Thoắt cái, hôm nay đã là sinh nhật NGọc, ngày - (thật ra là sinh nhật tác giả). Mọi người muốn dành cho Ngọc sự bất ngờ nên đã bí mật làm tặng Ngọc buổi sinh nhật thật ý nghĩa. Họ chọn địa điểm tổ chức là quán cà phê của Tuấn. Hôm nay, người yêu Tuấn cũng tới dự. Hôm trước, Ngọc đã có dịp gặp lan. Lúc mới vào, Ngọc làm mặt lạnh, hỏi han Lan mấy cậu về sở thích rồi lại hỏi có yêu Tuấn thật lòng k làm Lan vừa sợ lại vừa lo vì Tuấn nói với cô Ngọc là đứa em gái quan trọng nhất của mình. Dò hỏi được lúc, Ngọc vẫn với khuôn mặt lạnh như tiền, gọi Tuấn ra gặp riêng. Mặt tuấn cũng căng thẳng k kém. Nhưng lúc Ngọc và tuấn quay lại, cả lại cười rạng rỡ. Ngọc cười với lan rồi xin phép về trước vì có hẹn với tụi nó, còn lan thì ngơ ngác k hiểu gì.Tuấn cừoi và bảo với cô nàng:"Em ngốc quá! con bé ưng em từ lâu rồi. Chẳng qua nó muốn chọc chị dâu chút nên mới làm mặt lạnh thôi". Câu nói đó của Tuấn làm Phương thở phào và pó tay trước Ngọc.
h'
-Nè, lôi mình đi đâu đó?_Ngọc bị Kiệt kéo đi nên hỏi
-Thì tới nơi sẽ biết_Kiệt nói
Và bây giờ thì tới trước shop thời trang lớn
- Ê! cậu muốn mua quần áo hả?_Ngọc cười
-um, muốn mau váy_Kiệt nói
-hế, cậu mặc váy sao???_Ngọc ngơ ngác
-Cậu nghĩ mình là gì mà bảo mình mặc vấy? Mình mua cho cậu_Kiệt nói
-Mua cho mình? Chi?_Ngọc hỏi
-Để đi chơi với mình_Kiệt nói
-Ai nói mình đi chơi với cậu? Đi chỗ khác đi, mình k vào đâu_Ngọc nói rồi lôi kiệt đi
-Nhưng mình đã hứa với mọi người là phải đưa cậu về với hình ảnh khác_Kiệt nói rồi kéo Ngọc vào trong
-Nè, bỏ ra, làm gì vậy? Lợi dụng ôm mình là sao?_Ngọc đánh nhẹ vào tay Kiệt khi cậu vòng tay qua eo cô
-Nào, bây giờ thì im lặng đi. khi còn ở trong shop này thì cậu còn là bạn gái mình_Kiệt nói nhỏ rồi kéo Ngọc vào khu quần áo dành cho phái nữ
Kiệt lựa cho Ngọc nhưng bộ váy đẹp nhất và làm toát lên được sự thuần khiết, thanh cao của cô. Ngọc nhìn đống quần áo mà ngán ngẩm, cứ phải ra vào phòng thử đồ liên tục. Cuối cùng, Kiệt cũng ưng ý với chiếc đầm mà Ngọc mặc trên người hiện giờ.
-Haizz, biết vậy hồi anyx thử cái này trước có phải hơn k_Ngọc xụ mặt
-Thôi mà_Kiệt cười xoa xoa đầu Ngọc. Nhờ vậy mà nãy giờ cậu mới được nhìn ngắm nàng công chúa nhỏ của cậu dưới nhiều bộ cánh khác nhau trong sự trầm trồ, ngưỡng mộ và ghen tị của các cô nhân viên
Quả thật bộ cánh mà Ngọc đang khoác trên người thật sự rất đẹp. màu trắng muốt được phủ lên bộ cánh. Bộ váy k quá lộng lẫy nhưng cũng k quá mờ nhạt với những đường may thật tinh tế cùng điểm thân đặc biệt là chiếc nơ to bản ở phía sau lưng. Phần lưng được khoét khá sâu nhưng được che đi cách tinh tế bằng lớp vải ren. váy xếp li, xoè rộng mỗi khi Ngọc xoay vòng làm người ta có cảm giác Ngọc như nàng công chúa nhỏ. Sau khi trang điểm và làm tóc cô giống như tiểu tiên nữ hạ phàm nới khuôn mặt thanh tú, bộ cánh trắng muốt cùng đôi giày cao gót cùng màu và mái tóc đen được uốn xoăn, bối lên nhẹ nhàng và có vài lọn thả tự nhiên, thêm chiếc vươnng miện nhỏ nhắn, cô đã trở nên hoàn hảo.
