Hứa Phỉ lại lần nữa xua tay, bất quá lúc này đây phải đợi một hồi lâu cảm xúc của đàn học sinh này mới chậm rãi bình phục xuống dưới.“Còn có một cái tin tức tốt, bạn học Sở Nhược Du lớp chúng ta các môn đều đạt điểm tối đa, đứng trên Chu Quỳnh Hoa lớp số .”Trong phòng học bộc phát tiếng vỗ tay nhiệt liệt cùng kinh ngạc cảm thán.“Quá trâu bò, điểm tốt đối quá mạnh mẽ đi.”“Trời ơi??? Hiện tại mới biết tâm tư Lý Dung cũng quá ác độc, thành tích Sở Nhược Du tốt như vậy gian lận cái rắm à, chẳng lẽ cô ấy đi chép đáp án tham khảo à?”“Còn may Lý Dung đã chuyển lớp, ta mới không muốn làm bạn học với người như vậy.”“Sở Nhược Du một mình chiếm hai phần lớp chúng ta tiến bộ mười phần điểm trung bình đi, ha ha ha ha ha”……Sở Nhược Du cảm thụ được cực nóng ánh mắt bốn phương tám hướng nhìn tới, khắp nơi thần sắc ngưỡng mộ cũng không có thẹn thùng hoặc khó chịu.
Thậm chí sau khi Hứa Phỉ ám chỉ cô còn thoải mái hào phóng đi lên bục giảng chia sẻ phương pháp học tập của chính mình:“Tất cả tư liệu tham khảo xuất hiện trên thị trường ta đều xem qua, mỗi một đạo đề khó đều không bot qua.
Cho dù thiên phú quan trọng nhưng nỗ lực càng quan trọng, chỉ cần mọi người nguyện ý nỗ lực chịu khổ học tập thành tích nhất định có tiến bộ về chất.”Lời này nháy mắt khiến cho mọi người khát vọng học tập dâng cao sau khi Sở Nhược Du trở lại chỗ ngồi đối diện tầm mắt Lâm Văn mới hồi phục tinh thần.
Lâm Văn giờ phút này biểu tình có chút chết lặng.
Cô vốn nghĩ Sở Nhược Du là học cho có giống mình, khi ở nhà cuối tuần cô liền đều nghĩ kỹ như thế nào an ủi Sở Nhược nó, kế hoạch không đuổi kịp biến hoá.
Người này đệ nhất khoá liền rất quá đáng.
Người yêu cầu bị an ủi rõ ràng lại chính là mình sao? Lâm Văn càng nghĩ càng cảm thấy trong miệng đắng:“Người chị em, tốt xấu gì trước tiên người nói một tiếng cho ta chuẩn bị một cái tâm lý cũng tốt a.”Từ nhỏ Sở Nhược Du là danh sư dạy dỗ (dg: thầy nổi tiếng dạy riêng,để nguyên từ danh sư cho sát nghĩa), đều không có cảm thụ qua môi trường giáo dục trong trường học, giờ khắc thể nghiệm này cảm giác mới lại loại này đem trái tim của nàng lấp tràn đầy.“Người cười, người cười, cười như thế này không phải so với trước kia càng đẹp mắt sao? Người trẻ tuổi cứ như ông cụ non làm gì?”Lâm Văn tật xấu nhan cẩu lại tái phát, cô dong dài không ngừng:“Hoạt bát một chút.”“Đúng rồi, Lý Dung ở sau lưng người bố trí lâu như vậy, lần này người thi đứng đầu toàn khoá tiếp theo sinh hoạt của cô ấy khẳng định sẽ khổ sở, hiện tại nghĩ lại thật sảng khoái.
Làm gì không làm lại là đệ nhất bị vả mặt.”Khóe miệng Sở Nhược Du vẫn không có tiêu tán ý cười nhưng vào lúc này hệ thống thình lình nhảy ra bắt đầu báo tiến độ nhiệm vụ.“Đứng đầu kỳ thi tháng,sùng bái mười vạn điểm.”“Chữa khỏi bệnh của Triệu Kiến An, cảm kích một ngàn điểm.”“Chứa khỏi bệnh Lâm Văn, cảm kích một ngàn điểm.”….Bút trong tay Sở Nhược Du bỗng nhiên siết chặt, một ngàn điểm cùng mười vạn điểm, hơn kém như thế này có chút quá nhíu mày lại, ngữ khí không thể tưởng tượng:“Tính ra chữa khỏi Triệu Kiến An táo bón, Lâm Văn mụn đều so sánh kém kỳ thi được đứng đầu sao?”Hệ thống cười nhạo:“Không có gì bất ngờ xảy ra mà nói hẳn là không sai.”Trong lúc nhất thời Sở Nhược Du không nói được lời nào.
Cô vốn tưởng bằng vào một tay y thuật thần kỳ có thể mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, ai có thể nghĩ đến kết quả như này như có chút qua loa..