
Nên đi hay tiếp tục ở lại đây?
Tiêu Linh mới “lé vờ” , cho dù là chết cũng không có khả năng rớt xuống cấp ( vì lv thấp nhất là rồi :D không có lv ), tình trạng giờ suy yếu cũng chẳng có uy hiếp gì đối với mình, chỉ có điều là sau khi chết sẽ bị hệ thống cưỡng chế làm rớt ra % kim tệ, chỉ nghĩ không cũng đã làm cho Tiêu Linh có chút đau lòng rồi, đó chính là kim tệ đó nha! Bản thân mình bận rộn một khoảng thời gian dài mới kiếm được bằng đó. Còn thêm nữa là trong hành trang ngẫu nhiên rơi ra một kiện đồ vật nữa, nếu là quặng bình thường thì còn tốt, nhưng nếu rơi đúng trương bản vẽ cùng Thái Thản Chi Tâm, thì bản thân mình còn không tiếc hận tới chết mới là lạ. Trước đó như thế nào lại không nghĩ tới đem đồ vật này bỏ vào trong rương chứa đồ cơ chứ.
Trăng lên cao, ánh trăng mông lung phủ dần lên mọi vật. Thân thể Cách Lỗ Cao Chi Tử từ từ biến lớn trở thành bộ dáng lang nhân, móng chân trước sắc nhọn dưới ánh trăng lóe ra hàn quang lạnh lẽo, Tiêu Linh không chút nghi ngờ mà khẳng định rằng, nếu như để cho nó đi tới bên người, nó sẽ đem bản thân mình xé nát.
Bóng đen hướng bên này tới gần, Tiêu Linh trong lòng lo lắng, cuốc chim như trước không ngừng huy động, nếu như đúng là một khối tử kim thạch, thì không sợ buôn bán lỗ lã.
Hệ thống: Bạn đạt được nhẫn sắt.
Tiêu Linh sửng sốt, đây là cái thứ gì vậy? Tử quang trên quặng dần dần biến mất, móng vuốt của Cách Lỗ Cao chi tử đánh ra một trảo tới sau lưng Tiêu Linh.
Tiêu Linh cảm giác sau đầu đau nhói, ý thức chậm rãi mơ hồ.
Bị miểu sát! ( miểu sát : ăn một hit vỡ mồm chết không kịp hô khẩu hiệu )
Nếu như có thể một lần nữa chọn lựa nghề nghiệp, bản thân mình chắc chắng không bao giờ chọn lại cái nghề Cơ giới luyện kim thuật sĩ yếu rách này! Nhưng dù trong lòng Tiêu Linh phẫn uất mấy đi chăng nữa thì cũng không thể thay đổi một sự thật là bản thân mình đã là một Cơ giới luyện kim thuật sĩ rồi.