Kiệt ngơ ngác khi nhìn Ngọc, đứng đơ ra mất vài phút khiến Ngọc đỏ mặt, k dám nhìn. Đến khi chị nhân viên đứng tuổi tới, lay lay tay Kiệt thì cậu mới bừng tỉnh, cười cách ngượng ngùng khi nhìn thấy mấy chị nhân viên đang che mặt cười khúc khích rồi tới nắm tay Ngọc, dẫn đi
Kiệt hôm nay cũng k thua kém gì khi sánh bước cùng Ngọc trong bộ vest màu xám khói, có cách điệu phần để phù hợp với lứa tuổi vào tạo điểm nhấn đặc trưng cho trang phục. Mái tóc lãng tử hàng ngày được chải gọn gàng, vuốt ngược ra phía sau và "cố định" bằng gel, để lộ vầng trán cao thanh tú và góp phần làm nụ cười tỏa nắng hàng ngày thêm rạng rỡ
Không gian tỏng quán hôm nay ấm áp hơn ngày thường. K hề có ai xa lạ, chỉ có Ngọc cùng anh tuấn, "chị dâu", Kiệt, Phương, Trinh, Phong và vũ mà thôi. K gian lấp lánh và ấm áp dưới ngọn nến lung linh cùng những chùm bóng bay rực rỡ làm Ngọc bất ngờ và cảm động đến suýt nữa thì trào cả nước mắt.
ngọc dành tặng cho mọi người bản nhạc êm dịu và đàm thắm, chất chứa bao ân tình bằng piano. Từng giai điệu vang lên đi sâu vào lòng người. Buổi tiệc nhỏ kết thúc trong không khí vui vẻ. Ngoài những món quà của mọi người tặng, Ngọc còn được nhận thêm món quà khác của nhóc Bảo gửi về cho Ngọc từ Pari
Kiệt lãnh trách nhiệm đưa Ngọc về. Trên đường về, cả nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, k khí vui vẻ tràn ngập qua những con đường họ đi qua. Về tới nhà, Ngọc thấy có món quà bọc trong hộp giấy màu hồng hình chữ nhật đặt trước cửa. Phía xa xa là chiếc xe hơi màu đen sang trọng núp kĩ sau bụi cậy mọc xum xuê tươi tốt nhưng vẫn có thể quan sát được nhà Ngọc
-Cái gì đây nhỉ?_Ngọc dùng tay bưng chiếc hộp lên
-chắc ai đó muốn mừng sinh nhật cậu đấy. Có chữ happy birthday này_Kiệt cười
-Um......Ai vậy nhỉ? Thôi kệ, cứ đem vào nhà trước đã_Ngọc nói rồi mở cửa vào trong. Kiệt cũng theo vào vì cầm hộ Ngọc đống quà
Chiếc xe limo thấy Ngọc đã cầm hộp quà lên đem vào nhà mới chuyển bánh dời đi. Bên trong xe, ngoài tay tài xế, ở hàng ghế phía sau còn có người đàn ông đứng tuổi mặc vest đen hàng hiệu k nhìn rõ mặt vì bóng tối bao trùm. Chỉ nghe ông ta nói khe khẽ:"Giống thật"
Còn ngọc........
-Cảm ơn cậu đã đưa quà vào hộ mình_Ngọc cười rồi tạm biệt Kiệt, đi vào nhà
Ngọc nhẹ nhàng mở hộp quà ra. Màu hồng là màu mà nó đã từng thích. còn bây giờ, ngay cả nó cũng chẳng biết nó còn thích màu đó hay k....
- bánh...bánh táo_Ngọc ngồi phịch xuống đất, dựa vào cạnh bàn, miệng lắp bắp, nước mắt trào ra k ngừng
món quà mà Ngọc nhận được là bánh kem. chiếc bánh kem được trang trí bằng vài lát táo, thoang thoảng mùi hương dịu của táo xanh. Trên đó còn có dòng chữ đỏ nổi bật:"tuổi vui vẻ, con gái"
Ngọc khóc tuôn trào, ăn miếng bánh nhỏ. Vẫn là mùi vị đó, vẫn ngọt ngào và thanh thoát, béo ngậy nhưng k nhàm chán, là mùi vị mà nó đã từng yêu thích hơn tất cả. Và giờ cũng thế, vẫn thích mùi vì đó nhưng k đủ can đảm để thừa nhận àm lại chọn cách là tránh né. Sinh nhật vui nhưng cũng thật buồn. Nụ cười trên môi giờ đây thay thế bằng những giọt nước mắt. Giọt nước mắt mở đầu cho biển nước mặn chát, mở đầu cho quá khứ bị phơi bày